Bài xướng:
CỐ QUÊN
Cách trở muôn trùng nặng ước mong
Tình xưa - nhung nhớ đến nao lòng!
Qua thời tuổi trẻ còn say đắm
Hết buổi xuân xanh vẫn cháy nồng
In đậm những ngày leo khắp núi
Ghi sâu bao buổi chạy cùng đồng
Xa rồi , luyến tiếc làm chi nữa
Hỏng mất xôi rồi bỏng cũng không!
Xuân Lộc
Các bài họa:
XA CÁCH CÒN ĐÂU
Chẳng còn đâu nữa để chờ mong
Xa cách cho ai rối cả lòng
Giếng cũ cạn khô làn nước mát
Bếp xưa tắt ngấm mẩu than nồng
Ngày nào cắt cỏ khi trên bãi
Năm nảo chăn trâu lúc dưới đồng
Hai đứa bên nhau bao kỷ niệm
Mà giờ đôi ngả có buồn không!
Đào Nguyên Lịch
CÓ VẪN KHÔNG
Chớm lạnh đông về thấm nỗi mong
Sương rơi gió thổi buốt trong lòng
Buồn đau kẻ nhận sao hờ hững
Tiếc xót người trao liệu mặn nồng?
Đã trải phong ba mưa ngập ruộng
Từng qua bão táp lũ tràn đồng
Phân ly cách biệt tình dâu bể
Giá rét bao mùa có vẫn không!
Đức Chính
HỌA CHO VUI
Kẻ Bắc người Nam nhớ lại mong
Đông sang gió lạnh tái tê lòng
Bên hoa một sáng tình thu nhạt
Dưới nguyệt đêm xưa chén rượu nồng
Gác bút bâng khuâng hồn cố quận
Nhìn song mơ tưởng tiếng tơ đồng
Bấy lâu lên mạng thơ hay lắm
Họa thế cho vui có được không ?
Cố nhân Hồ Hoàng Tạo
CUỐI THU
Thu để cho đời nỗi nhớ mong
Bao nhiêu kỉ niệm đẹp ghi lòng
Sen tàn gửi lại hương thơm ngát
Cúc nở mang theo vị ấm nồng
Lãng đãng mây vờn in vách núi
Lung linh nắng trải phủ ngô đồng
Cốm xanh đang dệt vui mùa cưới
Tiếng gọi quê nhà vọng khoảng không.
Trần Ngọc Bích
TRỜI ĐÔNG
Trời đông lạnh lẽo có ai mong
Tạo hóa vần xoay tái nỗi lòng
Cánh bướm hững hờ trong nắng nhạt
Lòng người bảng lảng lúc men nồng
Mưa giăng chim vịt ngoi ngoài bãi
Rét ngọt trẻ trâu nhảy khắp đồng
Sông vắng đìu hiu thuyền nép bến
Con đò vẫn đợi chốn hư không
Nguyễn Cát
TẮT LỬA LÒNG
Thu tàn Đông tới chẳng chờ mong
Đã tắt từ lâu ngọn lửa lòng
Lẻ bóng yêu thương đà nguội lạnh
Đơn côi tình cảm chẳng còn nồng
Rạ trơ gốc ướt đầm trên ruộng
Rơm rải thân ngâm nước dưới đồng
Ai đó còn không mơ sưởi ấm?
Lạnh từ trong dạ có hay không?
Lê Trường Hưởng
BẠN LÒNG
Xa đành dứt áo vẫn thầm mong
Hạnh phúc an vui...chúc bạn lòng
Nhắc dấu
yêu quên ngày đuối đắm
Cời tàn
lửa nhớ buổi dương nồng
Tình
tri kỷ hóa thành sông núi
Chữ
nghĩa nhân gieo xuống ruộng đồng
Chẳng
được trăm năm cùng kết tóc
Còn xôi
với bỏng cũng bằng không
Kim Nhung