Hải
Băng (Xướng)
Buồn xưa
(thuận nghịch độc)
Xưa nào nhớ phố dưới đường ngang
Hạ cuối đêm thu cảnh vắng làng
Thưa gió ngọn xao bờ liễu rũ
Dạo đàn ai hát tiếng lời vang
Đưa cùng giấc mộng soi cung nguyệt
Lặng khuất trăng mơ ủ bóng vàng
Vừa dứt hạt mưa sầu đẫm lệ
Xưa về nhớ bạn lúc mùa sang
Xưa tìm kiếm bạn đón chiều sang
Đợi mãi vườn thu ngắm lá vàng
Vừa dạo khúc thường cung oán vọng
Xuyến xao hồn loạn tiếng sầu vang
Đưa thuyền sóng gửi tình xa xứ
Lặng bước đường qua ngõ cuối làng
Thưa bóng ẩn ngày trông cảnh lạc
Xưa hoài giấc mộng thả về ngang
Đông Hòa NCH (Họa)
TIỄN NGƯỜI XƯA
(- Thuận nghịch độc
- Liên hoàn thuận nghịch vận)
Thuận
Xưa người tiễn bạn giã đèo
ngang
Mãi nhớ tình xuân tuổi biệt làng
Thưa lá bóng ngàn cây rũ lặng
Đượm dòng âm suối tiếng rền vang
Đưa đường lạc lối xa miền ngược
Nhắp rượu sầu mây khuất nguyệt vàng
Vừa trách oán nhau buồn nhỏ lệ
Mưa nhòa mắt đợi ngóng thuyền sang
Mưa nhòa mắt đợi ngóng thuyền sang
Giá lạnh hồn thơ sắc nhuộm vàng
Vừa mộng thấy duyên chân mỏi bước
Đắng lòng nghe nhạc khúc xa vang
Đưa nàng bến ái sông tràn lệ
Lộng gió mùa đông tuyết ngập làng
Thưa sợi liễu mềm tha thướt dáng
Xưa người tiễn bạn giã đèo
ngang
CHƠI VƠI
Bãng lãng mây trôi quyện nắng vàng
Êm đềm áo lụa trãi đò ngang
Lời ru.điệu nhớ mơ màng vọng
Giọng hát câu hò rạng rỡ vang
Núi thẳm.sương ngàn dìu dặt tỏa
Cầu truờng gió lượn dịu dàng sang
Thư sinh dặm bước chân.nhè nhẹ
Khuyến dụ đò đưa cỏi mộng ngàn
Văn Thơ (Họa)
Bài họa
ÂN NỒNG GÁC LẠI
Ân nồng gác lại hãy còn mơ?
Lặng lẽ chàng đi hỏi có ngờ?
TỦI PHẬN HỜN DUYÊN vì ngã gió?
NGHIÊNG THÀNH ĐỔ NƯỚC tại màn tơ?
HỒ THAN THỞ đó nghi hoài mộng?
ĐỘNG BÍCH ĐÀO nay tưởng vẫn chờ?
Chắc đã quên rồi trên điểm hẹn?
Hay lòng mãi nghẹn đắng hồn thơ?
Hay lòng mãi nghẹn đắng hồn thơ?
Biết kẻ miền xuôi cũng đợi chờ?
DÃI NẮNG DẦM SƯƠNG sầu cảnh mộng
CHIM NGÀN CÁ BỂ vuột tình tơ?
Hằng say lữ thứ cho dòng động
Vẫn trách thuyền quyên để dạ ngờ
Bởi đóa hồng hoa giờ lạnh lẽo
Ân nồng gác lại hãy còn mơ?
Hải Băng
P/S:
Họa liên hoàn- thuận nghịch vận- thành ngữ- tiểu đối- TVN
----------------
Bài xướng:
MÊNH MÔNG KỶ NIỆM
Một thuở yêu chàng tựa giấc mơ
Rồi chia cách mãi chẳng ai ngờ
Cơ duyên lạc lối nhàu môi mắt
Thiên mệnh cam lòng rũ tóc tơ
Đã biết người tình không
trở lại
Mà sao kẻ mộng vẫn trông chờ
Mênh mông kỷ niệm đày nhung nhớ
Chẵn chục năm ròng lặng ý thơ
Hải Băng
-----------------------
Bài họa
THẤT VỌNG VÀ HY VỌNG
(Liên hoàn, , Nguyên-Hoán vận ,Tiểu đối, Thành ngữ)
Lưu tình một thủa đẹp như mơ
Bỗng phải lìa xa thật bất ngờ
Nước chảy hoa trôi tan thảm lụa
Gương rơi lọ vỡ nát đường tơ
Thương thân lặng lẽ hoài mong
ngóng
Trách phận âm thầm cứ mãi chờ
Để cánh chim trời chưa gặp lại
Đêm trường lệ nhỏ xuống câu thơ
Đêm trường lệ nhỏ xuống câu thơ
Khắc khoải thu nay hết nghĩ ngờ
Nghĩa nọ không quên còn kết tóc
Tình này nhớ mãi lại xe tơ
Cho dù bão tố lòng luôn đợi
Bất cứ phong ba dạ sẽ chờ
Háo hức ngày vui ta gặp lại
Tưng bừng chỉ thắm dệt duyên mơ.
