HỒN THƠ NGUYỄN TRÃI
Danh nhân văn hóa bốn phương trời
Hậu thế noi gương lớn sáng ngời
Tâm thượng Ức Trai sao lấp lánh (*)
Hồn thơ Nguyễn Trãi tỏa muôn nơi
------------------
(*)”Ức Trai tâm thượng quang Khuê tảo”(Lê Thánh Tông)
CHIẾU THƠ ĐƯỜNG HÀ ĐÔNG
Hà Đông ra mắt Chiếu thơ Đường
Chào đón thi nhân khắp bốn phương
Trăng sáng Nhuệ Giang tìm Đỗ Phủ
Lụa đào Vạn Phúc nhớ Xuân Hương
Thơ ca trong sáng về bao phố
Đời sống văn minh đến mọi phường
Xứng đáng nhà thơ là chiến sĩ
Chung tay làm sạch đẹp môi trường
CỤ MÙI
(Tặng những người tuổi Mùi như tôi)
Yêu lắm người ơi các cụ Mùi
Cụ nào cụ nấy cũng đều vui
Bao nhiêu tuổi tác không cần biết
Chỉ biết đi lên chẳng biết lùi
XA QUÊ
Xa xôi vời vợi nhớ quê hương
Nhớ bạn, thầy cô, nhớ mái trường
Nhớ buổi chờ cha về trước ngõ
Nhớ khi ngóng mẹ đứng bên đường
Nghĩa ơn dòng họ luôn ghi tạc
Nhân đức ông bà vẫn tỏ tường
Vạn dặm trông về nơi Đất Tổ
Suốt đời ghi tạc một tình thương
NHỚ QUÊ HƯƠNG
Nay tuy được uống nước sông Đà
Giọng nói khi cần có thể pha
Vẫn nhớ từng chơi trên núi Rạng
Không quên đã lặn dưới sông La
Kìa hươu cao ngất khi nhai lá
Đấy bưởi thơm lừng lúc nở hoa
Ôi, sáu mươi năm xa xứ sở
Tha hương luôn nhớ đến quê nhà
VỀ QUÊ
Bao năm xa cách lại về đây
Mộ Tổ rêu phong, cỏ lút đầy
Đồng Mậu đồi xanh hương khói tỏa
Áng Phần núi thắm lụa mây bay
Tháng ngày luôn nhớ tình làng xóm
Giây phút nào quên nghĩa bạn thầy
Nay ghé quê nhà thăm Đất Mẹ
Nén nhang tạ lỗi nước non này.
NHỚ SÔNG QUÊ
Một thoáng quê hương, thoáng bóng hồng.
Mơ màng, man mác nước mênh mông.
Đôi bờ cát trắng phau chờ đợi
Một giải sông xanh biếc ngóng trông.
Nhớ mãi bao chiều thăm bến đục
Quên sao những buổi ngắm dòng trong.
Có ngày trở lại cùng người cũ
Ngụp, lặn, bơi, chèo, thỏa ước mong?
ĐÁ BÓNG
Đá bóng thế nào để được khen
Trên sân chơi đẹp, vỗ tay khen
Trọng tài trung thực, không hề trách
Huấn luyện toàn tâm, có thể khen
Tổ chức công bằng, ai kẻ trách
Liên đoàn minh bạch, mọi người khen
Phớt lờ dư luận, cần chê trách
Tôn trọng người xem, thật đáng khen
TRÀNG AN
Lướt giữa mênh mông dạ ngất ngây
Lững lờ nước biếc, gió hây hây
Hàng thuyền rồng rắn trườn trong động
Dãy núi nhấp nhô lượn giữa mây
Phủ Khống trung thần ôm giấc kín
Đền Trình du khách khấn điều may
Tràng An lan tỏa hồn Nam Việt
Lưu cảnh thần tiên cõi đất này.
CÔN ĐẢO
Trăm năm ghi nhớ một Côn Lôn
Từ thuở Yến Phi bị mất con
Chị Sáu hái hoa cài mấy cánh
Cụ Phan đập đá lở bao hòn
Hàng Dương xào xạc, oan hồn khuất
Chuồng cọp âm u, chứng cứ còn
Nay núi “Tình yêu” chào đón khách
Trong xanh bãi tắm, biển quanh non.
ĐẾN MŨI CÀ MAU
Xé gió - ca nô liệng, vút nhanh
Đôi bờ mắm, đước bạt ngàn xanh
Cánh rừng rộng mãi, vươn ra biển
Đất Mũi Cà Mau, một bức tranh.
