Bài Xướng :
ĐỘC ẨM HOÀI TÌNH
(Gởi Kha Tiệm Ly)
Bởi không là chén rượu giao bôi,
Nên đủ đắng cay ngũ vị đời.
Chẳng phải tình anh là bão tố,
Để thuyền em mãi cuốn xa khơi?
Bao chén cạn rồi, chén nữa đây.
Thả hồn cho lạc đến cung mây.
Đã từng nếm vạn mùi tân khổ,
Thì há gì trăm chén rượu cay!
Không quen nhau lúc môi còn thắm,
Khi tóc em dài, má đỏ hây.
Để cạn dòng thơ, hương phấn nhạt,
Bình men rượu lạnh lại châm đầy!
Chẳng thẹn tuổi trâm cài lược giắt,
Hương mai còn đọng sắc hoa chiều.
Nhặt từng mảnh vụn đời tan nát,
Ghép lại tình em, một chữ yêu.
Còn chút tình anh, em uống đây.
A ha! Bình cạn rượu. Ơ hay!
Bình sao không uống, bình nghiêng ngã,
Rượu uống cùng ta, rượu chẳng say?
Còn chút duyên nầy dệt tiếng thơ,
Duyên ai, mà tháng đợi năm chờ!
Cám ơn giây phút thần tiên đó,
Khơi lại lòng em tuổi dại khờ!
HOA TRONG HOA
CHÉN ĐỢI TÌNH THƠ
(Họa bài ĐỘC ẨM HOÀI TÌNH thơ Hoa Trong Hoa)
Một mình nhắp đắng nhớ chung bôi
Má thắm,môi tươi ngập mộng đời
Mơ dựng nhà Loan trên chót đỉnh
Hẹn chèo thuyền Phượng vượt trùng khơi
Rượu đang đầy đó,tình còn đây
Phiêu bạt người đi dõi bóng mây
Mòn mỏi cành mai làn tóc rối
Dầm dề lá liễu giọt mi cay !
Bờ tre ven nội còn xanh thắm
Lãng đãng chiều hè gió vẫn hây
Uống cả tâm tình sao vợi cạn ?
Uống vơi niềm nhớ cứ dâng đầy !
Nhớ nhiều lắm,miệng cười,tay giắt
Ngày việc,tối thơ,tản bộ chiều
Anh bảo tình ta hơn rượu mạnh
Em cười nâng,đặt thốt lời yêu...
Người đợi,rượu chờ ắp chén đây
Thư dài chắp nối để người hay
Bình còn ăm ắp,bình đầy rượu
Người nhớ bời bời,người đợi say !
Theo dòng chảy rượu viết bài thơ
Thỏa tấm tình ai đợi với chờ
Một bức hồi âm về cạnh gối
Nhận - Cho...chẳng dại,cũng đâu khờ .
PHAN THỊ THANH MINH – H à Nội