Bài xướng :
ƠN ĐỜI
Đêm này ngẫm ngợi nẻo
đường ân
Cảm nghĩ tìm trao giúp một phần
Vạn kẻ chung lời tô nét nghĩa
Bao người hợp sức vẽ lòng nhân
Trời xa cõi nhớ dưng gần lại
Biển rộng dòng thương bỗng ngắn dần
Bạn Hữu tình thâm càng rõ ý
Ơn đời thắm đẹp cả mùa xuân.
Tonnuthihanh
Các Bài họa
MONG
Thổn thức trao người
những thiện ân
Vì nhau đã nguyện góp gom phần
Đường xa núi thẳm còn lưu nghĩa
Chốn ảo tâm thành vẫn trọng nhân
Biển khát tình yêu nồng mặn mãi
Đời mơ hạnh phúc ngọt thơm dần
Ươm tròn ước vọng hoài tin tưởng
Thắm đỏ hoa hồng trỗi nhạc xuân.
Nguyên Xuân
TRỞ ĐIỆU
Chợt thấy mây chiều cũng
trải ân
Vàng mơ trước ngõ nở tươi phần
Hoa còn điểm phấn ru đời mộng
Cỏ vẫn tô thềm đợi khách nhân
Một nét tình xanh người thả khẽ
Vài phiên nhạc mỏng nắng buông dần
Ai đàn lặng lẽ ngoài đê vắng
Những khúc ca buồn trở điệu xuân.
Dĩ
Lang
NẶNG GÁNH
Nặng gánh trong lòng
nghĩ cảm ân
Trời xa chở phước đỗ chung phần
Soi đường để kiếm lời ru mộng
Rọi ngõ cho tìm tiếng điểm nhân
Có bể tình xua mình ngọt mãi
Còn kho nghĩa đẩy trí cao dần
Thầm vương nợ vẫn chưa lần trả
Bởi gió đông về chặn lỡ xuân
Tonnuthihanh
. TÀN PHAI
Khi mờ một lối giữ đường
ân
Dẫn cả tình ta đến mộ phần
Ý tủi hồn sa vì giận nghĩa
Tâm chùn dạ rớt bởi hờn nhân
Bao lần tiết hạ âm thầm dỗ
Vạn lúc màu hoa ảo não dần
Điệu hát câu hò như lỡ dở
Đâu còn nhắc nhở gọi nồng xuân
Tonnuthihanh
LÒNG XUÂN
Luôn thường vẫn gọi
chuyến đò ân
Giữ giúp bài thơ mộng để phần
Đó chữ, soi vần ta tả nguyệt
Đây từ, lục bút kẻ gài nhân
Chiều vơ vẩn nhớ đường xa mãi
Sớm ngỡ ngàng vương nẻo biệt dần
Hỏi nắng trên trời khi lỗi bạn
Mơ màng có chạm nổi lòng xuân
Tonnuthihanh
DUYÊN ĐỜI
Đã dặn riêng lòng gánh
biển ân
Thì xa vạn lý cũng ghi phần
Đây chiều xuống lạnh viền mây đỏ
Đấy ngõ dâng sầu phủ mộng nhân
Xõa phím đàn ngân tình trải vội
Hòa phong gió trở lệ tuôn dần
Duyên đời quạnh quẽ gầy mi tím
Lỡ bước bên thềm lạc nẻo xuân.
Dĩ Lang
. MỘNG MỞ XUÂN
Lặng lẽ dâng mình mấy
nẻo ân
Tình xa vẫn thấy ngọt tâm phần
Tinh thần mải miết cài trong nghĩa
Phận số chan hòa ở giữa nhân
Đỡ cả niềm riêng hòng nắn lại
Dìu nguyên nỗi khổ quyết xoa dần
Cho đời giọt mát từng giây trải
Cõi mộng khơi đường tới mở xuân
Tonnuthihanh
VỊ XUÂN
Hạ ủ phôi tình đợi nắng
ân
Qua bao lửa háp nẩy ba phần
Thu ươm noãn trắng nên chùm nụ
Gió quyện mây hồng kết hạt nhân
Mấy trận đông tràn thân chắc mãi
Bao phen tuyết phủ quả thơm dần
Thời gian lặng lẽ hương dào dạt
Vạn cảnh tưng bừng đón vị xuân.
