1/ Tác giả : Đinh Văn Quý
Thăm bạn
Thạch
Hãn nào qua cũng ghé thăm
Lung linh sóng nước bạn xưa nằm
Ngó lên trời thẳm hồn còn đó
Nhìn xuống tận cùng xác vắng tăm
Quý trọng tình sâu như biển cả
Nâng niu nghĩa nặng tựa trăng rằm
Lệ rơi chan chứa thương đồng đội
Đau xót lòng ai… khóc bấy năm !
22.7.2019
Thành Cổ Quảng Trị
Hồn
thiêng bay bổng ngút trời xanh
Quảng Trị máu xương ngập Cổ Thành
Cây cối mọc trên che đổ nát
Cốt hài nằm dưới lấp hôi tanh
Trẻ trai hồi ấy không còn nữa
Tên tuổi bây giờ vẫn nổi danh
Du khách về đây rơi nước mắt
Cầu nơi chín suối… mãi an lành !
21.7.2019
2/ Tác giả Quế Hằng:
CÁC
ANH VIẾNG BẠN.
Dắt
díu dìu nhau đến được đây
Thương bao đồng đội nhớ từng ngày
Mắt nhìn đến mắt không hay mắt
Tay vịn vào tay chẳng thấy tay.
Lẩy bẩy ba chân còn níu bạn
Run run tứ cọc cũng mang giày
Người về không vẹn người đi mãi
Để phó cho ai dựng đất này
20/7/2019
3/ Tác giả : Trần Văn Cường
CẢM NGHĨ VỊ XUYÊN
Tôi
đến Vị Xuyên viếng nghĩa trang
Đồi phơi bạc trắng mộ từng hàng
Linh hồn khắc khoải cao nguyên đá
Cốt nhục chan hòa ruộng bậc thang
Tím ruột con côi nơi xóm núi
Bầm gan vợ góa chốn thôn làng
Mong sao hậu thế đừng quên lãng
Họ sống trung thành, chết vẻ vang.
Văn Cường, 2015
THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ
Bên Thành Quảng Trị bạn
nằm đây
Đã bốn ba năm dưới đất dày
Cốt nhục hòa tan miền lá cỏ
Linh hồn níu giữ cõi trời mây
Cha già một bóng sầu đong cạn
Vợ góa cô đơn hận chất đầy
Liệt sĩ hy sinh vì Tổ quốc
Cho đời trĩu quả những hàng cây.
20/7/2015
4/ Tác giả:: Hoàng Hào
NHỮNG NGƯỜI ẤY...
Kể cả bão giông của đất trơi
Không bằng chịu đựng sức con người
Cồn cào nỗi nhớ đâu cho nhớ
Da diết niềm yêu chẳng ngỏ lời
Tiết nghĩa phu thê theo số phận
Tam tòng tứ đức vận vào đời
Trái tim mềm yếu chua thành đá
Thử thách luyện thành thép đấy thôi !!
28/7/2019
5/ Tác giả: Đào Nguyên Lịch
TẤM GƯƠNG SÁNG MÃI
Đồng
Lộc nơi này mãi tỏ gương
Với
mười cô gái giữ quê hương
Phá
bom chẳng sợ khi tan thịt
Lấp
hố không nề lúc nát xương
Bám
chốt chung tay ngời ý chí
Thông
xe góp sức tỏ kiên cường
Từ
đây tiếp viện cho toàn thắng
Dẫu
phải hy sinh lúc mở đường !
CÔ
GÁI MỞ ĐƯỜNG
Đâu
có ngại nào đổ máu xương
Chị
em Đồng Lộc dạ kiên cường
Câu
đùa khích lệ khi thông tuyến
Lời
hát động viên lúc mở đường
Đạn
nổ xông lên luôn vững chí
Lửa
lan lao tới mãi ngời gương
Các
cô nằm xuống khi đang trẻ
“Bồ
kết” ngỡ còn cứ toả hương.
CÁC
ANH SỐNG MÃI
Bao
nhiêu chiến sĩ phải hy sinh
Vì
nước quên thân vẹn nghĩa tình
Chẳng
sợ bom rơi giành độc lập
Không
e máu đổ giữ hoà bình
Ngàn
năm vẫn đó ngời gương mặt
Vạn
thuở còn đây sáng bóng hình
Dẫu
đã “đi xa” nhưng sống mãi
Trong
lòng Dân tộc, giữa gia đình.