Tây Phương thơ Đường luật , một bước bứt phá mới của Chiếu thơ Thạch Thất.
Những cây bút thơ Đường luật Thạch Thất sinh hoạt trong chiếu thơ Đường Hà Nội, hay trong Chi Hội thơ Đường Tây Phương cũng đều là thành viên trong một sân chơi “ CLB thơ Thạch Thất” do Trung tâm văn hóa huyện Thạch Thất quản lý.
Đã nhiều năm nay thơ Đường Thạch Thất chỉ có mặt trong 4 tập thơ Đường Hà Nội, hoặc là có mặt trong Thơ Đường Việt Nam , hay trang báo điện tử Thơ Đường đất Việt.và ngay trong 6 tập Hương Sắc Tây Phương của CLB. Nhưng năm nay 2013 Thạch Thất đã cho ra mắt bạn đọc một tập thơ Đường thuần chất “ Tây Phương thơ Đường luật”.
Tập thơ được tuyển chọn kỹ lưỡng về chất lượng cũng như nghệ thuật thơ Đường , do nhà xuất bản Văn học ấn hành . Thi phẩm dày gần 200 trang in ấn đẹp. Bìa gập mép nổi bật với những cánh đao cong vút của mái chùa Tây Phương cổ kính - Di sản văn hóa quốc gia nằm trên mảnh đất Thạch Thất này.
Chỉ với 50 tác giả mà thi phẩm đã đăng tải tới gần 300 bài thơ Đường. Một số cây bút rất trẻ trung nhưng bút pháp lại tỏ ra vững vàng. Đề tài đa dạng, nội dung phong phú , ý tứ thơ nhiều bài sâu xa đã đem lại cho người đọc một cảm giác thích thú:
Hương sắc Tây Phương thơm vạn thuở
Nghĩa tình Thạch Thất sáng ngàn năm
Xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc thi phẩm “ Tây Phương thơ Đường luật “,
Sau đây chúng tôi xin trích dẫn một số bài thơ trong thi phẩm:
THƠ TẶNG MẸ
Con viết vần thơ tặng Mẹ già
Tỏ lòng thương mến mẹ con ta
Mỏi mòn trông ngóng khi đi vắng
Nhung nhớ đợi chờ lúc ở xa
Tâm đức, mẹ ơi! Đầy phúc quý
Yêu thương Người hỡi! Sống hiền hòa
Mẹ ơi! Chúc mẹ an khang thái
Cuộc sống bình an, hưởng lộc già.
Phí Bình
TIẾN XUÂN QUÊ HƯƠNG
Tiến Xuân chào đón bạn văn thơ
Thạch Thất hân hoan vẫn đợi chờ
Suối Ngọc trong xanh lòng bát ngát
Ao Vua đẹp cảnh dạ như mơ
Tây Phương Câu Lậu người chiêm ngưỡng
Đền Thượng Ba Vì khách ngẩn ngơ
Thi hữu thi huynh về họp mặt
Quê hương yêu dấu chẳng phai mờ.
Phan Văn Cửu
HƯƠNG TÌNH
Em cứ trách anh bia rượu nhiều
Biết làm sao được hỡi em yêu
Ước gì em hóa thành bia rượu
Để hiểu lòng anh được ít nhiều
Em cứ trách anh sao vắng nhà
La cà đâu đó với thơ ca
Sao em không hóa thành thơ nhỉ
Để giữ chân anh chỉ ở nhà
Em cứ trách anh lắm nợ nần
Đời còn cho tuổi, trời cho xuân
Nợ tình không trả bằng tiền được
Gom nhặt câu thơ anh trả dần
Em cứ trách anh thì cứ trách
Như tình xuân ấy, hãy nghe anh
Bao nhiêu hương sắc dâng đời hết
Là để hương tình bát ngát xanh.
