THÔNG BÁO

CHUC MUNG NAM MOI.jpg Chào mừng Năm mới 2024- Giáp Thìn 
Năm  2023  đã khép lại với bao thay đổi. Đất nước  ta cũng như toàn thế giới. và bản thân mỗi hội viên chúng ta cũng không ngoại lê. Một năm chúng ta đã chứng kiến với bao đổi thay đên chóng mặt. Theo thời gian mọi điều vất vả , cả những đau thương mất mát cũng  lùi dần về quá khứ
Chùm thơ xướng họa . Bài xướng " Quê hương" của Ngọc Thanh do Trần Hợp biên tập
26-02-2013
Dinh Hoài.jpg Xin giới thiệu chùm thơ xương  họa

Bài xướng:   QUÊ HƯƠNG!

 

Thiêng liêng hai tiếng gọi: Quê hương!

Sâu thẳm tim ai, mãi vấn vương...

Dù chốn điền viên neo bản quán;

Hay nơi phố thị sống tha phương

Dạt dào nghĩa xóm, âm thầm nhớ

Ấm áp tình làng, thắm thiết thương

Xao động tâm hồn, bao kỉ niệm

Mỗi khi sớm nắng, lúc chiều sương!

NGỌC THANH

 

 

I. THƠ HỌA VỀ QUÊ HƯƠNG, ĐẤT NƯỚC

 

1. NHỚ QUÊ
Tươi đẹp vùng quê bao sắc hương
Đi xa ký ức mãi còn vương
Lúa xanh ngô thắm đều ba vụ
Quả ngọt hoa thơm ngát bốn phương
Nhộn nhịp hội làng tình gắn bó
Quây quần giỗ họ nghĩa thân thương
Bồi hồi cảnh cũ người xưa ấy
Nắng ấm nào quên lúc gió sương.

NGUYỄN HỮU THĂNG

 

2. CỘN! GIÓ SƯƠNG


Gắn bó bao đời với cố hương
Quê cha đất mẹ mãi tơ vương!
Lèo tèo tranh rạ, không thay hướng
Ngất nghểu tầng cao, chẳng đổi phương
Giầu có cồn cào tha thiết nhớ
Nghèo hèn lặng lẽ ngậm ngùi thương
Ngày rằm Tư tết thường lui tới
Thăm viếng tình thâm cộn… gió sương!

TỪ ĐỨC KHOÁT

 

3. GÁI QUÊ


Đẹp người, đẹp nết - gái thôn hương
Để đám trai làng vấn vít vương
Ăn ở đàng hoàng, tình mực thước;
Nói năng tế nhị, tính chân phương.
Lưng ong đáy thắt, sao trìu mến!
Má lúm đồng tiền, thật dễ thương!
Chăm chỉ, cần cù, không quản ngại...
Tháng ngày dãi gió với dầm sương!

NGỌC THANH

 

4. NHỚ VỀ QUÊ CỐM


Tháng mười nếp chín Cốm lên hương
Con cháu làm ăn dẫu viễn phương.
Vẫn hướng khu đồng tăm tiếng dậy
Không quên chiếc cối ngón nghề vương.
Làng nghèo bình dị bao trìu mến
Xóm nhỏ chan hòa lắm nhớ thương.
Yêu mấy,đêm hè trăng xuống dạo
Sen hồng thơm thoảng lá đằm sương.

TRẦN NHƯ TÙNG

 

5. NGÀY VỀ THĂM QUÊ


Thành kính, trang nghiêm thắp nén hương
Dâng lên tiên tổ tấm tình...vương
Từ cha - lãng tử đi trăm nẻo
Biệt mẹ - lang bang tới vạn phương
Làng xóm bao dung, hồ hởi đón
Gia đình độ lượng, thiết tha thương
Quê hương yêu dấu, sâu tâm khảm...
Muôn dặm đường xa, mấy tuyết sương!