Thế Nam
. CUNG LÒNG
Duyên cầu vẹn vẽ nắng
hồng ân
Lặng lẽ dòng thu chuyển góp phần
Mộng gửi đường tơ tha thiết nghĩa
Hoa cài nét liễu mặn mà nhân
Đòng đưa nẻo hạ chiều vương mãi
Thổn thức triền đông điệu trỗi dần
Bỗng nghẹn cung trầm xao xuyến thả
Âu sầu gõ nhịp khúc hoài xuân.
Nguyên Xuân
DỖ XUÂN
Bên đời hạnh phúc giữ
mầm ân
Trải phước nhiều hơn mạnh mẽ phần
Chẳng nệ tình đông man mác nghĩa
Không nề gió hạ bẽ bàng nhân
Trao lòng thiện xóa niềm đau mãi
Tặng ý lành vơi nỗi khổ dần
Dẫu nẻo đường xa còn nặng gánh
Tay tìm nắm chặt dỗ dành xuân
Tonnuthihanh
GIỌT XUÂN
Chớ để tim hồng nhạt
nhẽo ân
Sầu vương lệ nhỏ đẫm mi phần
Thơ đà ướm điệu trao hồn nghĩa
Nhạc sẵn thay lời gửi khí nhân
Võng khúc tình phai mùa phủ chậm
Bồng phiên gối lẻ mộng trôi dần
Sương vừa đọng khẽ phơi chiều úa
Ngỡ nét lam buồn rải giọt xuân.
Dĩ Lang - Phan Duy
. NỤ XUÂN
Mượn nỗi tơ lòng gửi
khách ân
Hòa theo cánh nhạn khẳng khiu phần
Mây còn trở sắc ru lời mộng
Nắng đã buông dòng rải lệ nhân
Quạnh quẽ tình thu vừa bỏng khắp
Đìu hiu gót hạ cũng xanh dần
Lưng chiều uốn nhẹ mùa đông cũ
Lỡ để hương nồng chớm nụ xuân.
Dĩ Lang
NỢ XUÂN
Ý nguyện trao đời chẳng
lỡ ân
Ngầm ươm nét ngọc vẻ vang phần
Người giăng cõi mộng se nồng đức
Kẻ tiễn cung sầu xóa lạnh nhân
Một trái tim sa, buồn đảo nữa
Ngàn tay nghĩa nắm, khổ tiêu dần
Chân thành mượn chữ cầu mơ tỏ
Cả kiếp duyên này lặng giữa xuân
Như Như Quỳnh
KHẮC ẢNH XUÂN
Đông mời bạc bẽo tránh
dùm ân
Để hạ vời sang giữ trước phần
Một ngõ tràn hoa đầy cả phúc
Muôn đường tỏa nắng ngập toàn nhân
Ươm trồng kẻ khó buồn xoa dịu
Gặt hái người hay khổ dỗ dần
Cõi mộng ngầm dâng dòng suối thỏa
Êm đềm khắc chạm ảnh hình xuân
Tonnuthhanh
TRƯỜNG XUÂN
Tưng bừng phượng đỏ giữ
dòng ân
Nở chuỗi bằng lăng tím bội phận
Ngọc nữ âm thầm trao nẻo đức
Kim đồng lặng lẽ dệt đời nhân
Mơ màng bách hợp hồng thêm mãi
Khấp khởi tường vi thẫm đạt dần
Những đóa hoàng mai ngào ngạt trổ
Lam trời rạng rỡ dải trường xuân.