CHÓP MŨI CÀ MAU
Tận cùng đất nước – Chóp Cà Mau
Thế đứng hiên ngang - dáng mũi tàu
Trên đỉnh Vọng Lâm đài đứng ngắm
Rừng cây ngập mặn, gió lao xao.
TỨC CẢNH HA-OAI
(Môt đèo, một đèo, lại một đèo – Hồ Xuân Hương)
Một tuần, một tuần, lại một tuần
Khen ai khéo vẽ cảnh gian truân
Nhân quyền, quốc sách đè thiên hạ
Dân chủ, chiêu bài nắm thế gian
Tóc bạc mỗi ngày thêm mấy sợi
Thân còm mỗi tháng tụt vài cân
Trân Châu trận chiến ai không nhớ?
Nhật – Mỹ gác thù để kết thân
TUỔI CAO CHÍ CÀNG CAO
(Nhân ngày người cao tuổi 01-10)
Tuổi cao chí khí lại cao hơn
Bao tháng năm qua dạ chẳng sờn
Tóc bạc tinh thần càng sáng suốt
Răng long tình nghĩa vẫn keo sơn
Lòng già để lại bao nhân đức
Lớp trẻ còn mang nặng nghĩa ơn
Chung sức đi trên đường Cách mạng
Tuổi cao chí khí lại cao hơn.
TRƯỜNG XA LA 15 TUỔI
(Nhân ngày 20/11)
Xa La yêu dấu tuổi trăng tròn
Lớp lớp thầy cô dạ sắt son
Thầy Hiếu say trường chưa cưới vợ
Cô Thanh mê nhạc hoãn sinh con
Chùa Hương cảnh Phật cùng mơ táo
Phát Diệm đức Bà với chiếu von
Những cảnh những người ghi nhớ mãi
Bao năm tình nghĩa vẫn vuông tròn
Đinh Nho Hồng,
Bút danh: Lý Thiên Nhẫn
48 Ngô Quyền, Hà Đông, Hà Nội
ĐT: 0983 166 256; NR: 04-33 551 338
TỰ TRÀO
Phiêu bạt muôn nơi ở cõi trần
Đời ta như thể áng phù vân
Sáu lăm mái tóc lơ phơ bạc
Tuổi hạc hồn thơ tựa tuyết ngần
Sớm đến Đường thi trao ý thắm
Chiều đi tennis gửi tình thân
Đời vui xướng hoạ say bè bạn
Cho thoả mơ xa với mộng gần.
VỌNG CỐ HƯƠNG
Mòn mỏi bao ngày vọng cố hương
Đường về Đức-thọ nửa ngày đường
La giang nước biếc cho lòng nhớ
Hồng - lĩnh non xanh để dạ vương
Lữ thứ quê người xào xạc gió
Bơ vơ đất khách mịt mờ sương
Cùng ai chia sẻ niềm xa xót
Của kẻ dãi dầu chốn viễn phương?
THỜI KHỦNG HOẢNG
(Liên hoàn nhị thủ)
Khủng hoảng tràn lan tệ hại thay
Việc làm chẳng có nghĩ càng gay
Đi tìm bạn hữu dang tay mượn
Đến với người thân ngửa cổ vay
Không ruộng- Đường thi nhiều ý đắng
Hết tiền- Lục bát lắm lời cay
Sớm hôm kiếm sống mờ hai mắt
"Chẳng lẽ ta đâu mãi thế này"?(*)
***
“Chẳng lẽ ta đâu mãi thế này”
Nghĩ về gia cảnh mắt cay cay
Khó khăn không lối đành đi mượn
Vất vả cùng đường phải đến vay
Vợ ốm nhiều ngày nhìn đã nản
Con đau suốt tháng thấy thêm gay
“Còn trời còn đất còn non nước”(*)
Chắc chắn mai rày sẽ đổi thay!
(*) Nguyên câu trong tứ khúc liên hoàn của nhà thơ Nguyễn Công Trứ
NHỚ MÂY(*)
Đêm , mây hồng nghỉ tạm
Trên phiến đá chênh vênh
Đến sang , mây bay sớm
Nhởn nhơ trong nắng hanh
* * *
Đã hằn bao vết sẫm
Trên mặt đá già nua
Đá lặng im chua xót
Khóc thầm giữa gió mưa!
(*)Phỏng ý thơ của thi sỹ Nga Lecmôntôp
Xuân Lộc -Hà nội