Bài xướng:
NHỚ CẢNH XƯA
Bỗng nhớ nôn nao sợi khói vương
Phất phơ trên mái rạ mờ sương
Mặt trời vừa khuất nơi đầu bãi
Ánh nguyệt đã nhô phía cuối nương
Xum họp trong căn nhà ấm cúng
Quây quần bên bếp lửa yêu thương
Còn đâu nữa cảnh xưa người cũ
Ngõ nhỏ chiều chiều…. ôi, cố hương!
PHẠM
THÚY LAN
Các bài họa:
1.HẸN NGÀY VỀ
Hình xưa cảnh cũ vẫn còn vương
Dòng lệ hòa vào đẫm giọt sương
Dáng mẹ ngóng con nơi cuối xóm
Bóng cha đội nắng phía đầu nương
Xứ người canh cánh lòng mong đợi
Đất Việt cồn cào dạ nhớ thương
Đau đáu trong tim lời ước hẹn
Ngày về đoàn tụ ở quê hương.
BÙI
NGUYỆT –
CHLB Đức,
03-05-2017
2- MỘNG HOÀI HƯƠNG
Quê nhà thăm thẳm mãi còn vương
Thấp thoáng xa ngoài lẩn gió sương
Kìa cuối chân đồi như bóng bạn
Ấy đầu con dốc hẳn triền nương
Lòng xao xuyến rộn ôi lèn nhớ
Dạ thiết tha bừng hỡi luyến thương
Đã mấy mùa đi nào ghé lại
Đêm về thao thức mộng hoài hương
HANSY
3.HỌA Y ĐỀ
Lòng còn mang nặng mối tơ vương
Những mái tranh nghèo lạnh gió sương
Tre trúc quanh làng ngăn bão tố
Sắn chè kín bãi phủ đồi nương
Cảnh xưa ôn lại nôn nao nhớ
Bạn cũ nghĩ về da diết thương
Tái hiện trong ta bao kỷ niệm
Tình xuân đượm sắc ngạt ngào hương
HOÀNG TẤN ĐẠT
4. NHỚ CHIỀU XƯA
Nôn nao mái rạ khói
chiều vương
Ngọn cỏ long lanh
đọng hạt sương
Sáo sậu líu lo ca
cuối ngõ
Chào mào dồn dập hót
đầu nương
Sườn đồi gặm cò đàn
bò nghểnh
Bếp lửa nướng khoai –
lủ trẻ thương
Hồi ức một thời giờ
ập đến
Đêm buồn phố thị nhớ
quê hương
TRẦN ĐÌNH
THƯ
5. GIỮ MÃI
TRONG TA
Hình bóng quê nhà mãi vấn vương
Lao xao tiếng gọi vẫn đầy sương
Trăng suông mò tỏ nơi đầu xóm
Nắng sớm nhạt nhòa ở góc nương
Tết đến quây quần tràn hạnh phúc
Xuân sang mừng tuổi ngập tình thương
Mạc dù đang sống trong thành phố
Giữ mãi trong ta
nét cố hương
PHẠM ĐẠO
6. QUÊ HƯƠNG
Người đi kỷ niệm
mãi còn vương
Mỗi ánh chiều tà,
mỗi giọt sương
Lũ sáo vờn mây trên
ruộng bãi
Đàn bò gặm cỏ khắp
đồi nương
Áo nâu gợi lại bao
âu yếm
Nón trắng nhắc hoài
những mến thương
Một lũy tre xanh
còn ẩn hiện
Chập chờn trong
bóng dáng quê hương
PHẠM VĂN
DƯƠNG
7. TỨ CÒN VƯƠNG
Đã tình thi phú tứ còn vương
Dẫu thấm giữa lòng những gió sương
Vì thế vần lên chiều cửa ải
Cho nên điệu xuống sớm triền nương
Hồ Gươm thỉnh thoảng rùa phơi nắng
Ghềnh Ráng triền miên nguyệt luyến thương
Khắp chốn nàng thơ tung cánh mới
Ta về trầm tích giữa quê hương.
PHẠM THÀNH TRAI
Phạm Văn Dương Biên tập