NGỌC THANH

 

6. NHỚ CỐ HƯƠNG


Đã mấy năm trời biệt cố hương
Ngày đêm mang nặng mối sầu vương
Nhớ nhung mòn mỏi người xa xứ
Thao thức hao gầy kẻ viễn phương
Ký ức chưa nhoà bao cảnh mến
Tâm can mãi thắm những tình thương
Nghĩ về quê mẹ lòng xao xuyến
Mái tóc dần phai với tuyết sương.

NGUYỄN VĂN

 

7. NỖI NIỀM XA QUÊ


Tết đến cồn cào nhớ cố hương
Trời Tây vời vợi dạ sầu vương
Long đong đất khách mong gần mẹ
Lận đận quê nhà ngóng viễn phương
Nhìn cảnh tuyết rơi càng thấy nản
Nghĩ mùa én lượn lại thầm thương
Xuân về xao xuyến người xa xứ
Khắc khoải đêm dài ngập gió sương

BÙI NGUYỆT


8.
 TÌNH QUÊ


Xuân đến nao lòng nhớ cố hương
Tình quê chan chứa dạ sầu vương
Đường đời khúc khuỷu muôn ngàn nẻo
Cuộc sống phong trần khắp mọi phương
Sóng sánh ráng chiều tràn nỗi nhớ
Bồng bềnh con sóng cuộn niềm thương
Nồng nàn đất mẹ vòng tay ấm
Rạo rực ngày về tóc điểm sương...

NGUYỄN THỊ THANH HÀ

 

9. NỖI LÒNG!


Nỗi lòng đau đáu nhớ quê hương!
Đất khách ngàn trùng thấp thỏm...vương,
Thăm thẳm trời xanh trông xứ sở,
Mênh mang biển biếc vọng xa phương,
Bâng khuâng hồn nước rưng rưng nhớ,
Da diết niềm nhà thấm thía thương,
Thơ gửi chim bằng, theo cánh gió...
Tâm tình một khúc, nhẹ..."làn sương"!

NGỌC THANH

 

10. HỒN QUÊ


Ngắm cảnh chiều tà bảng lảng sương...
Khói lam toả ngút mái "quê hương"
Nuôi con, lưng mẹ còng cam chịu
Dạy trẻ, mắt cha đượm luyến thương!
Chùm bóng đủ màu vui mấy nỗi
Má hồng con gái đắm muôn phương
Ao sâu, cá quẫy... đò đưa nhịp
Tìm được nơi đâu, hỏi có vương?!

DIÊN MINH

 

11. VƯỜN KHUYA


Trăng sáng vườn khuya, Dạ lý hương...
Nở tươi ngan ngát toả mùi vương...
Lá Tre xanh biếc, thon làn kiếm
Vàng ruộm Móng tay, nhọn mũi thương
Đỏ thẫm Hồng nhung trông kiểu cách
Trắng tinh Sứ nõn ngắm chân phương!
Thuỷ tiên, Nguyệt quế, Lan, Mai, Cúc...
Xoè cánh, vươn mình tắm đẫm sương!

DIÊN MINH

 

12. BỨC TRANH VƯỜN QUÊ

(Sắc thái - Hoán vận)


Tươi thắm vườn quê, thoang thoảng hương
Ríu ran, trong trắng, tiếng chim...vương
Rung rinh, lá biếc đùa làn gió
Lay động, cành xanh giỡn giọt sương
Hoa nở nhuộm vàng, thêm sắc độ
Quả thơm tô đỏ, mở chiều phương
Ửng hồng đôi má, em e thẹn...
Xao xuyến hồn anh, tím ngát...thương!

