TÌNH QUÊ THIẾT THA, ĐẰM THẮM TRONG “ Duyên Thơ” của Xuân
Thạc
Xuân Thạc ông đã vào làng thơ Đường luật
từ rất sớm. Hiện ông là Chủ tịch Chi hội thơ Đường Phủ Quốc, Hà Nội. Sinh
ra và lớn lên trên mảnh đất có bề dày lịch sử , văn hóa – Phủ Quốc Oai, Nên thơ
ông thiết tha, đằm thắm với cuộc sống , với con người như vốn có của mảnh
đất xứ Đoài văn hiến.
Thi phẩm “Duyên quê” ông vừa cho ra mắt bạn đọc, bạn thơ là một công trình ông
dày công xây lắp. Tập thơ dày dặn trên 200 trang in ấn đẹp do Nhà xuất bản văn
học ấn hành. Là một người lính Cụ Hồ không thể quên được một thời kỳ hoa lửa,
nên thơ ông vừa hào hùng, vừa tha thiết tình cảm với quê hương đất nước, với
đồng đội năm xưa. Thơ ông rất giàu tính biểu cảm, có sức lan tỏa mạnh mẽ nhất
là một số bài thơ tình.
Với nhiều cung bậc cảm xúc nhưng thơ ông chỉn chu về niêm luật, sắc sảo
về đối ngẫu, vần điệu êm ái nên dễ đi vào lòng bạn đọc. Thơ Xuân Thạc có cả bề
rộng lẫn chiều sâu, thể hiện sự tri ân sâu sắc với cuộc sống. Là một người yêu thơ,
say mê sáng tác, không những vậy ông còn là người quản lý một Chi hội thơ. Hy
vọng rằng ngoài duy trì và phát triển phong trào Xuân Thạc sẽ còn cho ra mắt
nhiều tập thơ nữa, thiết thực đóng góp không ngừng nâng cao vị thế thơ luật
Đường, di sản văn hóa mà ông cha để lại trên ngàn năm có lẻ .
Xin trích dẫn chùm thơ trong tập và giới thiệu tập thơ với bạn đọc, bạn thơ:
HỒN QUÊ
Ngược
xuôi vạn nẻo nhớ tìm về
Dịu
ngọt thảo thơm mảnh đất quê
Đuổi
chấu, mò cua đầy thích thú
Bắn
chim, bẫy sáo quá say mê
Sáng
hôm tập trận bên bờ đất
Chiều
xế nô đùa dưới vệ đê
Yêu
lắm tuổi thơ bao kỷ niệm
Trong
đời nhớ mãi mảnh hồn quê.
Trang 21
CẢNH
ĐẸP THÀNH SƠN
Sơn
Tây cảnh đẹp lại hài hòa
Nhớ
mãi trong tâm mỗi lúc xa
Nước
biếc say tình hình bóng Nguyệt
Gương
trong đắm mộng dáng Hằng Nga
Lung
linh ánh điện soi thành cổ
Lấp
loáng sao trời chiếu tháp hoa
Gặp
lại nơi đây bao quyến luyến
Vần
thơ khắc họa mãi trong ta.
Trang 98
TRĂNG
THU
Vầng
trăng thức trắng nhớ thương ai?
Để
Cuội bâng khuâng xuống xứ Đoài
Trót
hẹn trăm năm bên khóm trúc
Lại
thề muôn thuở cạnh bờ mai
Tình
yêu gắn bó tình càng thắm
Nghĩa
bạn thiêng liêng nghĩa chẳng phai
Mát
dịu trời thu xanh biếc lá
Cho
lòng tơ tưởng nhớ thương ai?...
Trang 171