XUÂN
(Độc thủ từ)
Xuân đáo muôn màu dậy sắc hoa
Xuân khai náo nức lại kiêu sa
Xuân mừng hạnh phúc muôn nhà thịnh
Xuân chúc tương lai vạn nẻo ca
Xuân tự ngày xưa tươi thắm mãi
Xuân sang thuở trước tỏa hương xa
Xuân nàng thơ gọi hồn say đắm
Xuân của tao nhân sống thuận hòa.
Nguyễn Doãn Đăng – Hà Nội
XUÂN
(Thủ nhất thanh)
Xuân về sông núi đẹp như tranh
Xuân nở xòe hoa khắp cội cành
Xuân thả nắng chiều rơi xuống lá
Xuân buông sương sớm đọng trên nhành
Xuân gieo thơ phú trong như ngọc
Xuân mở Đường thi sáng bút danh
Xuân với giang sơn tô sắc thắm
Xuân hòa vũ trụ sáng trời xanh.
Phạm Gia Giáo- Hà Nội
RẠNG NÉT XUÂN
(Thủ nhất thanh)
Vẫn vui sống khỏe ích cho đời
Vẫn ngỡ tuổi đâu đến tám mươi
Vẫn thú cảnh cây tôn dáng vẻ
Vẫn mê thơ phú trọng vần lời
Vẫn ưa thưởng lãm say non nước
Vẫn thích ngoạn du ngắm đất trời
Vẫn để đời sau gương mẫu mực
Vẫn cười rạng rỡ nét xuân tươi.
Nguyễn Bá Chính – Hà Nội
MƯA XUÂN
Mưa bụi như sương bay ướt hiên
Giơ tay hứng lấy nỗi xưa phiền
Dầm rì mưa mãi còn chưa dứt
Rả rích nỗi buồn xưa lỡ quên
Bên ấy áo hong hoài đợi ráo
Đằng này sốt ruột để thay phiên
Mặc cho trời đất hành nhau mãi
Ta đứng xem mưa dưới mái hiên
NHỚ BẠN
Trăng xuân mờ nhạt rọi xiên thềm
Khắc khoải lòng ai thức hết đêm
Lối cũ thuở nào tôi với bạn
Cùng nhau dạo bước mộng đời êm
Nhớ nhung chi nữa chỉ xa thêm
Nuốt lệ vào trong dạ xót mềm
Giấc ngủ chập chờn lòng giật thót
Người về cùng với ánh trăng êm
Đêm nay, đêm nữa ngắm trăng soi
Mộng mỵ canh thâu vẫn đến hoài
Sao nỡ để ta buồn lỡ hẹn
Tháng ngày mong nhớ bóng hình ai.
Nguyễn Quang Sơn