Bài xướng của Nguyễn Xuân Dũng (Thành phố Hồ Chí Minh):
TUYÊN NGÔN 20-10
Cả nước hân hoan ngày Phụ nữ
Chị em cờ phất mạnh lên chứ
Việc nhà tràn ngập chồng lo toan
Bếp núc không xong mình xét xử
Yến tiệc linh đình hội cứ vui
Rượu bia mạnh nhẹ ta đều thử
Để say biết mặt mí người ta
Dịp tốt cầm tay sao lại cữ.
Bài họa của Đinh Nho Hồng:
GIẬT MÌNH
Lại đến đây rồi, Ngày Phụ nữ
Mấy ông đâu chịu lép kia chứ!
Vênh râu, việc lớn mỗ lo toan
Quắc mắt, chuyện xoàng bà liệu xử
Canh ngọt cơm ngon để tớ xơi
Quần là áo lượt nào ta thử
Nhưng rồi thon thót giật mình … run
Có lẽ phen này… đành phải cữ.
Bài xướng của Nguyễn Xuân Lộc (Hà Tĩnh, sinh sống tại Hà Nội):
LỜI TỎ TÌNH
(Khoán thủ)
Anh từng mê đắm với nàng thơ
Như thể người say, lắm mộng mơ
Háo hức tình buông nơi biển mộng
Yên bình ý thả giữa trời mờ
Êm đềm ngày hai bao mong đợi
U uất đêm đông bấy ngóng chờ
Em có thấu chăng duyên đã thắm
Mỏi mong sớm nối những đườn tơ.
Bài họa của Đinh Nho Hồng:
1. I LOVE YOU BÊN GIÒNG SUỐI
In bóng tóc dài dưới suối thơ
Lung linh huyền ảo đẹp như mơ
Ong chao bướm lượn khi chiều vắng
Vượn hú chim ca buổi sớm mờ
E ấp nép tròn như ngóng đợi
Yêu kiều duỗi thẳng hẳn trông chờ
Oái oăm cho cảnh chàng quân tử
Uẩn khúc nhùng nhằng vướng bóng tơ.
2. ĐÔI LÒNG
Ánh mắt đa tình gợi tứ thơ
Ngước nhìn đắm đuối tưởng trong mơ
Hương qua làn gió, hương thoang thoảng
Ý thoáng trong anh, ý mập mờ
Êm ả sóng lòng ngong ngóng đợi
U sầu khúc dạ nhớ nhung chờ
Em in hình bóng chàng thi sĩ
Muốn nối đôi bờ một sợi tơ.
Bài xướng của Nguyễn Xuân Lộc:
SÔNG QUÊ
Đi đến muôn nơi luôn nhớ sông
Vẫn nghe tiếng sóng vỗ mênh mông
Xa người bến cũ ôm trăng đợi
Vắng bóng thuyền xưa gác mái trông
Lữ thứ người đi tràn nỗi nhớ
Đơn côi kẻ ở nặng niềm mong
Sông quê len cả vào trong mộng
Mơ thấy thuyền ai trôi dưới sông
Bài họa của Đinh Nho Hồng:
NHỚ SÔNG QUÊ
Một thoáng quê hương, thoáng bóng sông
Mơ màng, man mác nước mênh mông
Đôi bờ cát trắng phau chờ đợi
Một giải dòng xanh biếc ngóng trông
Người cũ xa vời, bao nỗi nhớ
Bến nay khuất nẻo, mấy điều mong
Hẹn ngày trở lại cùng bầu bạn
Thỏa thích bơi, chèo, lặn giữa sông.