P/s: Liên hoàn: cuối câu sau làm đầu câu thơ kế tiếp
Tiểu đối: Nước chảy><
hoa trôi -Gương rơi ><lọ vỡ
Thành ngữ: Nước chảy hoa trôi
Gương rơi lọ vỡ
Điển cố:Kết tóc chữ Hán là "kết phát" do thành ngữ"Kết phát vi phu phụ" Nghĩa là kết thành vợ chồng. (Kết tóc xe tơ) Thời phong kiến TQ con trai kết tóc để đội mũ, con gái kết tóc cài trâm , tức là đã đến tuổi lấy vợ lấy chồng.(Từ điển truyện Kiều -Đào Duy Anh NXB GDVN trang 258-Điển cố Văn học NXBVHXH trang486)
Thai Tran Van
Bài họa
HOÀI SAY
Thuận
Say hoài khúc nhạc vọng chiều mơ
Mãi gọi người yêu chẳng chút ngờ
Đài thắm sắc duyên hồng đính dậu
Tóc nồng hương mộng liễu giăng tơ
Lay cành lá gió mưa từ giã
Trải nắng vườn hoa bướm đợi chờ
Dài ngắn bước anh tìm bến hẹn
Ai về nhớ bạn gửi tình thơ
Nghịch
Thơ tình gửi bạn nhớ về ai
Hẹn bến tìm anh bước ngắn dài
Chờ đợi bướm hoa vườn nắng trải
Giã từ mưa gió lá cành
lay
Tơ giăng liễu mộng hương nồng tóc
Dậu đính hồng duyên sắc thắm đài
Ngờ chút chẳng yêu người gọi mãi
Mơ chiều vọng nhạc khúc hoài
say
Hải Băng
Bài xướng:
MÊNH MÔNG KỶ NIỆM
Một thuở yêu chàng tựa giấc mơ
Rồi chia cách mãi chẳng ai ngờ
Cơ duyên lạc lối nhàu môi
mắt
Thiên mệnh cam lòng rũ tóc tơ
Đã biết người tình không trở lại
Mà sao kẻ mộng vẫn trông chờ
Mênh mông kỷ niệm đày nhung nhớ
Chẵn chục năm ròng lặng ý thơ
Hải Băng
----------------------------------------------
Đêm thu gửi nhớ về xưa
(thuận nghịch độc)
Say đắm hương nồng giấc ngủ mơ
Mộng giai nhân ảnh nhớ đâu ngờ
Đài xuân ẩn dấu soi tiên cảnh
Bản nguyệt ru đàn dạo phím tơ
Lay lắt gió xao hồ liễu rủ
Luyến lưu đêm đợi bước chân chờ
Dài thêm lối cũ đường khuya vắng
Day dứt nỗi lòng gửi vọng thơ
Đông Hòa
NHẬN ĐẮNG CAY
(Lưu thủy đối)
Nhỡ cả xuân thì nhận đắng cay
Chàng đi dạo ấy đã bao ngày
Vì chưng kẻ cũ hoang đàng mộng
Để mối duyên đầu lặng lẽ bay
Bạn vẫn mơ màng trong bể ái
Người đang nức nở giữa sông đày
Mùa vui ngắn ngủi sầu vô tận
Nhỡ cả xuân thì nhận đắng cay
Hải Băng
________________________
Bài họa của anh Nguyễn
Tuấn
PHẬN ĐẮNG
(Lưu thủy đối)
Ai gây lỡ dở trút chua cay
Cách biệt xa xôi đã bấy ngày
Có phải còn đang ôm chí lớn
Hay là mộng ảo với mưa bay
Phương xa thỏa mãn lòng vui thú
Chốn cũ sầu ôm dạ xót đày
Luyến nhớ vò thân nhàu héo úa
Ai gây lỡ dở trút chua cay
NMT
________________________
Nhớ mong
(thập thủ liên hoàn thuận nghịch độc)
1.
