GÁNH NƯỚC DƯỚI TRĂNG
Đòn gánh cong cong uốn
dẻo mềm
Em đi gánh nước dưới trời
đêm.
Khuôn trăng sóng sánh
mang về ngõ
Ngọc thỏ lung linh quẩy
trước thềm.
Trông bóng - bừng lên
bao mộng tưởng
Thấy hình - trỗi dậy bấy
niềm riêng.
Em là giọt nắng khi trời
hửng
Hong vợi đau thương lẫn
muộn phiền!
Xuân Lộc