ĐẾN VỚI BÀI THƠ Hoa Quỳnh
Nguyễn Thị Mai
Hoa Quỳnh hẹn nở đón trăng lên
Trải bóng quê hương sáng mọi miền
Sáo vọng diều bay sao lấp lánh
Gió lồng trăng tỏa mối giao duyên
Hoa quỳnh e ấp trời xao xuyến
Ánh nguyệt long lanh đất dịu hiền
Đính ước Quỳnh – Giao xưa đã định
Bến tình chung thủy
đẹp như Tiên.
Lời
bình của Anh Tiến
Khi đọc bài thơ “Hoa Quỳnh” của tác
giả Nguyễn Thị Mai, chúng ta đều nhận thấy đây là một bài thơ tả cảnh.
Các cụ ta xưa thường ví von tức
cảnh sinh tình. Vậy bài thơ này có nằm trong số phận đó. Ai yêu thơ chắc chắn
sẽ phải tìm thôi.
Trước hết bài thơ cho ta rất nhiều
hoài niệm về thiên nhiên như cây, như trời như đất, như gió như mây,... Chất
liệu để cấu trúc nên bài thơ thật dồi dào, phong phú. Tác giả đã dồn tâm huyết
của mình để suy tôn một loài hoa mà mình yêu thích, âu cũng là lẽ tự nhiên vì
các nhà thơ lớn xưa nay mấy ai không xao xuyến với hoa quỳnh.
Hoa Quỳnh hẹn nở đón trăng lên
Trải bóng quê hương sáng mọi miền
Phải chăng cái quyền năng, cái quý
phái của loài hoa này chỉ dành cho cái “lên”. Chỉ khi trăng lên thì mới nở. Đây
chính là điểm tinh tế mà tác giả muốn gửi đến chúng ta. Không thưởng hoa không
thể biết “khi mô” hoa nở.
Sáo vọng diều bay sao lấp lánh
Gió lồng trăng tỏa mối giao duyên
Đây quả là một đêm trăng đẹp, có
gió, có trăng, có sáo, có diều, có sao lấp lánh, và đặc biệt là có mối giao
duyên. Ai có thể giàu sang hơn, phú quý hơn, lãng mạn hơn và tinh tế hơn, lãng
tử Bạc Liêu có lẽ cũng chồn vó ngựa.
Nồng nàn mà e ấp, tỏa sáng vẫn dịu
hiền, đó là nét ngọc trong tâm hồn công dung ngôn hạnh của nền tảng văn hóa Á
Đông.
Hoa quỳnh e ấp trời xao xuyến
Ánh nguyệt long lanh đất dịu hiền
Và điều phải đến cũng sẽ đến:
Đính ước Quỳnh – Giao xưa đã định
Bến tình chung thủy
đẹp như Tiên.
Phải nói đây là một bài thơ tình
rất tế nhị và sâu sắc, mang lại trong lòng ta một cái gì thật gần gũi thật mông
lung, nhưng mà đâu có đấy.
Bài thơ giá như tránh được vài điều vương vấn
nhỏ thì giá trị văn học được chau chuốt
mượt mà hơn nữa, tư duy sống của bài thơ rất đẹp, tỏa sáng hơn nữa. Tuy vậy bài
thơ cũng đã để lại trong lòng người đọc
những xuýt xoa. Và rất tiêc đây bài viết nảy cũng là lời chia tay vĩnh biệt
người hội viên – tác giả bài thơ vừa mới qua đời bởi một căn bạo bệnh.
Phúc Diễn, tháng 2/2016
Anh Tiến