1/
NGUYỄN ĐỨC THỤ:
Ngày lễ Vu Lan, tôi bỗng nhớ Mẹ tôi,
nhớ việc Mẹ làm, nhớ tài Mẹ có, nhớ đức Mẹ nêu...
ĐỌC
KIỀU NHỚ MẸ.
Mẹ ngồi vá áo cũ cho ta,
Mẹ nhẩm “…xưa phong gấm rủ là…”.(*)
Mẹ xót Kiều đời nhiều cực nhục,
Kiều thương mẹ phận lắm châu sa.
Mũi kim vô cảm tay bầm máu,
Truyện cũ đa tình lệ thấm hoa.
Mẹ vẩn vơ đường khâu mũi chỉ,
Kiều ngơ ngẩn cỏ áy dương tà…
___
(*) một câu Kiều
MẸ TÔI (1)
Bốn mốt thu đông vắng mẹ rồi,
Bóng hình vẫn cứ hiện trong tôi…
Khi khăn vấn, yếm nâu, chân đất,
Lúc áo the,xà tích, váy sồi .
Đường ngõ ra chừng bà lý đấy,
Ruộng đồng rõ thật lực điền thôi.
Bà hai, bà cả tài khu xử,
Quấn quýt đàn con ấm mãi đời…
MẸ
TÔI (2)
Một nong tằm sánh năm nong kén,
Hai né kén bằng chín nén tơ.
Cả tháng thường là ăn đứng đấy !
Cả tuần luôn chỉ ngủ ngồi cơ !
Vẫn duyên dáng, yếm trần canh cửi,
Càng mặn mà, âm điệu khúc ru.
Câu lẩy Kiều rơi bao nước mắt
Giấc mơ nao thấy mẹ bây giờ ?!
MẸ
TÔI (3)
Góa chồng Mẹ ở tuổi năm mươi
Cơ nghiệp lo toan chả kém người
Ruộng bẩy mẫu xa gần vẫn tốt
Con ba đàn khôn dại đều vui
Em ngồi dệt ‘bẩy vuông không thiếu’ (1)
Chị cấy mùa ‘sào rưỡi mới ngơi’ (2)
Chú Bủng cày Đồng Sung chớ lỏi (3)
Chú Chanh bừa Khổ Xã cho tơi (4)
Rồi mai An Duyệt thăm thung cỏ (5)
Tới mốt Nông Khê cắt lúa trời (6)
Xếp đặt việc đâu ra đấy tất
Ngoài làng trong họ ấm êm thôi
--------
(1)(2) mẹ khoán việc -
(3)(4) người ở năm, người ở tháng –
(5) nơi định cắt cỏ về nuôi trâu -
(6) lúa tự nẩy, vẫn có thu hoạch
2/ VŨ BÌNH SINH:
ÂM THẦM
Mẹ ngồi nhớ lại cánh đồng xưa
Chậm rãi nhìn cha dẻo bước bừa
Ruộng lúa xanh rờn lay gió sớm
Đàn
cò trắng nõn đẩy mây trưa
Nhà cao chẳng thích vì trăng thiếu
Xưởng rộng không ưa bởi nắng thừa
Cảnh cũ giờ đây lùi dĩ vãng
Âm thầm tiếng trúc giữa trời thưa
15 . 8 . 2019
Vũ Bình Sinh