Cay mắt lệ sầu nỗi nhớ mong
Khuyết trăng đêm đợi vấn vương lòng
Ngày qua đón vọng buồn xa xứ
Mộng đến tìm yên lặng cuối song
Bay nhẹ giấc mơ hồ trúc liễu
Lạnh thêm hồn rũ bóng sao sương
Đày lưu cảnh cũ như vừa thấy
Cay mắt lệ sầu nỗi nhớ mong
Mong nhớ nỗi sầu lệ mắt cay
Thấy vừa như cũ cảnh lưu đày
Sương sao bóng rũ hồn thêm lạnh
Liễu trúc hồ mơ giấc nhẹ bay
Song cuối lặng yên tìm đến mộng
Xứ xa buồn vọng đón qua
ngày
Lòng vương vấn đợi đêm trăng
khuyết
Mong nhớ nỗi sầu lệ mắt cay
2.
Thu buồn rũ lệ mắt thêm cay
Phố dạo chiều mưa thấy dứt ngày
Mù mịt cảnh xa trời bấc thổi
Dật dờ sương lạnh khói hơi bay
Ru lời tiếng hát câu hờ hững
Chậm phím nương tay ngón đọa đày
Vù khẽ giấc mơ tình luyến mộng
Thu buồn rũ lệ mắt thêm cay
Cay thêm mắt lệ rũ buồn thu
Mộng luyến tình mơ giấc khẽ vù
Đày đoạ ngón tay nương phím chậm
Hững hờ câu hát tiếng lời ru
Bay hơi khói lạnh sương dờ dật
Thổi bấc trời xa cảnh mịt mù
Ngày dứt thấy mưa chiều dạo phố
Cay thêm mắt lệ rũ buồn thu
3.
Cay đắng rượu này ly cạn vơi
Nữ nhi tình ái mộng xa vời
Ngày thêm tháng bảy năm chờ đợi
Cảnh vắng mùa đông tuyết lạnh phơi
Bay trắng nửa vầng soi trước biển
Rũ vàng khuôn nguyệt khuyết bên trời
Đày lưu chốn cũ nơi ly biệt
Cay đắng rượu này ly cạn vơi
Vơi cạn ly này rượu đắng cay
Biệt ly nơi cũ chốn lưu đày
Trời bên khuyết nguyệt khuôn vàng
rũ
Biển trước soi vầng nửa trắng bay
Phơi lạnh tuyết đông mùa vắng cảnh
Đợi chờ năm bảy tháng thêm
dài
Vời xa mộng ái tình nhi nữ
Vơi cạn ly này rượu đắng cay
4.
Bùi hay ngọt đắng vị hương cay
Bạn viếng đêm buồn tiệc vắn dài
Lui khẽ bước chân quanh phố muộn
Lặng thầm đường tối cảnh mưa bay
Mùi thơm nụ trắng quỳnh hoa nhớ
Gió thoảng trời khuya giấc mộng đày
Vui ngỡ thấy xưa ngày tết muộn
Bùi hay ngọt đắng vị hương cay
Cay hương vị đắng ngọt hay bùi
Muộn tết ngày xưa ngỡ thấy vui
Đày mộng giấc khuya trời gió thoảng
Nhớ hoa quỳnh trắng nụ thơm mùi
Bay mưa cảnh tối đường thầm lặng
Muộn phố quanh chân bước khẽ lui
Dài vắn tiệc buồn đêm viếng bạn
Cay hương vị đắng ngọt hay bùi
5.
Pha tuyết rượu buồn ngấm miệng cay
Đến về đông vắng cảnh nơi đày
Trà sương giọt đắng môi tê tái
Khách lữ tình cuồng mộng thả bay
Da trắng lộ bờ đôi nguyệt vũ
Nhủ hoa mờ ngực bóng thon
dài
Xa người nhớ cũ đêm lưu luyến
Pha tuyết rượu buồn ngấm miệng cay
Cay miệng ngấm buồn rượu tuyết pha
Luyến lưu đêm cũ nhớ người xa
Dài thon bóng ngực mờ hoa nhủ
Vũ nguyệt đôi bờ lộ trắng da
Bay thả mộng cuồng tình lữ khách
Tái tê môi đắng giọt sương trà
Đày nơi cảnh vắng đông về đến
Cay miệng ngấm buồn rượu tuyết pha
Đông Hòa (Họa)
________________________
LỆ TÌNH CAY
(Lưu thủy đối)
Đêm dài đẫm gối lệ tình cay
Chốn ấy chàng vui chẳng biết ngày
Đã thệ một lời chim chắp cánh
Mà đành bỏ bạn vội lìa bay
Người đi theo đuổi câu duyên mới
Kẻ ở trầm mang kiếp sống đày
Tịch mịch quyên kêu trăng thổn thức
Đêm dài đẫm gối lệ tình cay
Su Nguyen Cong (Họa)
________________________
CỚ SAO
(TVN, Lưu thủy đối , Vấn nghi)
Hoa nồng liễu thắm cớ sao cay?