Bài xướng của Ngọc Ly Kim (Hà Tĩnh, sinh sống tại CHLB Đức):
Không đề
Người đi bỏ lại chiều lá rụng
Thương nhớ khôn nguôi ánh thu vàng
Sương khói mờ xa lay lắt bóng
Ai còn lưu luyến tiếng thu sang
Bài họa của Đinh Nho Hồng:
Không đề
Sau nhà lá úa rơi lơ lửng
Chấp chới liệng bay dưới nắng vàng
Nhớ buổi chia li tràn nước mắt
Nỗi lòng man mác lúc thu sang
Bài xướng của Lê Kinh Huyền (Hà Tĩnh):
VIẾNG CẢNH CHÙA
Ngày rằm tháng bảy lễ Vu Lan
Cầu lộc các quan đi vội vàng
Thỉnh nguyện được nhanh phong chức mới
Cầu xin thêm lộc được ngập tràn
Phật nhìn đỏ mặt Người không nói
Thần ngắm mắt trừng khinh kẻ tham
Đến chốn linh thiêng ngườif khấn phúc
Còn loài tham nhũng muốn thêm càn
Bài họa của Đinh Nho Hồng:
1. VỊNH HOA LAN
Trước nhà lơ lửng một giàn lan
Hoa đỏ hoa đen lẫn trắng vàng
Bông trắng tinh khôi cười chúm chím
Cành vàng lả lướt uốn ngang tàng
Bao bông sắc đỏ bao người tốt
Mấy nhánh màu đen mấy kẻ tham
Đủ cả sắc màu trong xã hội
Bấy nhiêu quân tử cạnh quân càn
2. BỆNH THAM
Bệnh tham là bệnh rất hay lan
Tham gái ham danh háo bạc vàng
Trang trại đất đai giăng khắp chốn
Tiền tài của cải chất đầy tràn
Công danh chót vót còn chưa đủ
Bồ bịch quây quanh vẫn cứ tham
Quy luật tự nhiên ai cũng biết
Dừng tay kẻo muộn, chớ làm càn
Họa bài “Khôn dại” của Tú Xương:
THAM QUAN
Tham quan điên dại quyết làm khôn
Liêm sỉ không cần, chỉ thích khôn
Vơ vét đầy bao đâu phải dại
Chia nhau chặt túi ắt là khôn
Tiền chùa vớ được bao giờ dại
Cửa phật ban cho vĩnh viễn khôn
Trả địa của thiên khôn hóa dại
Ngàn năm bia miệng dại hay khôn.
Đinh Nho Hồng
Bút danh: Lý Thiên Nhẫn
Cán bộ nghỉ hưu
Quê quán: Sơn Hòa, Hương Sơn, Hà Tĩnh
Trú quán: 48 Ngô Quyền, Hà Đông, Hà Nội
ĐT: 0983 166 256
NR: 04-33551338
XAO XUYẾN.
(Khoán thủ)
Thơ của thi nhân xao xuyến lòng
Hay từ xuân hạ tới thu đông
Rung nhiều kẽ tóc người mong nhớ
Cảm lắm đường tơ kẻ đợi trông
Biết mấy khách văn lòng thổn thức
Bao nhiêu lãng tử dạ hoài mong
Hồn như hoang lạc miền mê đắm
Người tựa chơi vơi giữa khoảng không…
Xuân Lộc
XAO XUYẾN
(Họa nguyên đề)
THƠ phú xốn xang cả tấm LÒNG
HAY truyền lan tỏa rạng tây ĐÔNG
RUNG rinh đầu óc ươm mầm NHỚ
CẢM động buồng tim mãi ngóng TRÔNG
BIẾT mấy thi nhân cùng thưởng THỨC
BAO nhiêu thân hữu cứ chờ MONG
HỒN ru lãng tử tình say ĐẮM
NGƯỜI đứng mơ màng trong trống KHÔNG
Hồ Hắc Hải
Quân 8 -Tp : Hồ Chí Minh
LÂNG LÂNG
Thơ lắm mê tình đọc não lòng
Hay chi xám xịt tựa chiều đông
Rung hồn ảm đạm mơ màng nhớ
Cảm tiếng nôn nao rạo rực trông
Bởi thế tình thi luôn cảm thức
Bao đời độc giả vẫn chờ mong
Hồn thơ khoáng dã thôi say đắm
Người đọc lâng lâng tâm tại không
Lê Văn Thanh
XAO XUYẾN.
(Họa nguyên đề)
THƠ thẩn cho khuây khỏa tấm LÒNG
HAY vơi chút lạnh buổi tàn ĐÔNG
RUNG lên ngây ngất khi thương NHỚ
CẢM nổi ngỡ ngàng lúc ngóng TRÔNG
BIẾT nói gì đây lòng muốn THỨC
BAO lời có được dạ còn MONG
HỒN sa vào cõi tình say ĐẮM
NGƯỜI ngẫn ngơ rồi em biết KHÔNG ?
Văn Kế Thế
---------------------------------------
Xuân Lộc, Hà Nội biên tập