NGỌC THANH

 

13. TÌNH VIỄN XỨ


Xuân đến lòng càng nhớ cố hương
Cảnh tình viễn xứ nỗi buồn vương
Con Hồng tung cánh bay muôn nẻo
Cháu Lạc theo đàn tỏa bốn phương
Lồng lộng hình cha da diết nhớ
Vợi vời bóng mẹ xót xa thương
Nhìn cây mai nở tươi màu nắng
Xót đóa hoa đào lạnh gió sương!
                                             

 HOÀNG TẤN ĐẠT

 

14. ĐI LỄ CHÙA HƯƠNG


Ngày xuân, cùng trẩy hội chùa Hương
Nao nức lòng ai, khấp khởi…vương
Thanh tịnh tìm về nơi Phật tích
Thành tâm vọng tưởng cõi Tây phương
Non Bồng - cao vót tình chân thật
Suối Yến - trong ngần đức mến thương
Thắng cảnh, danh lam - hàng “đệ nhất”*
Đắm hồn huyền ảo…khói, mây, sương…


* Đánh giá của chúa Trịnh Sâm: “Nam thiên đệ nhất động”

NGỌC THANH

 

15. TRỞ VỀ


Ấm áp chân tình đượm nhớ thương
Trăng ngà luống gợi nỗi niềm vương
Mưu cầu hạnh phúc tìm trăm ngả
Phát triển cơ đồ học bốn phương
Tấc dạ âm thầm sen ngậm nắng
 

Hoa đời lặng lẽ cốm tràn hương
 
Quờ chân khỏa nước dòng quê chảy
Lệ đẫm chan hòa tóc quyện sương.

NGUYÊN XUÂN

 

16. LẠC ĐƯỜNG

 

Hôm nay về lại Ngọc Thanh hương
Sáng sớm đông này rải kín sương.
Che khuất tầm nhìn nên lạc lối
Nhắm nhầm ngã rẽ khiến sai phương.
Đến khi trước mặt phô làng lạ
Là lúc trong lòng nhớ xóm thương.
Lầm lũi vò đầu tìm hỏi ngõ
Âm thầm tự trách, nỗi buồn vương.

TRẦN NHƯ TÙNG

 

18. ĐÂY, "NGỌC THANH HƯƠNG"!


Làng cổ "liên đàm tiếp quế hương..."*
Thanh bình, xinh xắn, nếp xưa...vương
Lững lờ dòng Hát, thuyền neo bến
Ngan ngát đầm Sen, khách định phương
Bác mến quê em - phong cảnh quí
Em yêu tình bác - tứ thơ...thương
Ung dung, thư thái, ta say ngắm
Người đẹp, hoa tươi...chếnh choáng...sương!


* Thơ Tam nguyên Thám hoa Vũ Phạm Hàm:
Hát chử diên thư trạch
Liên đàm tiếp quế hương...
(Bến Hát dài nguồn sách
Đầm sen ngát hương trời...) 

NGỌC THANH

 

19. ÁO DÀI ƠI!


Áo dài em mặc, ủ nồng hương*
Ngây dại tình anh, thơ thẩn vương*
Duyên dáng, dịu dàng, hồn xứ sở
Hào hoa, lịch lãm, sắc Đông phương
Long lanh tà tím, ơi, mê đắm
Lóng lánh vạt hồng, hỡi, nhớ thương
Văn hóa, văn minh, vinh đất nước
Thướt tha trong gió giữa mai sương…


*Thơ Hàn Mặc Tử:
”Em có ngờ đâu trong những đêm
 

Trăng ngà giãi bóng mặt hồ êm
Anh đi thơ thẩn như ngây dại
Hứng lấy hương nồng trong áo em…”

NGỌC THANH

 

20. MỘNG MƠ CHÚT HUẾ

                                  (Tính danh)


Thuyền trăng lờ lững giữa dòng Hương*
Thiên Mụ - chuông ngân, vơ vẩn vương
Vĩ Dạ, vườn xanh, tình một phía**
Thuận An, biển biếc, nghĩa hai phương
Sóng reo Cồn Hến, bâng khuâng nhớ
 
Thông vút Ngự Bình, xao xuyến thương
Quốc học, nhẹ bay tà áo tím
Trường Tiền, dạo bước lẫn mờ sương...


* Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay...
 

("Đây thôn Vĩ Dạ" - Hàn Mặc Tử) 

 ** Mối tình đơn phương da diết, thầm kín của thi sĩ Hàn Mặc Tử với cô gái Vĩ Dạ, nguồn cảm hứng để nhà thơ sáng tác thi phẩm "Đây thôn Vĩ Dạ" làm nao lòng bao thế hệ người đọc.