Tứ Thập Nhị Xuân
ÁNH HỒNG XUÂN
Chân thành mộng đến để
hòa ân
Dạ mãi còn ham muốn nảy phần
Nọ chữ trôi vào dâng biển đức
Kia từ chảy tới dẫn dòng nhân
Màu duyên kẻ đắp chồng cao thật
Sắc nghĩa người vun trải nặng dần
Trở lạnh mùa đông ngày dẫu rét
Nhưng lòng cảm nhận ánh hồng xuân
Tonnuthihanh
LẼ XUÂN
Khắc khoải bao người
mộng vững ân
Bàn tay giữ chặt chất cao phần
Tâm lành chắng nệ cho nhầm đức
Trí thiện không nề trả lỡ nhân
Ước miệt mài lo tròn nghĩa thả
Buồn thơ thẩn tính vẹn duyên dần
Trời xa mãi ngắm về quê mẹ
Cảm xúc trong lòng vạn lẽ xuân
Tonnuthihanh
NGÕ XUÂN
Khẽ đợi thu vàng cảm mến
ân
Ngoài song nắng rụng nhởn nhơ phần
Thơ choàng nhịp mỏng say miền đức
Gió thả hương nồng ngập cõi nhân
Những tưởng tình xưa người gánh vội
Ngờ đâu bến cũ mộng tan dần
Ai còn nhặt lá gom chiều mỏi
Để ánh mai hồng chạm ngõ xuân
Phan Duy
GIÓ XUÂN
Thả khẽ đôi dòng đáp tạ
ân
Lời thơ một thuở chắt chiu phần
Bao mùa hạ đổ tiêu điều bến
Lắm buổi sương lùa não nuột nhân
Trỗi khúc xàng xê tình gửi vội
Trầm câu dạ cổ nghĩa khơi dần
Mai cười lặng lẽ vàng bông trổ
Đã dậy bên thềm chở gió xuân.
Dĩ Lang
LẠC PHÁO XUÂN
Trải khẽ hương nồng trọn
gối ân
Lời xưa đã ước mộng se phần
Thơ hòa phận liễu tròn câu hiếu
Nghĩa gởi thân tùng vẹn sách nhân
Nửa khúc tình thu còn đọng mãi
Vài manh gió hạ cũng reo dần
Con đò trở hướng thôi chiều lạnh
Vẫn tưởng giao thừa lạc pháo xuân.
Dĩ Lang
VÌ XUÂN
Ơn người chở mãi vạn tài
ân
Dẫu nặng lòng mang vất vả phần
Thấy tủi vào xoa mềm mại nghĩa
Trông buồn đến dỗ dịu dàng nhân
Dòng thơ điểm sáng tình thêm rõ
Biển chữ hằn sâu nợ rót dần
Ngẫm chuyện đời vay rồi tới trả
Tô hồng cuộc sống cả ngàn xuân
Tonnuthihanh
ĐIỆP KHÚC XUÂN
Giữ vẹn câu thề nhắc nhở
ân
Mùa se ngõ đợi chẳng quên phần
Bên thềm rụng trắng làn hoa nở
Giữa bến buông vàng sợi tuổi nhân
Tóc liễu đìu hiu chiều trải nhẹ
Tình mây khắc khoải mộng thu dần
Môi sầu điểm lại bờ son thắm
Kẻo trễ tơ lòng điệp khúc xuân.
Dĩ Lang
GIỮ NGUỒN XUÂN
Phương trời địa thảo
trải hoàng ân
Thổn thức quỳnh hương dỗ mộng phần
Nguyệt quế thờ ơ chiều lãng tử
Loa kèn rộng rãi giúp hiền nhân
Thu vàng óng ả tơ hồng mãi
Hạ thẫm triền miên cúc đỏ dần
Mạnh mẽ sầu đông chờ lá trổ
Hoa đào lộng lẫy chở nguồn xuân.
Nguyên Xuân
QUẠNH HIU
Nặng nghĩ trong lòng bởi
nhớ ân
Tình thâm bạn gửi chắt chiu phần
Ngày mai ảo não còn ham cộng
Vạn thuở đau buồn vẫn thích nhân
Muốn trải màu yêu buồn dạ lỡ
Cần sang nét mộng tủi tâm dần
Thương người chở giúp đời hiu quạnh
Tiết lạnh xô về đã đuổi xuân
Tonnuthihanh
MỘNG XUÂN
Nhận lãnh nơi lòng khắc
khoải ân
Bờ yêu bến khổ đã phân phần
Đau màu bếp lửa không còn nghĩa
Giận nỗi gia đình chẳng có nhân
Gió lạnh bên hè trăn trở mãi
Hồn hoang giữa lối ngẩn ngơ dần
Này đông hãy nhắn rằng ta mỏi
Cõi ảo nương nhờ mộng tiếng xuân
Tonnuthihanh
Theo In tẻ net.tho
Đường