Nguyễn Đình Luận
Sài Sơn – Quốc Oai
ĐT : 0982 305 556
THĂM CHÙA NHỚ BÁC
Như vẫn còn đây bóng Bác Hồ
Trong chùa một mái đẹp như mơ
Thâu canh ngồi viết đường truy giặc
Suốt sáng tìm phương lối diệt thù
Thiên định chở che nơi nắng hạ
Trời ban tỏa sáng chốn trăng thu
Tình Người ấm mãi vùng quê cảnh
Giấu vết không phai “dép Bác Hồ”.
XUÂN SANG
( tâm thủ nhất thanh—ngũ ngôn)
Đã thấy xuân hồng ửng sớm mai
Đã sang xuân én lượn chao hoài
Đã nghe xuân rải nhành hoa thắm
Đã ngóng xuân chùm quả trĩu sai
Đã ngắm xuân khoe đào vụ tết
Đã trông xuân đón lộc giêng hai
Đã mừng xuân đến người vui vẻ
Đã chúc xuân về sức dẻo dai.
SÀI SƠN MONG
(Thủ vĩ ngâm)
Bao giờ lại đến với Sài Sơn
Rợp bóng cây che đá chẳng mòn
Mây cuộn giăng mùng nơi đỉnh núi
Khói vờn lan tỏa chốn sườn non
Nhang bay chùa cổ cao tầm nóc
Sóng vỗ Thủy Đình dưới mái son
Cảnh sắc chân quê người mến mộ
Bao giờ lại đến với Sài Sơn.
NHỚ CHIỀU XA
(Thuận nghịch độc)
Sương bay gió thoảng nhẹ chiều mơ
Sớm đến đông sang mây gợn mờ
Đường vắng bạn mong xao xuyến dạ
Cảnh xa người nhớ mộng duyên tơ
Vương tình mãi thắm nhiều năm đợi
Vấn nghĩa còn trông những tháng chờ
Trường đoạn nấu nung lòng tiếc nuối
Thương sầu bóng lạc lúc chiều mơ.
SỢ
(Thủ nhất thanh)
Sợ ngắm chiều xa thấy cảnh buồn
Sợ còn xa cách nhớ nhau hơn
Sợ đêm thanh vắng em đơn lẻ
Sợ lúc canh khuya bạn giận hờn
Sợ nắng trùm lên cây héo lá
Sợ mưa đổ xuống quả không ngon
Sợ khi xuân đến không về kịp
Sợ Tết chờ mong trống trải buồn
TIẾNG GUỐC
(Thủ vĩ ngâm)
Em đi tiếng guốc dọc hành lang
Tôi nhận ra ngay rất nhẹ nhàng
Nhịp bước trữ tình trông uyển chuyển
Khoan thai gợi cảm ngắm cao sang
Đôi khi đông đúc không pha lẫn
Lắm lúc chen nhau vẫn rõ ràng
Cứ để suốt đời mang nỗi nhớ
Em đi tiếng guốc dọc hành lang
XIN ĐỪNG LỖI HẸN
Vẫn còn vương vấn hội năm qua
Chắc phải lòng nhau mới mặn mà
Đứng ngóng chờ êm câu hát gọi
Ngồi trông mong ấm tiếng ngân nga
Chia tay hai ngả mơ theo bước
Giã bạn đôi nơi mộng đến nhà
Chẳng biết lần sau người có nhớ
Xin đừng lỗi hẹn dẫu đi xa
CHỜ CÂU TÂM ĐẮC
Mong người cảm nhận mấy vần thơ
Cho bõ công nhau những đợi chờ
Sáng ngóng niêm sang gây cảm hứng
Chiều trông tứ đến gợi nguồn tơ
Sân mong xướng họa câu tâm đắc
Chiếu đợi tao đàn khúc mộng mơ
Xin hỏi khi nao tình lắng điệu
Cho lòng rung cảm nhịp vần thơ
CÒN LƯU LUYẾN
Để đến hôm nay vẫn đợi chờ
Đã đành chỉ có mộng và mơ
Xa thương ngày ấy say tình thắm
Gần nhớ bây giờ gợi tứ thơ
Lắng mãi đôi vần gây cảm hứng
Đong đầy câu chữ gửi vào thơ
Mong sao cuối chặng còn lưu luyến
Bến hẹn ngày xưa dẫu đã mờ
TÂM
Tâm đầu ý hợp lắm niềm vui
Tâm địa hiểm thâm tiếng để đời
Tâm đức cao tầm lời thụ hưởng
Tâm nhân trong sáng lộc sinh sôi
Tâm tình thắm thiết nhiều yêu mến
Tâm trạng vô tư mãi thảnh thơi
Tâm thực lo chi trời chẳng chứng
Tâm tà cúng bái cũng thừa thôi.