Lỡ một lầm hai với tháng ngày?
Bởi lẽ sai đường lên lạc bước?
Hay vì gió cuốn để mây bay ?
Quên chăng nghĩa cũ rồi phai nhạt ?
Có biết tình nay sẽ cứ đầy ?
Nỡ để năm dài chờ mãi tận?
Hoa nồng liễu thắm cớ sao cay? !
Thai Tran Van (Họa)
________________________
YÊU SAY!
Lòng bao thương nhớ, mắt thêm cay.
Tim đuối vì AI, lệ đẫm ngày.
Nhật nguyệt lẻ loi cùng thế tục.
Đêm ngày bầu bạn với mây bay.
Tháng năm lặng lẽ đời như đọa,
Giờ khắc miên mang sống tựa đày.
NGƯỜI hỡi! Hồn không vơi mặn đắng,
Lòng bao thương nhớ, mắt thêm cay!
Bảo
Như (Họa)
NỖI U HOÀI
Bao chiều khát vọng ước tương lai
Mực tím mùng tơi buổi học bài
Đệ tử em ngoan dòng mộng đẹp
Trạng nguyên anh phiếm giấc mơ dài
Nàng hay thích bướm mi nhòa lệ
Chàng phải leo rào áo rách vai
Năm ấy người đi biền biệt mãi
Thuyền quyên lặng lẽ kiếp u hoài
Hải Băng
-------------------------
__ TÌNH HỌC TRÒ __
(lưu thủy đối)
Quá khứ xem rồi nhắc vị lai
Ngày xưa đôi bạn cũng chung bài
Đâu ngờ nàng Chúc mang thân gái
Nên nỗi chàng Lương hối hận dài
Trò nữ thướt tha vào cạnh lớp
Nam sinh thanh tú bước kề vai
Phải duyên hè đến tình mau ngỏ
Chớ để nghìn năm nuối tiếc hoài
Sư Cong Nguyen (Họa)
Đương thì con gái cải vàng bông
Mãi đợi người xưa chửa lấy chồng
Xoải cánh bay xa chàng bỡn mộng
Giật mình quay lại sáo sang sông
Dòng đời anh lội chìm theo sóng
Phận số em mang tủi ngập lòng
Trở bước làm chi vày biển động
Thuyền tình rủ bóng kiếp sầu đông
Hải
Băng
------------------------------------
Bài họa 1
Nhớ tình xưa
(thuận nghịch độc)
Bông mờ khói trắng ẩn bên thuyền
Lại nhớ tình xưa thuở gặp duyên
Chồng chất nỗi buồn đêm phố muộn
Nhạt nhoà trăng rũ bóng mây huyền
Sông mờ cảnh dưới bờ xa khuất
Bến vắng đò neo dáng lặng yên
Lòng đắm mộng hoài thương tiếc mãi
Đông về gửi vọng tiếng thề nguyền
Đông Hòa
----------------------------------
Bài họa 2
Phận hồng nhan
Mưa rầm tí tách bống phòng bông
Rã rít thời gian khổ chất chồng
Khắc khoải mơ vờn nơi đỉnh núi
U sầu mộng gởi ở bên sông
Một duyên bạc bẻo đành cam dạ
Hai nợ chua cai phải chịu lòng
Phận số hồng nhan bèo nước chảy
Chôn vùi đời kiếp lấm sầu đông
Tâm Huỳnh
---------------------------------
Bài họa 3
CẢI ĐẮNG
Bao mùa hoa nở ngát ven sông
Cô lái đò ngang chẳng ngã lòng
Vẫn ngóng trời xa chim biệt bóng
Còn chờ thấy được lá diêu bông
Ôm sầu bạc phận ai người sẻ
Ngậm đắng hờn duyên mấy kẻ thông
Kiếm sống lần hồi nơi bến vắng
Thương thầm nỗi khổ kiếp quần hồng
NMT
----------------------------
Bài họa 4
__ NỖI LÒNG THIẾU PHỤ__
Ngoài đồng lúa đã trổ oằn bông
Tựa cửa chiều THU héo hắt lòng
Nhớ lúc chàng đi tay vẫy bến
Buồn khi nàng tiễn lệ rơi sông
Mấy mùa HẠ đến con trông bố
Dăm bận XUÂN sang vợ ngóng chồng
Ước nguyện ngày về tình lại thắm
Bếp hồng sưởi ấm cảnh đêm ĐÔNG
Su Cong Nguyen
------------------------
Bài họa 5
DIÊU BÔNG
Đi tìm mọi ngả kiếm Diêu bông
Để được người thương sẽ kết chồng
Gió đẩy thuyền đưa vừa cặp bến
Hoa cài lá quyện đã sang sông
Mây mờ gió thoảng cay trong dạ
Nắng nhạt mưa thưa đắng cả lòng
Bể thệ non nguyền chi mãi động ?...
