Bài xướng
CÒN SAY THƠ
(Bát vĩ vần "ơ")
Tuổi già tóc đã trắng như tơ
Phúc Tổ cho nên mắt chửa mờ
Lục bát giao lưu lòng vẫn nhớ
Đường thi xướng họa dạ luôn mơ
Thiên Lôi lắm bận toan đòi nợ
Bắc Đẩu nhiều phen đã muốn sờ
Chớ vội! Còn lâu ta tắt thở
Bởi vì lưu luyến với hồn thơ!
Xuân Lộc
CÁC BÀI HỌA:
TÌNH THƠ TRÊN MẠNG
Như tằm rút ruột nhả thành tơ
Thú áng Đường thi
ý chẳng mờ
Xướng họa say mê
em mãi ước
Giao lưu đầm ấm
bác hằng mơ
Màn hình từng
quý nên say ngó
Con chuột đã
yêu mới thích sờ
Báo mang bao năm
nào có bỏ
Nơi này nghĩa
bạn gắn tình thơ!
Nguyên Lịch
THẮM DUYÊN TƠ
Lò dò bước hạc thắm duyên tơ
Nghiệp chữ đèn soi mãi chẳng mờ
Góc chiếu thơ Đường thêm rạng rỡ
Bài ca Lục bát vẫn say mơ
Nam Tào nắn gối nay không sợ
Địa phủ cho hoa lúc khác sờ
Một kiếp trần gian tôi với mợ
Ngoài đời quấn quýt có nàng thơ.
Cố Nhân Hồ
Hoàng Tạo
ĐƯỜNG THI VỚI TUỔI GIÀ
(Bát vĩ vần "ơ")
Cao tuổi Đường thi
buộc mối tơ
Thật may vui khỏe mắt chưa mờ
Luật niêm bằng trắc đang còn nhớ
Câu chữ điệu vần vẫn cứ mơ
Bệnh tật hình như luôn khất nợ
Muộn phiền có lẽ chẳng sao sờ
Vinh ngâm xướng họa cùng hơi thở
Ngơ ngẩn suốt ngày nghĩ tứ thơ!
Lê Trường Hưởng
TUỔI NGỌC DUYÊN TƠ
Xuân thì tuổi ngọc đẹp duyên tơ
Bến Đợi bờ Thương bóng tỏ mờ
Thuở ấy người đi mòn dạ nhớ
Bao ngày kẻ đợi mỏi lòng mơ
Anh vê đầu bạc tình mang nợ
Em đến tóc sương nghĩa sững sờ
Hai đứa chúng mình như nín thở
Ngậm ngùi luyến tiếc buổi còn thơ.
Tuyen45
TUỔI GIÀ
SAY THƠ
Vài cọng trên đầu bạc
trắng tơ
Trời thương đôi mắt tỏ
chưa mờ
Thất ngôn kiếm chữ
lòng luôn nhớ
Bát cú tìm
từ dạ vẫn mơ
Phúc đáp giao lưu mau
trả nợ
Hồi âm xướng họa chóng
quên sờ
Cho dù tử
vận không hề sợ
Ngâm ngợi một hồi nẩy
tứ thơ
Nguyễn Bình
Xuyên