SỢ EM BUỒN
Chuông chùa đổ xuống buổi hoàng hôn
Sông mải mê đưa mấy cánh buồm
Nước chảy lơ thơ thuyền gió đẩy
Mây bay bảng lảng bến sương tuôn
Người mong xum họp khi chiều xuống
Họ đợi nhau về lúc nguyệt lên
Nghiêng cánh chim trời mau xuống tổ
Còn tôi bước vội sợ em buồn
NHỚ BẠN XA XƯA
(Thuận nghịch độc)
Mưa chiều vắng cảnh nhớ người xa
Lạnh rét đông sang lúc vắng nhà
Đưa hẹn mong hoài nơi gió lạc
Đón chờ ngơ ngẩn chốn sương sa
Trưa trông xứ lạ mờ mây khói
Sáng ngóng miền quen nhạt sắc hoa
Xưa cũ thân tình còn lắng đọng
Mơ màng ước muốn những ngày qua.
KẾT BẠN THƠ
(Tặng Hoài Đức)
Chiếu thơ ngoài ấy đã thân quen
Mong mỏi bao nhiêu bến đợi thuyền
Hoài đức thắm tình luôn mến mộ
Sài sơn đa cảm mãi giao duyên
Văn chương tỏa sáng đường đi lại
Thơ phú dâng tràn lối kết liên
Trăm mối tơ lòng vương vấn cảnh
Dài đêm thao thức nhớ hai miền
Dài đêm thao thức nhớ hai miền
Vẫn đợi bao giờ hẹn lại lên
Muốn được chung chia khi phấn khởi
Hằng mơ san sẻ lúc buồn phiền
Câu thơ tặng bạn lòng nhung nhớ
Khúc nhạc trao nhau dạ khó quên
Chắc hẳn nhiều lần như thế nữa
Cùng nhau xướng họa mến đôi miền
ĐỢI NGUỒN THƠ
Sang mạn đường tự nhủ lòng
Chỉ vì chưa tới ắt “Còn mong”
Niêm sai cảnh thiếu lời chưa thạo
Luật lỗi người thưa ý chẳng thong
Nhịp điệu rối bời câu lộn xộn
Vần gieo điệp lặp nghĩa không xong
Kho tang đối ngẫu nghèo ngôn ngữ
“Vẫn đợi” nguồn thơ được thỏa lòng
QUA ĐÈO HẢI VÂN
Xe đã leo lên tới đỉnh đèo
Bên rừng bên biển gió vui reo
Xa trông sóng dỡn xô cao nước
Gần ngắm nghiêng thành đá dựng treo
Khúc khuỷu đường lên men vách núi
Vòng vèo lối xuống mái nghiêng theo
Đi qua mới biết mây và nước
“Hải” hứng “Vân” bay quyện đỉnh đèo
Doãn Đăng
Ngọc Mỹ, Quốc Oai
ĐT: 01697 543 334
ĐƯỜNG THI
(Độc vận)
Đến với Đường thi nối tiếp thơ
Thú vui thanh lịch đẹp vần thơ
Tư duy mẫu mực ngời tâm đức
Ký ức khuôn vàng tỏa đạo thơ
Bút pháp tươi ngời nâng nghĩa cử
Văn phong thắm đượm dậy tình thơ
Tao đàn muôn thuở nêu gương tỏ
Thi hữu thả hồn tới hội thơ.