Tạ Thị Cừ
NHỚ VỀ THI NHÂN
Viết tại Quy Nhơn
Hiu hắt thu bay một khoảng trời
Nhạt nhòa hương khói quyện mưa rơi
Khuôn viên Gềnh Ráng ngời mây phủ
Triền dốc Mộng Cầm sáng biển khơi
Tĩnh lặng phút giây niềm trắc ẩn
Cảm hoài một thuở nỗi đầy vơi
Tình riêng Hàn Mặc còn nhung nhớ
Chưa thỏa chữ “ yêu” đã cách vời .
Trần Chương
HOA
Hoa báo mùa xuân đã đến rồi
Hoa cười trong nắng nở trên môi
Hoa khoe nhụy thắm cùng bè bạn
Hoa dấu nụ cười với lứa đôi
Hoa thoảng mùi hương trong tháng tết
Hoa tràn mầu sắc giữa ngày vui
Hoa mang hạnh phúc đầy nhân nghĩa
Hoa thắm tình người mãi mãi tươi.
Vũ Thị Độ
TIÊN MƠ ƯỚC
Sim tím lịm ngon trải ngút ngàn
Hương rừng thanh khiết tỏa lan lan
Trên đồi lóng lánh sương mai đọng
Dưới suối long lanh nước biếc tràn
Trầm bổng nhạc rừng hòa khúc hát
Du dương gió núi vút cung đàn
Vén mây tiên nữ hằng mơ ước
Được vãng cảnh rừng dưới thế gian .
Cấn Thị Đối
MÊNH MANG YÊN TỬ
Rộn bước phiêu du tới đại ngàn
Thăm nơi phật ngự chốn trần gian
Vi vu gió thổi thông hòa nhạc
Róc rách dòng tuôn suối dạo đàn
Làng Mụ ban mai sương trải nhẹ
Hoa Yên chiều xuống khói giăng màn
Núi rừng – đất nước – trời Nam đó
Nào kém gì đâu cõi niết bàn.
Đỗ Điểm
CHÙA HƯƠNG
Suối Yến bơi chèo tới xứ An
Bồng lai thiên cảnh giữa trần gian
Hàm Rồng , Hương Tích chim nghe kệ
Núi Phượng Thanh Sơn khách nhớ đàn
Thấp thoáng trầm hương nơi Phật độ
Mênh mang con nước chốn Tiên ban
Bể trần muốn tát tìm hư thực
Đem lẽ công bằng tặng thế gian .
Trung Hưng
QUÝ TẶNG BẠN YÊU THƠ
Trời xanh trong vắt đón thu sang
Họa mấy vần thơ tặng bạn vàng
Chúc bậc văn nhân luôn khỏe mạnh
Mừng người thi nữ mãi bình an
Khó khăn học tập không hề nản
Gian khổ luyện rèn chẳng sợ nan
Bát cú , thất ngôn lưu hậu thế
Đời đời phú quý chất vinh quang.
Như Huế
GÁI XỨ MƯỜNG
Cô gái Tiến Xuân giữa xứ Mường
Ngọt ngào hương sắc ở trên nương
Lung linh mặt đất pha màu nắng
Lộng lẫy lưng trời quyện gió sương
Mái tóc buông dài thân thắt đáy
Hàm răng trắng đẹp giọng du dương
Nói năng thùy mị người đôn hậu
Dáng điệu tươi cười tính dễ thương.
Cao Minh Hoa
TẮM SUỐI
Suối lụa gương ngàn cuộn trắng tinh
“Thiên thần”đang ngắm tỏ thân hình
Tay tiên khỏa nước phô đào thắm
Dáng ngọc uốn mình hé nụ xinh
Thon thả mỡ màng bừng ánh tuyết
Nõn nà tròn trịa dậy hương trinh
Thanh tân kiều diễm người sơn nữ
Con sóc làm ai giật thót mình.