Duyên hờn tủi phận biết bao đông.
Thai Tran Van
Bài họa 2
NGẬM ĐẮNG CAY
(Thuận nghịch độc)
Bông che ánh nguyệt bóng mờ thuyền
Ước nguyện bao đời trả nợ duyên
Chồng vắng bến sương lùa gió lạnh
Sóng hoang dòng lệ phủ đêm huyền
Sông hiu hắt trải mây sầu đượm
Dáng ngẩn ngơ về lối mộng yên
Lòng ngậm đắng cay men phải nếm
Đông băng giá phận ứng lời nguyền
Nguyền lời ứng phận giá bang đông
Nếm phải men cay đắng ngập lòng
Yên mộng lối về ngơ ngẩn dáng
Đượm sầu mây trải hắt hiu sông
Huyền đêm phủ lệ dòng hoang
sóng
Lạnh gió lùa sương bến vắng chồng
Duyên nợ trả đời bao nguyện ước
Thuyền mờ bóng nguyệt ánh che bông
Hải Băng
---------------------------------------------
Bài họa 1
Nhớ tình xưa
(thuận nghịch độc)
Bông mờ khói trắng ẩn bên thuyền
Lại nhớ tình xưa thuở gặp duyên
Chồng chất nỗi buồn đêm phố muộn
Nhạt nhoà trăng rũ bóng mây huyền
Sông mờ cảnh dưới bờ xa khuất
Bến vắng đò neo dáng lặng yên
Lòng đắm mộng hoài thương tiếc mãi
Đông về gửi vọng tiếng thề nguyền
Nguyền thề tiếng vọng gửi về đông
Mãi tiếc thương hoài mộng đắm lòng
Yên lặng dáng neo đò vắng bến
Khuất xa bờ dưới cảnh mờ sông
Huyền mây bóng rũ trăng nhòa nhạt
Muộn phố đêm buồn nỗi chất chồng
Duyên gặp thuở xưa tình nhớ lại
Thuyền bên ẩn trắng khói mờ bông
Đông Hòa
---------------------------------------------
Bài xướng
KIẾP SẦU ĐÔNG
Đương thì con gái cải vàng bông
Mãi đợi người xưa chửa lấy chồng
Xoải cánh bay xa chàng bỡn mộng
Giật mình quay lại sáo sang sông
Dòng đời anh lội chìm theo sóng
Phận số em mang tủi ngập lòng
Trở bước làm chi vày biển động
Thuyền tình rủ bóng kiếp sầu đông
Hải Băng
ĐÊM SÂU
Đôi câu giã biệt lời buồn thánh
Nửa kiếp chờ trông tóc bạc mầu
Gác quạnh còn đây hương mộng ấy
Gương xưa vẫn đó bóng người đâu
Hình như lớp sóng không ngừng lặng
Có phải trùng khơi cũng đượm sầu
khắc khoải đông sang hờn tuyết giá
Âm thầm em khóc vọng đêm sâu
Hải Băng
**********
Đắm Thuyền Tình
Người đi phủi dạ còn in bóng
Kẻ lại nhìn hoa đã héo màu
Ước thệ tìm ai hòa những nẻo
Yêu thề hỏi bậu vứt về đâu
Vì sai bản nhạc tàn duyên sớm
Để khuyết vầng trăng hẫng mộng đầu
Vỡ nát con thuyền mơ chở nặng
Nên chìm tất cả nghĩa tình sâu
Hoi Tran Van (Họa)
U TÌNH
Lặng lẽ bên đường ngẩn mắt trông
Chiều lên nhạt nhẽo gió nghiêng
đồng
Đời trôi bóng lả bao triền ruộng
Kẻ lội chân trần mấy ngã sông
Bởi gã hoang đàng đâu nhớ mộng
Mà em lạnh lẽo quá mong chồng
Mùa yêu hụt hẫng lòng băng giá
Nửa kiếp u tình bạc bẽo không
Hải
Băng
______________________
HOÀI TRÔNG
Cạnh mé bờ sông dõi mắt trông
Trời thu lạnh lẽo giọt sương đồng
Đầu tương nổi nhớ bao dòng mộng
Cuối bãi niềm mơ bấy ngả sông
Ngụm nước chung tình như cháy bỏng
Vầng mây gá nghĩa kết giăng chồng
Trăm năm một kiếp đời vô vọng
Vẫn bận hoài mong lạc lõng không