NGỌC THANH

 

21. THĂM VÙNG NÚI QUÊ ANH
                              (Tính danh) 


Lạng Sơn thắng cảnh đẹp quê hương
Truyền thuyết Kì Lừa* vẫn mãi vương
Voi phục Tam Thanh hôn cỏ, đất
Bồng con Tô Thị đội mây, sương
Đồng Đăng đường sắt đan xen ngã
Đồi Mẫu** núi non bát ngát phương
Máng trũng Chi Lăng, hồ sóng sánh...
Từ nguồn xuôi chảy nước sông Thương!***


*Ca dao : 
"Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh"

**Mẫu Sơn: vùng núi cao 1541m bao bọc bởi nhiều núi lớn nhỏ, cách thành phố Lạng Sơn 30 km về phía đông.

***Sông Thương (hay sông Nhật Đức) là sông lớn thứ hai của Lạng Sơn, bắt nguồn từ dãy núi Na Pa Phước chảy trong máng trũng Mai Sao - Chi Lăng và chảy vào địa phận tỉnh Bắc Giang, Độ dài: 157 km.

DIÊN MINH

 

22. TẢN MẠN MÓN NGON HÀ NỘI

                             (Tính danh - ẩm thực)


Thạch Thất, ngạt ngào bát nấm hương
Thịt gà Thường Tín, trắng ngần...vương
Phở bò Cầu Gỗ, đằm dân tộc
Tương nếp Cự Đà, chất địa phương
Tân Ước, nem chua, nghe đã thích
Thanh Trì, bánh cuốn, thấy là...thương
Cầy tơ Quảng Bá, đưa cay, khoái
Phong cốm Hàng Than, đọng nắng sương...

NGỌC THANH

 

23. MÓN NGON QUÊ MỆ... 

(Tính danh và ẩm thực) 


Giao Châu ngon nhất chuối ba hương
Phong Mỹ tương măng, vị cứ vương…
Bánh khoái Đông Ba từ góc phố…
Đến nem An Cựu tận ngoài phương
Bún bò Gia Hội ăn lần…nhớ
Chả lụa Thành Hân nếm tí…thương!
Cơm hến sông Hương thơm, dẻo, ngọt
Tịnh Tâm, chè ấy uống pha sương!

DIÊN MINH

 

24. LỄ HỘI ĐÔN THƯ - XIN MỜI QUÍ KHÁCH!
                                              (Toán thị)


Nhị kì lễ hội - ngát hoa, hương
Trăm núi nghìn sông, vẫn nhớ...vương
Vui bạn, xem trò, người tứ xứ
Lễ thần, vãng cảnh, khách mười phương
Mồng ba, tươi mát, xuân thì…thắm*
Tháng chín, trong lành, thu muộn…thương*
Thân hữu - xin mời, năm mới tới…
Hai lần tham dự, dẫu mưa, sương…


* Lễ hội Đôn Thư được tổ chức xuân, thu nhị kì hằng năm (3 - 4 tháng hai và 22 - 23 tháng chín (âm lịch).

NGỌC THANH

 

25. SẼ ĐẾN MÀ... 
                                 (Toán thị)


Tinh mơ mồng "một" ghé chùa Hương
Mẹ bảo đầu "năm" nhớ chọn phương
"Bảy" nổi long đong nào muốn...thích
"Ba" chìm lận đận dễ mong...thương!
"Vạn" ngày may mắn luôn suôn sẻ
"Trọn" kiếp êm đềm chẳng vạ vương!
Lễ hội "nhị" kì, sẽ đến dự...
Dẫu tiền "không" có hoặc mưa, sương!

DIÊN MINH

 

26. QUÍ!

                         (Thủ nhất thanh)


Quí người thắm sắc lại đằm hương
Quí áng thơ tình, xao xuyến vương
Quí lũy tre xanh soi bóng xóm
Quí đồng lúa chín trải dài phương
Quí sao, nhân loại vui hòa hợp
Quí thật, gia đình sống mến thương
Quí tiếng chim ngân ngời nắng sớm
Quí con đường, nối tháng năm...sương!