Hữu Hạnh
ĐỨNG NGẮM
Đứng ngắm quê hương buổi xế tà
Lòng đầy thắm thiết luyến quê cha
Đường làng thẳng tắp cây xanh thắm
Ngõ xóm vòng quanh điện sáng lòa
Tiếng hát, câu hò vang sớm tối
Đàn ca, sáo nhị vọng chiều xa
Cùng nhau gắng sức xây đời mới
Hạnh phúc nghĩa tình mãi thiết tha.
Nguyễn Hữu Hạnh ( 88 tuổi)
GỬI KHÁCH QUA ĐÒ
(Nhân ngày NGVN)
Có nhớ lái đò với bến không
Sóng cuồn cuộn chảy nước mênh mông
Một dòng, phía lở còn trong đục
Đôi ngả bên bồi lắm bão giông
Nắng giãi, mưa dầu đâu quản ngại
Bóng chim, tăm cá vẫn chờ trông
Qua rồi mới hiểu con thuyền nhỏ
Năm tháng miệt mài dưới mép sông.
Đỗ Xuân Hội
NGƯỜI MẸ
Tặng em : Đỗ Thị Tình
Xào xạc lá rơi lúc gió đông
Mẹ đang lặn lội ở trên đồng
Thân cò thất thểu nơi đầu bãi
Mình hạc liêu xiêu chốn cuối sông
Lận đận kiếm cơm về dưỡng trẻ
Long đong tìm gạo để nuôi chồng
Cả đời cơ cực không hờn trách
Nhân hậu trái tim vẫn rực hồng.
Kiều Tiến Lương
TIẾNG GUỐC
(Thủ vĩ ngâm)
Em đi tiếng guốc dọc hành lang
Tôi nhận ra ngay rất nhẹ nhàng
Nhịp bước trữ tình trông uyển chuyển
Khoan thai gợi cảm ngắm cao sang
Đôi khi đông đúc không pha lẫn
Lắm lúc chen nhau vẫn rõ ràng
Cứ để suốt đời mang nỗi nhớ
Em đi tiếng guốc dọc hành lang.
Đình Luận
MỪNG THỌ
Trường thọ an khang hưởng phúc phần.
Song toàn giai lão chín mươi xuân
Văn chương mải miết thành tri kỷ
Thơ phú say sưa kết bạn thân
Gia cảnh đề huề tình mãi vững
Duyên thi thắm thiết nghĩa thêm gần
Thung dung ngày tháng bên con cháu
Trường thọ an khang hưởng phúc phần
Nguyễn Thị Mơ
TIẾNG THU
Mưa rơi tí tách tiếng thu vang
Lãng đãng trời Tây nắng xốn xang
Núi biếc gió vờn trơ bệ dọc
Suối trong nước chảy lộ thềm ngang
Ruộng vườn xanh mướt hoa khoe trắng
Cây cối đỏ hoe lá rụng vàng
Chim ríu rít ca tìm gặp bạn
Không gian mát mẻ đón thu sang.
Đặng Phụ
ĐỀN HUYỀN CHÂN CÔNG CHÚA
Xứ Huế kinh đô đến một lần
Vào thăm cửa điện của Huyền Trân
Nơi này phúng viếng thờ công chúa
Chỗ nọ nhang đăng cúng phụ thân
Con gái cành vàng dòng Lạc Việt
Nữ nhi lá ngọc giống tiên trần
Quên mình vì nước thương dân loạn
Tổ quốc bình yên đức vẹn phần.
Hoàng Trọng Quang
NHẮN SEN
Xuân đã qua đi hạ đến rồi
Đương thì sen nở thắm làn môi
Lung linh tỏa sắc khi phô nhụy
Ngây ngất nồng hương lúc hé chồi
Gặp vận kiêu căng đâu tính lẻ
Được đà ngạo mạn cứ nhân đôi
Nhắn người mấy tiếng nên ghi nhớ
Em mọc lên từ đám đất hôi.