Vũ Quang (Họa)
______________________
U TÌNH
Lặng lẽ bên đường ngẩn mắt trông
Chiều lên nhạt nhẽo gió nghiêng
đồng
Đời trôi bóng lả bao triền ruộng
Kẻ lội chân trần mấy ngã sông
Bởi gã hoang đàng đâu nhớ mộng
Mà em lạnh lẽo quá mong chồng
Mùa yêu hụt hẫng lòng băng giá
Nửa kiếp u tình bạc bẽo không
LẶNG LẼ TRÔNG
Ơi chàng thủa ấy có thương không
Nỡ để tình tan thiếp lấy chồng
Cất bước theo người qua bốn suối
Đưa chân cùng bạn một con sông
Vẫn nhớ hình xưa bên lối ruộng
Còn thương bóng cũ ở trên đồng
Phòng the ấm áp lòng băng gia
Một kiếp u tình ....lặng lẽ trông ....
Anh Phuong (Họa)
______________________
TÌNH VỠ
Khổ nỗi em đây tiếng có chồng
Canh tàn đệm ấm vẫn nằm trông
Trai già những buổi gầy thân yếu
Gái trẻ hàng đêm nhạt má hồng
Lắm đợt buồn tình mong rẽ bến
Nhiều lần chán nghĩa muốn sang sông
Lòng đau thổn thức từng cơn mộng
Chẳng lẽ ôm mền lạnh suốt đông.
Thành Phạm
Trung (Họa)
______________________
XAO XUYẾN
Giữa bến Tiền Giang buổi đợi phà
Êm đềm liễu trải bóng dòng
xa
Trăng khuya lú nhú treo tầm ngực
Tóc gió tung bay lộng dáng ngà
Vẳng tiếng tiêu ngân bài nhạc mộng
Theo làn sóng vọng khúc tình ca
Lời thương ai gửi lòng xao
xuyến
Giữa bến Tiền Giang buổi đợi phà
Hải
Băng
------------------------------------------
Bài họa của anh Nguyễn
Tuấn
BÂNG KHUÂNG
Tiền Giang thiếu nữ ngóng chờ phà
Gió lạnh đêm về rét thấm da
Mắt dõi trông vời người có tới
Tay xòe hứng đợi sương nào sa
Sông sâu cách bến sao đành chịu
Sóng cả ngăn thuyền chẳng nỡ xa
Gửi cả tâm hồn về chốn ấy
Tiền Giang thiếu nữ ngóng chờ phà
NMT
KHÓC CÙNG TA
Heo may gió vãng rặng tre già
Mấy cặp chim chuyền thôi hát ca
Chân đứng ngẩn ngơ bờ cỏ mọc
Suối ngân buồn bã khúc thơ hòa
Âm thầm nhớ mộng sầu con nước
Lặng lẽ soi dòng tủi đóa hoa
Chiều ấy anh đi biền biệt mãi
Mây ngàn rủ bóng khóc cùng ta
Hải
Băng
NỖI NHỚ
Con đường khúc khuỷu mạn đồi thông
Đã bảy mùa trôi nhớ ngập lòng
Hỡi rặng tre nằm hoang ngả gió
Ơi triền liễu rủ lạnh dòng sông
Hình như dậu cũ hoa còn thắm
Có phải người xưa mộng vẫn hồng
Kỷ niệm bao ngày xin mãi nhé
Cho dù cách biệt cũng hoài trông
Hải
Băng
BÓNG SẦU
Kỉ niệm về giăng mắt rũ nhàu
Ân tình trở bước lệ nhòa mau
Bên dòng nguyệt vỡ thuyền xa bến
Giữa độ mùa bay tóc đổi màu
Chỉ tiếc ngày xưa hoài dỗi mộng
Nên giờ tuổi xế vẫn tìm nhau
Ai biền biệt mãi làm nhung nhớ
Lạnh lẽo từng đêm oải bóng sầu
Hải
Băng
SẦU MIÊN
(Tá đối)
Hỡi kẻ viền tang khóc mộng đầu
Duyên nồng một thuở đã chìm sâu
Bao dòng hẹn cũ còn ghi dấu
Những đóa tầm xuân lại đổi mầu
Liễu rủ đìu hiu chờ tuyết đậu
Môi hồng nhạt nhẽo để ruồi bâu
Canh trường lạnh lẽo ai nào thấu
Giữa chốn trầm luân vạn cổ sầu
Hải
Băng
_______________________
QUẲNG GÁNH ÂU LO
Mãi nguyện còn vương nhớ buổi đầu...