NGỌC THANH

 

27. ƯỚC

                          (Thủ nhất thanh)


Ước biến thành hoa thắm sắc, hương
Ước đời như mộng đẹp vương vương...
Ước tình bền vững đừng chia lối
Ước nghĩa đậm sâu chớ lạc phương!
Ước chiến tranh tan không khổ luỵ
Ước hoà bình đến chẳng tang thương!
Ước người đoàn kết cùng chung sức
Ước hận thù bay tựa gió sương!...

DIÊN MINH

 

28. DẶN CON


Nếp làng mãi mãi "dẫn thư hương"*
Con nhớ ghi lòng, khắc dạ...vương
Bát ngát "bầu trời", bay khắp xứ
Cao vời "đỉnh núi", đứng đầu phương
Trau dồi đạo đức, cho trai đắm
Rèn luyện tài năng, để gái thương
Gương sáng Đôn Thư nhiều tấm đẹp
Vươn mình tung cánh vượt sao, sương...


* "Trường dẫn thư hương"

NGỌC THANH

 

29. HƯƠNG QUÊ


Gần tết, mẹ gieo hạt mướp hương
Ra giêng, ngọn đã khẳng khiu vương
Dịu dàng, lá lục che tròn gốc
Mềm mại, tay xinh níu dọc phương
Hoa nở vàng tươi, ong giỡn...ghẹo
Quả ra xanh mướt, bướm trêu...thương
Bát canh em nấu, ngon không tưởng
Thơm thảo hồn quê, quyện gió sương...

NGỌC THANH

 

30. SẺ CHIA - CHIA SẺ

                    (Thuận nghịch độc)


SẺ CHIA
 (Đọc xuôi)


Sương đẫm lá cành, dịu mát hương
Bến đùa sông, gợn sóng xanh vương
Thương anh lỗi hẹn, thành quên lối
Tiếc chị lầm tin, hóa lạc phương
Phương ấy, dạt dào, bè bạn nhớ
Chốn này, sâu đậm, mẹ cha thương
Vương sao, thắm đượm tình yêu quí!
Hương ngát gió mây, lơ lửng…sương…


CHIA SẺ (Đọc ngược)


Sương lửng lơ, mây gió ngát hương
Quí yêu tình đượm thắm, sao vương!
Thương cha mẹ đậm sâu, này chốn
Nhớ bạn bè dào dạt, ấy phương
Phương lạc, hóa tin lầm, chị tiếc
Lối quên, thành hẹn lỗi, anh thương
Vương…xanh sóng gợn, sông đùa bến
Hương mát dịu cành, lá đẫm sương…

NGỌC THANH

 

31. HƯƠNG TRẦM
                      (Cước nhất vận "ương")


Thoảng đưa nghi ngút khói trầm hương
Chánh điện lung linh ánh sáng vương...
Tượng đứng uy nghiêm theo một hướng
Người quì kính cẩn dọc hai phương
Câu kinh đều đặn vời tâm tưởng
Tiếng kệ nhịp nhàng xua ái thương!
Cảm thấy thoát đời...đầy hướng thượng
Mong rằng "nghiệp chướng" nhẹ như sương!

DIÊN MINH

 

32. QUÊ NHÀ


Nắng trải hơi nồng phủ sắc hương
Tơ lòng quyện mãi khối tình vương
Đò trôi mấy nẻo còn xa bến
 

Gió gửi muôn chiều vẫn lạc phương
Bóng nhạn trời xa quàng giọt nhớ
Gai hồng ngõ vắng buộc rèm thương
Ngàn mai đã nở chờ xuân thắm
Dõi phía quê nhà chỉ thấy sương.