Trần Sửu
NGÓNG ĐỢI TÌNH XUÂN
Anh đi bỏ lại mảnh tình quê
Để gửi cho em mái tóc thề
Vẫn đợi người xưa chờ ngõ trúc
Còn mong bạn cũ ngóng phòng khuê
Đêm khuya tỏ nguyệt nhiều mơ tới
Tảng sáng mờ sương lắm mộng về
Lẽ sống trong đời bao bão tố
Kìa ai còn giữ tấm gương khê .
Vương Quốc Trung
TẦM GỬI
Họa “ Vịnh Bìm Bìm “ của Trần Sửu
Đâu chỉ bìm bìm mới hám cao
Trông kia tầm gửi kém chi nào
Lê bò níu ngược trùm đa cổ
Lấn bám chằng ngang phủ dậu bao
Trọn kiếp ăn nhờ thân xấu vậy
Cả đời sống gởi phận hèn sao
Chỉ cần tách khỏi nơi nương tựa
Tiệt hẳn giống nòi hết sính cao.
Khả Tình
TÌNH CŨ BẾN XƯA
Mái chèo khua động nước ven sông
Bãi mía nương ngô lúa trải đồng
Bến cũ còn đây thầm nỗi nhớ
Khách xưa nay đã ấm duyên hồng
Thôi đành ấp ủ tình dang dở
Chẳng được hàn huyên nghĩa mặn nồng
Gặp gỡ chi nhau sao nỡ vội
Để người tri kỉ cảm sầu đông.
Lê Đức Thu
MONG BẠN
Hằng Nga soi tỏ cả bầu trời
Thấp thỏm chờ mong bạn đến chơi
Kết nối tâm tư theo vạn ngả
Giao lưu kỷ niệm đón trăm nơi
Hợp thời thơ phú lời chau chuốt
Gặp cảnh văn chương ý sáng ngời
Đón nhận thân tình tràn cảm xúc
Vui tươi hạnh phúc mộng đầy vơi.
Thiên Thai
NHỚ THI NHÂN
Chiều thu xào xạc lá vàng rơi
Vi vút thông reo ngút đỉnh đồi
Núi Tản mây bay làn gió thổi
Sông Đà sóng vỗ nước êm trôi
Người đi để phú thề non nước
Khách đến đề thơ tặng đất trời
Thi sĩ tài hoa sao phận bạc
Tiếng thơm giữ lại mãi cho đời.
Cấn Văn Thăng
THƠ SAY
Thích chí nên đây cạn mấy vò
Làm cho say hết những vần thơ
Thối thây trời đất mình nghiêng ngả
Mặc kệ nhân gian họ lắc lư
Rượu cứ tì tì mơ lại tỉnh
Ý càng cuồn cuộn thực mà hư
Ai ơi đã thấy thi phê chửa
Chắc ngất ngây rồi đấy vẫn chưa?
Đỗ Tỏa
THÚY KIỀU
Vạ gió từ đâu ập đến nhà
Nặng tình duyên nợ lại phần cha
Bán thân lỗi hẹn chàng Kim Trọng
Gỡ tội nhờ qua lão lại Già
Bãi chợ cò kè tay họ Mã
Công đường ấm ớ bọn sai nha
Ba trăm lạng bạc nhòa công lý
Muôn thuở quan trường khó vượt qua.
Văn Yên
TÌNH SÔNG NƯỚC
Bài thơ đã được phổ nhạc
Một bóng thuyền ai thả giữa dòng
Xuôi về Vỹ Dạ với anh không ?
Trong xanh phận ngọc đôi dòng nước
Mát rượi duyên đời một bến sông
Đồng cảnh người đâu mong hẹn gặp
Hợp tình trăng đến khỏi chờ trông
Lòng son xin gửi cùng mây thắm
Sông nước thắp lên đốm lửa hồng .
Huế 2009
Nhất Tâm