Bài xướng:
VỊNH GÀ TRỐNG
Ò ó o o... rạng đất trời...
Muôn loài ganh tị đấy Gà ơi...!
Vì yêu non nước còn chăm chỉ
Bởi mến giống nòi cũng lả lơi
Võ giỏi nên danh vang khắp chốn
Văn hay có tiếng vọng bao đời
Mang thân cầu phúc cho trăm họ
Sự nghiệp như vầy...há để chơi...
Nguyễn Đình Sơn
Bài họa (họa nguyên đề):
VỊNH GÀ TRỐNG
Một tiếng ta hô sáng cả trời...
Con người cũng ước đấy gà ơi...!
Đem thân làm sướng cho muôn nẻo
Lấy sức reo mầm khắp mọi nơi
Lúc mất khỏa thân ngồi trước thánh
Khi còn sặc sỡ đứng kêu đời
Niềm vui trăm họ sao mà sướng
Sự nghiệp lẫy lừng chứ chẳng chơi...
Hà Duy Tự
Bài họa, (Không đề):
Tiếng ngọc vang lên kéo mặt trời
Ò o ! Trái đất mến kê ơi
Giao duyên yếm thắm miền quan họ
Đón nhận khăn rằn điệu lý lơi
Báo hiệu xuân về tươi khắp nước
Mang theo tết đến đẹp muôn đời
Đông Hồ nét đẹp ngời tranh vẽ
Sống mãi làng nghề thoả thích chơi .
Bi Ông
Bài xướng:
GÀ TRỐNG NHÀ TA
Oai phong lẫm liệt nhất vùng ta
Tiếng gáy vang lừng khắp nẻo xa
Đầu đội mũ rồng màu đỏ chói
Thân choàng áo phượng sắc mơ pha
Cánh vươn quạt gió lên non Tản
Chân chạy xua mây tới nậm Đà
Nhặt sỏi bạn tình kêu thóc thật
Anh hùng cái thế lẫn hào hoa.
Thang Ngọc Pho
Bài họa:
CÓ CHÚ TRỐNG CƯỜNG
Có chú trống cường vỗ ngực: ta
Ó o mỗi sáng vọng vang xa
Lông vàng xúng xính như khăn lụa
Mào đỏ phất phơ tựa cánh hoa
Đôi sỏi đong đưa mà hãnh diện
Vài giây nhún nhẩy cũng xông pha
Thì ra trai tráng là như vậy
Hỏi : liệu mấy hơi sẽ hết đà?
Quế Hằng Quế Hằng
Bài họa:
OAI CHƯA!
Chú gà Đinh Dậu chính là ta
Lừng lẫy oai phong khắp chốn xa
Lấy lực gieo mầm nên thế thủ
Dùng tài tạo sướng phải xông pha
Gáy vang vài tiếng trời bừng sáng
Vỗ cánh một thôi đất tạo đà
Lúc chết khỏa thân ngồi trước Thánh
Lại còn giẩu mỏ ngậm bông hoa.
Hà Duy Tự
Bài họa:
GÀ TRỐNG THIẾN
Cứ tưởng trên đời đệ nhất ta
Cao chân cứng cựa biết gần xa
Mơ nàng đông cảo hồng son trát
Muốn chị gà ri đỏ ráng pha
Vỗ cánh hai hồi lên núi Tản
Xoè chân một nhảy tới sông Đà
Đâu ngờ lão chủ nuôi cần béo
Đến tuổi moi liền hết cả hoa
Dương Đoàn Trọng