MƯA VÀ NỖI NHỚ
Ngồi
ôn kỷ niệm một chiều mưa
Thấm thoát trôi qua đã mấy mùa
Vụn vỡ ân tình còn lạc mất
Đành cam chỉ thắm lại xa đưa
Cầu mong kẻ đợi tìm thuyền mộng
Nguyện ước người trông thấy bến xưa
Quạnh quẽ cô phòng buồn lặng lẽ
Bên song ngồi ngắm ánh trăng thưa…
PHÔI PHAI
Về
thăm chốn cũ đã xa vời
Mộng ước duyên xưa cách rã rời
Nhỏ giọt châu rơi buồn nhợt nhạt
Sa dòng lệ đổ tủi đôi nơi
Ân tình tỏ dạ còn không gặp
Níu giữ thay lời lại vọng khơi
Khẽ nhặt tàn phai tìm lối rẽ
Trong lòng nức nở chẳng nào ngơi…
KHÚC SẦU
Bỏ
lỡ tình xa nặng gánh nhiều
Ân dày nghĩa cả vẹn lời yêu
Ngày xưa khỏa bút thương dòng mực
Chốn cũ tràn nghiên nợ cảnh chiều
Gửi lại trên đồi mây sẵn kết
Trao về giữa ngõ nắng như thiêu
Cung sầu khúc chạnh buồn dang dở
Bỏ lỡ tình xa nặng gánh nhiều
NỖI NHỚ
Tuôn
trào nỗi nhớ muộn hằng đêm
Lặng lẽ tàn thu giấc ngủ mềm
Nẻo cũ rời xa sầu nặng úa
Ân tình đã mất chạnh buồn thêm
Trăng mờ thuở ấy chờ trên ngõ
Nguyệt tỏ mùa đây tiễn trước thềm
Lệ thắm tơ lòng vương trải mãi
Cho đàn gửi khúc điệu hoài êm..
MÃI THƯƠNG
Em
thầm dõi bóng đợi từng đêm
Đặt khẽ bàn tay vuốt cỏ mềm
Những tưởng tình xa dần nhạt hết
Đâu ngờ nỗi nhớ lại nồng thêm
Trăng gầy chiếu lọt vào ô cửa
Gió lạnh ùa qua phủ ngõ thềm
Bởi lẽ yêu người trao số phận
Cung đàn hạnh phúc thả lời êm.
CHUYẾN ĐÒ LỠ
Chân
tình nghĩa nặng mộng tào khang
Nỡ để duyên xưa lắm phũ phàng
Nén giọt thương tràn sầu bến ngã
Đan niềm ước vọng ngóng đò ngang
Gom từng hạnh phúc còn dang dở
Nhặt những chua cay đã muộn màng
Tháng lại ngày qua như gió thoảng
Bao năm chịu lỡ chuyến trăng vàng..
HOA TÍM LỤC BÌNH
Tím
tím hoa trôi gọi Lục Bình
Theo dòng nước chảy dáng em xinh
Bao lần dịu ngọt làn hương phấn
Mấy thuở nồng thơm giấc mộng tình
Nguyệt tỏ đơn phòng thương một bóng
Đêm thâu lẻ bạn khóc riêng mình
Âm thầm đổ lệ duyên hờ hững
Nhụy rữa phai tàn bị nhạt khinh
NỖI
NHƠ DỊU ÊM
Lòng
buồn khắc khoải giữa màn đêm
Bỗng nhớ ngày xưa thuở ngọt mềm
Ngấn lệ còn vương trên khóe mắt
Cơn mưa rớt đọng lại bên thềm
Lời thương giữ trọn tình nồng ấm
Nghĩa mộng vun đầy tiếng dịu êm
Nguyệt vỡ trăng trôi người chẳng thấy
Cô phòng trống vắng nỗi sầu thêm..
VẮNG LẶNG
Lối
vắng canh tàn đã lạnh tanh
Bao năm thoảng gió cuốn qua mành
Vườn xưa nguyện ước dù không vẹn
Nẻo cũ chờ mong dẫu chẳng thành
Trách cứ người đi hao tuổi trẻ
Phiền hà kẻ đợi phí xuân xanh
Thời gian bỏ mặc tình hờ hững
Hạnh phúc đâu còn dưới mái tranh
NỢ
DUYÊN
Thấp
thoáng mờ sương gió lạnh lùa
Thuyền về lướt sóng vọng chèo khua
Bờ thương khắc khoải trao đôi bóng
Bến đợi trầm tư ngẫm mấy mùa
Ước mộng xa rồi đời ngỡ tiếc
Tình duyên gặp gỡ nợ thành đùa
Ân thề nỗi nhớ sầu đơn lẻ
Vướng mãi quên mình lỡ thiệt thua
Sưu tâm & giới thiệu