PHAN DUY

 

33. NGÀY HỒI HƯƠNG


Hôm nay vừa mới được hồi hương
Nhìn ngắm nơi đâu cũng thấy vương...
Gặm cỏ, đàn bò nâu mấy "ụ"...
Đưa chân, đường đất đỏ đôi phương
Không quên nguồn chảy, sông lưu luyến...
Vẫn nhớ cội sinh, lá mến thương !
Suy nghĩ miên man... ông đếm bước*
Quàng ôm vai mẹ đẫm hơi sương!...

 

*Ông Phong, nhân vật chính trong TP Kiếp Phong Trần của DM.

DIÊN MINH


34.
 HƯƠNG ĐÊM 

                                      (Áp cú)


Trăng thanh, gió mát, nhẹ đưa hương
Hương bưởi, hương nhài ngan ngát vương
Vương mái tóc xanh, trang vở mới
Mới hàng cây mướt, gió ngàn phương...
Phương trời xa tắp, lòng trai luyến
Luyến bạn gần bên, dạ gái thương
Thương lắm vườn quê, hoa nở trắng
Trắng trong, âu yếm quyến làn sương...

NGỌC THANH

 

35. MỪNG XUÂN MỚI
                                            
(Áp cú)


Xuân đến ngàn hoa khoe sắc hương
Hương thơm thoang thoảng mãi còn vương...
Vương từ hơi thở trên quê mẹ
Mẹ cất lời ru tận viễn phương!
Phương hái lộc tài, chờ nhắn nhủ
Nhủ đem phước đức, đón yêu thương
Thương đàn trẻ nhỏ khoe tiền mới...
Mới mẻ đất trời...tan gió sương!

DIÊN MINH

 

36. QUÊ HƯƠNG ƠI!   

                     (Thủ nhất thanh-toán thị)


Một người không thể mấy quê hương
Một cõi đi về, quyến luyến vương
Một cội nguồn chung, sinh các nhánh
Một con đường cái, tỏa nhiều phương
Một dòng sông mát, êm đềm chảy
Một mái nhà yên, ấm áp thương
Một tấm chân tình xây đạo lý
Một niềm trung hiếu mãi ngàn sương... 

NGỌC THANH

 

37. HÃY... 

                             (Thủ nhất thanh, xuyên tâm)


Hãy tặng hoa đời để ngát hương...
Hãy yêu từng chút để tơ vương
Hãy nhìn chăm chú để dò lối
Hãy ngóng xa xăm để tỏ phương
Hãy nói một câu để mến mộ
Hãy hôn vài nụ để yêu thương!
Hãy là chiếc lược để mơ tóc
Hãy đợi nắng vàng để... rã sương!

DIÊN MINH

 

38. LỄ HỘI ĐỀN HÙNG - CẢM XÚC


Về thăm đất Tổ, kính dâng hương!*
Mười tám vua xây nghiệp đế vương.
Như nước bộ, xe - vui mấy xứ!*
Tựa nêm áo, sống - rộn bao phương!*
Tản Viên sơn thánh, nàng còn mộng**
Phù Đổng thiên vương, mẹ vẫn thương**
"Trời, đất" dâng cha, đằm hiếu thuận**
Tiên Dung - nghĩa cả, sáng trăng sương**...


                                  
* Ca dao: 

Dù ai đi ngược, về xuôi

Nhớ ngày giỗ Tổ mồng mười tháng ba.

                                                      * Thơ Kiều:

Dập dìu tài tử giai nhân

Ngựa xe như nước, áo quần như nêm...

** Cổ tích và truyền thuyết về thời Hùng Vương dựng nước: Sơn Tinh - Thủy Tinh; Phù Đổng thiên vương; Bánh chưng, bánh dày (Hoàng tử Lang Liêu hiếu thảo dâng vua cha bánh chưng, bánh dày với ý nghĩa tượng trưng cho trời và đất); Tiên Dung và Chử Đồng Tử.

