DÒNG SÔNG ĐÁY QUÊ EM
Mang nặng hồn quê chảy lững lờ
Qua từng thôn xóm đẹp say mơ
Vầng trăng xuôi với con thuyền nhỏ
Bóng núi treo trên dải khói mờ
Tiếmh hát quay sa ru sóng nước
Con đò trẩy hội lạc dòng thơ
Hái dâu trên bến bao cô gái
Dáng thả nghiêng chiều khách ngẩn ngơ.
ĐÊM TRĂNG DỆT LỤA BÊN SÔNG (1)
Sông chở tơ trăng óng nõn nà
Người trong khung cửi tựa Hằng Nga
Tay tiên thoăn thoắt thêu mây khói
Suốt trúc rộn ràng trải gấm hoa
Gío đuổi nhịp thoi vui lối xóm
Đèn chong bến nước ấm canh gà
Áo ai khuya thấm mồ hôi mặn
Dệt lụa cho đời đẹp thướt tha.
NHỚ QUÊ NĂM MẤT MÙA NGÂU
Ai làm tháng bảy mất mùa Ngâu
Nắng cứ chang chang giội xuống đầu
Dưới trúc xua nồng già phẩy quạt
Trong ao tắm mát trẻ đùa nhau
Mong mưa mấy bác trông trời đất
Tát nước dăm cô ngửa miệng gầu
Giếng rủ trăng về vai kĩu kịt
Nhịp chày giã nhớ những canh thâu.
(1) Làng nghề Vạn Phúc đã ngàn năm soi bóng tranh quê
trên dòng sông Nhuệ.
NÀNG TÔ THỊ
Tay bế con bóng chùm đỉnh núi
Tóc buông mây mắt ngóng phương trời
Đá thành hoa cỏ ươm màu áo
Trăng dõi chinh phu chẳng dấu người
Nàng đứng ngàn năm cùng tạo hóa
Hồn thành nôi mẹ hát à ơi
Ru nên vua chúa mang hồn Việt
Ru ấm xóm thôn lớn cuộc đời
Hỡi ôi...! Vua chúa nghìn xưa ấy
Có thấu hôm nay một lũ người
Chẳng hiểu chim muông còn biết mẹ
Cho nên lòng dạ đến ghê đời
Hơi đồng lóe mắt vùi nhân nghĩa
Danh lợi đang tâm bán đất trời
Người hóa lời ru ru non nước
Coi thường Quốc Pháp chúng nung vôi
Triệu ngàn năm một phút thành vôi
Chinh phụ bồng con đã chết rồi
Lời võng Kinh-kỳ thôi kẽo kẹt
Đồng quê huyền thoại chẳng à ơi
Ai lên xứ Lạng xem "con tạo"
"tạo" dựng "tinh hoa" mỉa đất trời
Ta thắp trầm thơm vào tích cổ
Khóc hồn muôn thủa hận không vơi.
.
QUÊ MẸ
Con đường lát gạch rộng thênh thang
Hai dãy ô rô xén thẳng hàng
Cổng Phượng bao đời phơi nét cổ
Dân thôn mấy thủa giữ danh làng
Một bên ao nối thành con suối
Một phía vườn chen dựng đại ngàn
Mỗi độ xuân sang hoa bưởi nở
Con về quê mẹ dịu mênh mang.
Nguyễn Duy Hùng
22 ngõ 3- khu Cầu Đơ 3-Q.Hà Đông-Hà Nội
ĐT: 0433512457
01644505669