TRỌN CUỘC VỚI ĐƯỜNG THI
Đã thành niêm luật tự triều Đường
Bát cú thất ngôn lắm tuyệt chương
Văn sỹ luyện thần gom lý chí
Thi nhân tích đức thả lòng thương
Quá lai xướng họa hoa hoa nở
Tân cổ giao tình ngát ngát hương
Mặc lúc thăng trầm khi nóng lạnh
Cũng xin yêu trọn cuộc thơ Đường .
BÀI THƠ TỪ SƠN CƯỚC
Hoa đất Mường em đón bạn bầu
Mùa xuân giục giã mến yêu nhau
“Thựơng đang” công lượn đưa làn điệu
“ Cò lả” sáo ru gửi dạo sau
Nhạc điệu làng quê thơ biển cả
Chiêng âm sơn cước đối ngàn sâu
Đường xa trọng nghĩa nên gần lại
Mưa bụi quý tình có ngại đâu .
ĐỘNG HOA ÂM
Thăm Hồ Núi Cốc lúc chiều nghiêng
Sông nước, cây xanh tựa cảnh thiền
Được hưởng bảy trò leo mỏi gối
Chơi còn một thứ cứ vờ kiêng
Cầu thang xuống động Hoa giục vọng
Phụ chẳng thăng đường, Thánh mất thiêng
Ai bảo hồng hoang sinh lãng tử
Cho Công gọi Cốc giữa thanh thiên .
MÃI MÃI KHÔNG LÀNH
Kính tặng Nữ Thương bính
Bồng đảo vốn xưa đẹp tuyệt vời
Giặc tan còn lại một bên thôi
Trời ban trước cũng như nhau cả
Cứu nước nên nay chịu lẻ loi
Chỉ tiếc nuôi con mà có một
Lại thương chiều bố chẳng còn đôi
Non sông lành vết thương chia cắt
Em mãi đành thôi đến trọn đời .
Lê Duy Tân –
Chiếu thơ Thạch Thất
TỰ TRÀO
Phiêu bạt muôn nơi ở cõi trần
Đời ta như thể áng phù vân
Sáu lăm mái tóc lơ phơ bạc
Tuổi hạc hồn thơ tựa tuyết ngần
Sớm đến Đường thi trao ý thắm
Chiều đi tennis gửi tình thân
Đời vui xướng họa say bè bạn
Cho thỏa mơ xa với mộng gần.
VỌNG CỐ HƯƠNG
Mòn mỏi bao ngày vọng cố hương
Đường về Đức-Thọ nửa ngày đường
La giang nước biếc cho lòng nhớ
Hồng - lĩnh non xanh để dạ vương
Lữ thứ quê người xào xạc gió
Bơ vơ đất khách mịt mờ sương
Cùng ai chia sẻ niềm xa xót
Của kẻ dãi dầu chốn viễn phương?
THỜI KHỦNG HOẢNG
(Liên hoàn nhị thủ)
Khủng hoảng tràn lan tệ hại thay
Việc làm chẳng có nghĩ càng gay
Đi tìm bạn hữu dang tay mượn
Đến với người thân ngửa cổ vay
Không ruộng- Đường thi nhiều ý đắng
Hết tiền- Lục bát lắm lời cay
Sớm hôm kiếm sống mờ hai mắt
"Chẳng lẽ ta đâu mãi thế này"?(*)
***
“Chẳng lẽ ta đâu mãi thế này”
Nghĩ về gia cảnh mắt cay cay
Khó khăn không lối đành đi mượn
Vất vả cùng đường phải đến vay
Vợ ốm nhiều ngày nhìn đã nản
Con đau suốt tháng thấy thêm gay
“Còn trời còn đất còn non nước”(*)
Chắc chắn mai rày sẽ đổi thay!
(*) Nguyên câu trong tứ khúc liên hoàn của nhà thơ Nguyễn Công Trứ
NHỚ MÂY(*)
Đêm , mây hồng nghỉ tạm
Trên phiến đá chênh vênh
Đến sáng , mây bay sớm
Nhởn nhơ trong nắng hanh
* * *
Đã hằn bao vết sẫm
Trên mặt đá già nua
Đá lặng im chua xót
Khóc thầm giữa gió mưa!
(*)Phỏng ý thơ của thi sỹ Nga Lecmôntôp
TÔN PHU NHÂN VỀ THỤC
Lìa Ngô bịn rịn cả muôn chiều
Về Hán theo chồng thỏa khát yêu
Gió bụi chẳng mờ duyên hội ngộ
Phong ba vẫn thắm nét yêu kiều
Giao hòa Ngô-Thục mưu cao cấp
Kết nối Tôn-Lưu kế tuyệt chiêu
Từ buổi rời chân xa cố quốc
Ngắm chòm mây bạc nhớ nhung nhiều...
Xuân Lộc- Thanh Xuân ,Hà nội