Bài xướng :
Xuân tàn, hạ tới, thu
sang...
Để cho bến đợi lỡ làng thuyền ơi!
BẾN ĐỢI
(Ngũ độ thanh)
Dạo ấy
thuyền đi để lỡ làng
Âm thầm bến đợi nỗi sầu mang
Dòng trôi vẫn vọng lời tha thiết
Nước chảy còn vương giọt ngỡ ngàng
Lặng lẽ triền sông rầu buổi đến
U hoài kẽ nắng tủi ngày sang
Hồn thơ lối mộng đà trăn trở
Ngõ nhỏ đìu hiu ngập lá vàng...
Quách Cúc
Bài hoạ
BẾN ĐỢI
(Y đề, y vận, nđt)
Người
đi biệt xứ bỏ xa làng
Bản cũ im lìm xót dạ mang
Mãi thỉnh ân nồng nên mật thiết
Hoài mong nghĩa đượm chớ ngơ ngàng
Thơ sầu mãn buổi nhìn đêm đến
Rượu nản canh chầy dõi sớm sang
Mỗi độ thu về đau cách trở
Buồn thương ủ rũ úa hanh vàng.
Lê Ngọc Kiên
Bài hoạ
BẾN ĐỢI
Thuyền
đã rời đi để bẽ bàng
Ân tình bến một dạ đeo mang
Gió theo lối gió tròn mơ ước
Mây phủ đường mây phận lỡ làng.
Mượn thơ giãi tỏ tình oan trái
Nhờ rượu chôn vùi nỗi sầu mang
Đông qua, xuân tới, hè thu đến
Bến mỏi mòn trông mộng úa tàn.
Hoa Cúc Quỳ
Bài xướng
GIAI NHÂN
Cô nàng thiếu nữ tắm cầu ao
Tuyệt tác dần buông dải yếm đào
Nguyệt bế mây tràn phô nét nhã
Ngư trầm sóng lặng tỏ thanh tao
Hương trời rực rỡ tươi dường ấy
Sắc nước tưng bừng đẹp xiết bao
Lạc nhạn ngừng bay về chốn cũ
Tu hoa rũ cánh ủ nơi nào.
Lê Ngọc Kiên
Bài hoạ
CẢM TÁC
Trưa hè nóng nực biết làm sao
Chọn chốn ao sen bỏ yếm đào
Những muốn sen hồng che dáng thắm
Từng mong lá rộng chặn lơ hào
Hương nồng sẵn ủ sen còn hổ
Dáng liễu yêu kiều nguyệt ước ao
Ai xui nhạn lạc qua lối ấy
Để đoá sen hồng mãi xuyến xao
Hoa Cúc Quỳ
Bài họa
THUYỀN QUYÊN
Gió thoảng sen nồng khắp mặt ao
Lỏng buông yếm trễ sắc hương đào
Khuôn vàng phủ đượm tươi như Nguyệt
Nét ngọc in ngời sáng tựa Sao
Thắm thiết câu thề khơi mộng ái
Nồng nàn ước nguyện khởi chiêm bao
Bình yên hạnh phúc tình duyên cũ
Nghĩa quyện hồn lưu vẫn chốn nào.
Trần Minh Khoa
================ Biên tập Ngọc Kiên