Câu thề chữ hẹn mãi in sâu ..
Sen hồng cúc tỏa còn hương sắc
Hạ thắm xuân ươm chẳng nhạt màu
Bởi lẽ hoa thơm mời bướm lượn?
Hay vì nhụy ngọt để ong bâu..?
Đời vui nhẹ bước ai hơn nhỉ?
Quẳng gánh âu lo hết mộng sầu!.
Thai Tran Van (Họa)
_______________________
GIẢI THOÁT
Quẳng gánh lo đi sạch nỗi sầu
Tình xưa nghĩa cũ hết từ lâu
Bụi trần vương vấn làm chi nữa
Mưa gió tiêu tan chẳng bận đầu
Sắc không mở lối tiêu dao cảnh
Cửa phật từ bi thoát bể dâu
Tâm như khai sáng lòng thanh thản
Trí tựa hư vô dạ sạch làu
Pham Huy Hung (Họa)
_______________________
Bài họa của Tieu Phuong
HẬN THÊM SẦU
Người sao ngoảnh mặt bỗng quay đầu
Có lẽ duyên tình chẳng đậm sâu
Những nụ bao lần không thể dấu
Nhành hoa lúc trước đã phai mầu
Nhìn hoài lá vẫn bầy chim đậu
Ngắm mãi thân chờ một tổ bâu
Lạnh lẽo tâm hồn em chửa thấu
Giờ đây nghĩ tới hận thêm sầu
Giang Phú.
PHÔI PHA
Ai còn nhung nhớ một màu hoa
Thuở gió và mưa rất thuận hòa
Cứ ngỡ yêu nhau tình mãi đượm
Đâu ngờ lỡ bước mộng hoài xa
Gương mờ bóng lẻ phòng cô quạnh
Gối chiếc mền đơn lệ nhạt nhòa
Hỡi kẻ hoang đàng say bến lạ
Sao lời hẹn ước sớm phôi pha
Hải
Băng
**********
Đông sầu vương vấn
(thuận nghịch độc)
Trời lạnh tuyết sương nở trắng hoa
Ảo mờ trăng rũ khói mây hòa
Rơi thầm lệ nhớ ngày ly biệt
Nhẹ lắng hồn thương mộng thoảng xa
Lời đắng miệng môi hương rượu nhạt
Phố buồn đêm Huế cảnh sương nhòa
Vơi đầy tiếng gọi ai xa thoảng
Người đến gửi sầu giọt trắng pha
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp (Họa)
**********
anh Thai Tran Van họa
VỌNG NHỚ (Nghịch vận)
Chớ nghĩ niềm thương đã lệch pha
Lời yêu thắm đượm chẳng phai nhòa
Cung đàn khúc nhạc vang âm mãi
Ý đẹp lời hay vọng tiếng xa..
Cứ để tình xưa đang kết lại
Sao cho nghĩa nọ vẫn giao hòa
Mùa xuân cải ngọt thơm nồng đó...
Vọng nhớ vườn xanh những buổi hoa...
TTV
**********
Giang Phú họa
TÀN HOA
Lối nhỏ em về phủ kín hoa
Bao nhiêu kĩ niệm rất chan hòa
Đêm ngày thổn thức tình luôn đượm
Mỗi buổi mong chờ nghĩa vẫn xa
Nỗi nhớ u sầu lòng cứ quạnh
Niềm thương ảo não dạ đâu nhòa
Sao còn nhớ kẻ vui duyên lạ
Nở để cho người tủi sắc pha
Giang Phú.
Su Nguyen Cong họa
LỆ PHA
Bước giữa đường mòn một dáng hoa
Rừng xanh áo đẹp sắc giao hòa
Xuân thì cứ ngỡ tình hương đượm
Má phấn đâu ngờ mộng ải xa
Bạc bẽo chồng đi rời cõi quạnh
Buồn tênh vợ ở chịu duyên nhòa
Không dưng lại nhớ chi người lạ
Bao giờ cơm đắng lệ thôi pha ?