NGỌC THANH

 

39. ĐẶC SẢN

                           (Ẩm thực)


Ngon lành - thưởng thức món cầy hương
Tiểu hổ ăn kèm rau má…vương
Nhựa mận chó non, tìm đúng quán
Sốt vang thỏ nhỡ, nhắm ra…phương
Tái dê miền núi, từng quen…thích
Lẩu cá đồng quê, đã thạo…thương
Ếch ộp tháng ba, gà đố sánh
Ba ba nấu chuối…nhậu sương sương…

NGỌC THANH

 

40. CỐ HƯƠNG


Thăm thẳm đường xa biệt cố hương
Đa đoan tình nghĩa cứ tơ vương
Nôn nao ngấm dạ mưa ngàn nẻo
Lủi thủi xao lòng gió bốn phương
Góc biển buông neo bao nỗi nhớ
Chân trời níu giữ bấy niềm thương
Lòng ta cư trú muôn hoài niệm
Đau đáu mây Tần lắng giọt sương

ĐÔNG THÁI PHAN TỰ TRÍ

 

41. TRÂN TRỌNG!


Đồng Nai hào khí vẫn thơm "hương"*!
Có bưởi Biên Hòa...lay động vương*
Bao núi bao sông, không khoảng cách
Bấy tình bấy nghĩa, chẳng xa phương
Bài mời, em thú - anh yêu thích
Khúc họa, anh mừng - em quí thương
Thơ phú giao lưu cùng thưởng thức
Xua tan rát nắng với mù sương...


* Đồng Nai từ xưa vẫn nổi tiếng với "Hào khí Đồng Nai" và bưởi Biên Hòa...

NGỌC THANH

 

42. CẦU XIN...


Cuối năm chùi bóng bộ lư hương
Cúng quải ông bà xa chứng...vương!
Phù hộ cháu con từ các nẻo...
Độ trì chú bác ở mười phương!
Bạc tiền dẫu hết, tình đừng cạn
Chồng vợ vui vầy, nghĩa mãi thương!
 

Sự nghiệp thênh thang càng phát đạt...
Như diều gặp gió chớ như...sương!

DIÊN MINH

 

43. EM CHỌN LỐI NÀY


Tình yêu - đất lạ hóa quê hương*
Em chọn lối này**, thơ thẩn vương
Tre thắm đường thôn, con sáo hót
Lúa thơm đồng ruộng, cánh cò thương
Bãi ngô xanh mượt, lao xao gió
Bờ cỏ non tơ, lóng lánh sương
Em ước mơ màng trong nắng ửng
Thả hồn bay bổng tới muôn phương...


* Thơ Chế lan Viên:
Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét
Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng
Như xuân đến chim rừng lông trở biếc
Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương...
* Tên một bài hát.

Viết trong ngày rét đậm

NGỌC THANH

 

44. NGÀY XUÂN NHỚ ƠN TIÊN TỔ


Nghi ngút ban thờ tỏa khói hương
Tết về con cháu nhớ ơn…vương
Dâng hoa, thành kính - tươi màu nắng
Lễ quả, trang nghiêm - đậm sắc sương
Đĩa mứt thoảng thơm, tâm cháu vọng
Bánh chưng đằm vị, dạ con thương
Ngoài kia, xuân cũng như giao cảm
Ngỡ thắm nồng hơn, đẹp bốn phương…

NGỌC THANH

 

45. XUÂN HỨNG


Rét đậm càng cho hoa đượm hương
Nàng xuân đang đến, nhẹ nhàng vương
Thắm đào, dáng đợi người thân thiết
Tươi quất, chừng trông khách viễn phương
Câu đối đỏ - treo cao ước nguyện
Bánh chưng xanh - gói cả tình thương
Chuyến tàu về tết, sao nao nức
Quên cả đường xa, lạnh gió, sương...

NGỌC THANH

 

46. CON XA...


Con ở nơi xa ...mẹ vấn vương
Thường đem chiếc áo ngửi mùi hương...
Xinh xinh nhớ ngón tay yêu dấu
Trăng trắng nghĩ làn da dễ thương
Chăm chỉ, lập thân bên xứ lạ
Cần cù, rèn chí tận xa phương
Lòng luôn mơ ước ngày thành đạt...
Mọi nỗi lo toan biến tựa...sương!
                                                         
DIÊN MINH

 

Tác giả Trần Hợp Biên tập