Bài xướng: thơ
Minh Chiếu
* Bài đăng trên “Sen
đất Tháp”, tập 18/2014
CHÚT HƯƠNG YÊU
Mình tưởng thời gian bóng ngả
chiều,
Nào ngờ còn đọng chút hương yêu.
Quẳng đi màu tóc nơi sâu thẳm,
Chôn chặt men tình chốn tịch liêu.
Mượn gió đông tàn vùi nỗi nhớ,
Mang bầu rượu ấm đếm chân xiêu.
Chuyến phà Cao Lãnh luôn đưa khách,
Mà lối về xưa bỗng quạnh hiu.
|
Bài họa:
TRẦN KIỀU AM (TRẦN HÙNG
Mobile: 01282449638
NGỌN GIÓ
Tha phương vất vả đủ trăm chiều,
Cố quận xa vời những dấu yêu.
Lời hẹn sắt son thời mộng ước,
Mối duyên dang dở thuở cô liêu.
Mỗi năm mỗi tuổi xuân già giặn,
Lẻ tháng lẻ ngày bóng lệch xiêu.
Lối cũ
chân chồn, tim thảng thôt,
Tình xưa như ngọn gió hiu hiu…
|