BUỔI CHIỀU ĐÔNG
(Khoán thủ)
Bầu trời mặt đất rạng tươi hồng
Tiên giới trên cao ngó xuống trông
Chuốc lấy say sưa mơ gió trải
Rượu vào lả lướt ước trăng lồng
Câu ưa lời đẹp tình non nước
Thần thích ý ngời nghĩa núi sông
Nối tiếp tao đàn thời thượng cổ
Thơ Đường ấm áp buổi chiều đông.
KẾT BẠN THƠ
(Thuận nghịch độc—độc vận)
Thơ kết bạn yêu mến cảnh xuân
Bút ngời ơi đẹp nét tươi xuân
Thơ mơ giấc điệp lưu tình thắm
Tửu mộng vui trao quyện nghĩa xuân
Thơ đợi trăng lồng giăng nguyệt ảnh
Nước nhờ suối chảy lượn dòng xuân
Thơ mong động chuyển rung trời đất
Thơ tứ dâng tràn ngập sắc xuân.
GIAO LƯU BẠN
(Quốc âm chiết tự thi)
Dung hòa cảnh vật đẹp vườn nhà
Ong bướm từng đàn dạo dưới hoa
Anh ngắm màu thu hồng nắng trải
Nàng nhìn sắc hạ tím mây sa
Đường đời vượt khó khi trai trẻ
An phận vui chơi lúc tuổi già
Năng tập dưỡng sinh bền sức khỏe
Giao lưu bạn hữu vịnh thi ca.
NỬA THƯƠNG YÊU
(Thủ nhất thanh)
Nửa đóa hoa xuân lỡ cuộc chơi
Nửa vầng trăng khuyết lá thu rơi
Nửa buồn xa vắng sầu ly biệt
Nửa ngán chia phôi tiếc đổi dời
Nửa muốn gửi tình trao vịnh nguyệt
Nửa mong tặng nghĩa họa thơ trời
Nửa còn gặp gỡ tìm tri kỷ
Nửa gói thương yêu biếu bạn đời.
VỚ VẨN MÀ
(Triệt hạ)
Ngày trước yêu nhau cứ tưởng là...
Đâu ngờ hú họa chẳng còn ra...
Dại khờ quấn quýt thành mang tiếng...
Ngờ nghệch ngu ngơ hóa thật thà...
Mắc nợ tơ duyên nên chắc phải...
Bỏ dây tình ái gắng cho qua...
Cũng do số phận gây bao nỗi...
Bởi quá si mê vớ vẩn mà...
ĐÊM THU MƯỢN CHÉN
GIẢI PHIỀN
(Tam khúc liên châu khoán thủ)
*
Tẩy màu đố kỵ bởi hôi tanh
Trần thế chẳng ưa lối háo danh
Mượn rượu vờ nhân trong quán trọ
Chén trà giả nghĩa góc lều tranh
Giải lời mây gió khoe môi thắm
Phiền chữ trăng hoa liếc mắt xanh
Đêm đến lẻ loi trong gió lạnh
Thu về gói lại gửi trăng thanh.
**
Phong hoa tuyết nguyệt mãi tơ vương
Tình của thi nhân lắm đoạn trường
Cổ tích lưu trang bao thế hệ
Lục thư in chữ mấy điều chương
Còn mong cất giữ ngời tâm huyết
Truyền lại bảo tồn sáng tỏ gương
Sử chép ngàn năm dày sách quý
Xanh ngời muôn thuở đóa hoa hương.
***
Chiều nay hẹn gặp để vui chơi
Xuân đáo ngàn hoa lộng sắc trời
Dễ hiểu tình ta mơ cuộc sống
Khiến cho nghĩa ấy ước yêu đời
Nét tươi gương mặt như trăng sáng
Thu thắm làn môi tựa ngọc ngời
Ngại nhớ người xưa quên lối cũ
Ngùng ngoằng nhịp bước nhặt hoa rơi.