**********
KHÓC NGƯỜI ĐI
Mưa từng hạt nhỏ khóc người đi
Lặng lẽ nhìn nhau chẳng nói gì
Thả phiến tình trôi giờ giã biệt
Theo dòng lệ đổ phút từ ly
Lòng tiu nghỉu mãi sầu môi héo
Mộng dửng dưng rồi rũ bóng si
Những tiếng yêu đầu xin trả lại
Mưa từng hạt nhỏ khóc người đi
Hải
Băng
*******************
Minh Anh họa
ĐÊM HUYỀN
Đêm huyền nhỏ lệ tiễn chàng đi
Phụ nghĩa thì thôi...tiếc nuối gì?
Ngoảnh lại bờ xưa thuyền khuất bóng
Quay về nẻo cũ bến chia ly...
Âm thầm nhớ kẻ gieo tình thắm
Khắc khoải thương người kết mộng si
Gió lộng buồm căng mây viễn xứ
Đêm huyền nhỏ lệ tiễn chàng đi
ahdai
*******************
GIÃ BIỆT
Lặng lẽ mưa xuân cạnh lối về
Hoa bưởi hương nồng ngõ nhỏ khuya
Nghĩa cũ phôi pha giờ giã biệt
Tình xưa lưu luyến buổi chia ly
Những tưởng đá vàng duyên hẹn ước
Nào hay ngọc vỡ phận sầu bi
Gió gợi ai về nơi chốn ấy
Mưa hòa vô vọng bước phân kỳ
Pham Huy Hung (họa)
Bài họa
BIỂN SÓNG YÊU THUYỀN
(NĐT, tứ điệp, bát tiểu đối)
Yêu thuyền giận sóng biển làm thơ
Biển vẫy thuyền yêu sóng lặng lờ
Nghĩ sóng yêu thuyền sông biển gọi
Yêu thuyền đợi sóng biển trời mơ
Thuyền yêu biển mộng người say sóng
Biển động thuyền yêu sóng vỗ bờ
Hận biển xa thuyền yêu sóng vỡ
Yêu thuyền dỗi biển sóng vờ ngơ
Hải Băng
*****************************************
Bài xướng Ntd Hoa Viên
CHUYỆN TÌNH TRĂNG - GIÓ - BIỂN
(Ngũ độ Thanh - Tam Bát Điệp)
(ntd-mltn 1410)
Trăng đề gió tặng biển bài thơ
Giận gió hờn trăng biển lững lờ
Biển giữa đêm buồn trăng gió quyện
Trăng ngoài gió lộng biển chiều mơ
Vì trăng hẹn gió sương tràn biển
Tại gió tìm trăng biển dỗi bờ
Cõi mộng trăng về xa biển gió
Trăng tàn biển lạnh gió làm ngơ
ntd
*****************************************
Các bài họa khác:
***MÂY - GIÓ - BIỂN ***
Mây cười Biển giận Gió đề thơ
Gió Biển hờn Mây mãi lập lờ
Biển đợi Mây chờ sương Gió rũ
Mây sầu Gió dỗi Biển tình mơ
Cho chiều cuộn Gió Mây vờn Biển
Mặc Biển dìu Mây Gió rẽ bờ
Ngõ mộng Mây tràn ru Biển Gió
Mây chào Biển biệt Gió nhìn ngơ
MI MO SA
*****************************************
SÓNG - THUYỀN - BIỂN
Sóng dạt con thuyền giữa Biển thơ
Thuyền xa Sóng Biển vẫn xanh lờ
Trông Thuyền lặng Biển đùa cơn Sóng
Đợi Sóng im Thuyền giỡn Biển mơ
Sóng dịu Thuyền mong người dõi Biển
Thuyền êm Biển dỗi Sóng xô bờ
Duyên Thuyền Biển, Sóng chung hòa quyện
Biển đã chao Thuyền nhịp Sóng ngơ.
Thế Ngọc (Họa)
SẦU TƯ _3
Bóng nhỏ thuyền côi rũ phận này
Theo dòng nước chảy mộng rời tay
Trời cao nguyệt thẳm xa tầm với
Biển rộng chim hiền vỗ cánh bay
Để tiếng thơ hờn không bạn dỗ
Cho hồn nhạc dỗi chẳng người hay
Canh trường nức nở lòng đêm
rạn
Ẵm mối sầu riêng ngại tỏ bày.
Hải
Băng
Theo Inter net