CLB thơ Quốc Oai
Thơ giao lưu, trình diễn
THẮP SÁNG ĐƯỜNG THI
Bát Vỹ A
Phủ Quốc Đường thi đủ trẻ già
Tao đàn trí tuệ rộn lòng ta
Giao lưu kết nghĩa nhiều nơi lạ
Hội ngộ thân tình lắm chốn xa
Bút pháp danh lừng vang khắp ngả
Văn chương tiếng tốt vọng muôn nhà
Bên nhau thắm thiết cùng vui họa
Thắp sáng vần thơ mãi đậm đà..
Thanh Thanh Lộc
PHÚT
XAO LÒNG.
Vẳng tiếng thơ ai rộn cõi lòng
Thương người xứ lạ dạ sầu đong
Xe duyên xướng họa vầng dương sáng
Kết bạn giao hòa ánh nguyệt trong
Cố vớt vần yêu hòa nỗi mộng.
Say tìm tứ quí thỏa niềm mong
Xuân hồi gặp gỡ tình đằm thắm
Để cặp uyên ương được mặn nồng.
Xinh Xinh
GƯƠNG
MUÔN THUỞ
Trưng
Vương dân tộc mãi ghi công
Nòi
giống cháu con của Lạc Hồng
Yêu
nước đứng lên cùng khởi nghĩa
Thương
dân vùng dậy quyết xung phong
Hai
Bà như
một đồng tâm chí
Trưng
Trắc cùng em quyết một lòng
Sử
sách lưu truyền gương chói lọi
Sáng
ngời muôn thuở với non sông.
Nguyễn Thu Hồng
_______________________
Nguyễn Doãn Đăng
CƠM QUÊ
Một bát canh cua mấy quả
cà
Cũng thành bữa tiệc của
nông gia
Vui lòng dưa muối đừng
xôi thịt
Sướng dạ canh rau tránh
vịt gà
Bạn cũ về thăm đâu có
trách
Người thân tái ngộ chẳng
hề la
Khách thơ gần gũi xin mời
lại
Rượu trắng cơm quê cũng
thú mà.
NHỚ PHỦ QUỐC
Nhất Thủ Thanh
Nhớ
về Phủ Quốc uống chè ngon
Nhớ
giọng Hát Ru tiếng nỉ non
Nhớ
gió Chùa Thầy trên đỉnh núi
Nhớ
đình Hoàng Xá cạnh hồ con
Nhớ
hương Mộc ướp thơm trà đạo
Nhớ
vị Nhài pha đượm chén tròn
Nhớ
chợ đông vui chiều ý khách
Nhớ
làn môi đỏ dáng lưng thon.
MỘT CHÚT CÔ ĐƠN
Nắng ngả về tây tím ráng
chiều
Gió đưa tiếng sáo vọng
cô liêu
Rẽ qua bến cũ đò xưa vắng
Trở lại sông nay khách lạ
nhiều
Mấy độ xa nhau lòng vẫn
nhớ
Bao lần hò hẹn dạ còn
yêu
Mơ màng giấc mộng ngày
xanh ấy
Nhớ mãi hình ai dáng mĩ
miều.
TUỔI GIÀ VỚI THI CA
Thơ
phú nguyền vui lúc tuổi già
Bảy mươi ngấp nghé mộng thi ca
Giao lưu bạn hữu không e khó
Xướng họa tao đàn chẳng ngại xa
Càng thích bài thơ “Hang Pắc Bó”
Thêm yêu bản nhạc “Suối La La”
Đường
lên bách tuế còn xa tít
Trau chuốt văn chương
mãi mặn mà.
GIỮ SÁNG TÂM HỒN
Thoáng
chốc đời người tựa áng vân
Ngắn dài tuổi thọ bởi thiên ân
Dựng xây đất nước nên chung sức
Tô điểm quê hương gắng góp phần
Nghĩa bạn không mang màu thế tục
Tình người chẳng nhuốm sắc phong trần
Tao
đàn hội nhập vui thơ phú
Đồng
điệu giao hòa sáng đức nhân.
THĂM ĐỀN THỜ BÁC
Lên đỉnh Tản Viên dõi mắt trông
Xa xa trùng điệp lớp mây lồng
Qua từng bậc đá ơn người lát
Vượt mỗi hàng cây nhớ kẻ trồng
Lấp lánh sườn non sương móc trắng
Lung linh chòm lá nắng mai hồng
Thiêng liêng tôn kính đền thờ Bác
Muôn thuở trường tồn với
núi sông.
Đôn Văn Lục
TỰ SỰ
Thấm
thoát mà nay tám chục xuân
Mặc
nhiên con tạo cứ xoay vần
Nhớ khi trai trẻ còn sung sức
Nay lúc tuổi già vẫn dẻo chân
Nam Bắc
diệt thù nhiều khổ ải
Ngược
xuôi xây dựng lắm gian truân
Khỏe
vui nhờ Bác và Tiên Tổ
Bách
tuế tự lo sẽ được dần.
MÃI THUẬN ĐỒNG
Kỷ Hợi năm nay rực
sắc hồng
Xua tan giá lạnh của
mùa đông
Triệt tiêu kẻ xấu ăn
gian lắm
Trừ hết lưu manh tội
chất chồng
Quyết chí một lòng
xây đất nuóc
Đồng tâm gắng sức giữ
non sông
Trung thành với Đảng,
yêu đời sống
Tổ Quốc Việt Nam mãi
thuận đồng.
MÃI SÁNG NGỜI
Kỷ Hợi Như Anh gửi
giấy mời
Viết bài tặng bạn tạo
sân chơi
Lời hay học hỏi càng
thân thiết
Ý đẹp đổi trao cũng
tuyệt vời
Xướng họa đôi vần yêu
cuộc sống
Giao lưu mấy tứ quý
tình đời
Duyên thơ gắn bó từ
năm ngoái
Nhiệt huyết văn
chương mãi sáng ngời
BÀ RỊA
HỒN THƠ
Về dự
thơ Đường các bạn ơi
Nơi đây
thắng cảnh rạng mây trời .
Hồ Tràm dệt tứ lời khêu gợi
Bãi
Trước thêu vần ý lả lơi.
Xướng họa bên nhau tình mãi thắm
Giao lưu kết bạn nghĩa luôn ngời
Vũng Tàu hội ngộ bao say đắm
Bịn rịn
ra về nhớ bạn ơi.
ĐẾN
THĂM ANH
Em đến
thăm anh buổi xế tà.
Một vùng đất cảng ở phương xa .
Vũng Tàu bất khuất ngời trang sử .
Côn Đảo anh hùng ngợi khúc ca.
Chị Sáu kiên trung hồn mãi thắm
Hàng Dương dũng khí cảnh không nhòa .
Chia tay bạn hữu tình vương vấn .
Kỷ niệm bao ngày nhớ thiết tha.
HẸN
NGÀY TÁI NGỘ
Vũng
Tàu mở hội đón vào chơi
Phủ
Quốc vô thăm cảnh tuyệt vời .
Bãi Trước anh đưa nhìn sóng vỗ
Hòn Bà chị đón ngắm sao rơi
Bạch
Dinh, Long Hải tươi sắc thắm
Nhà Lớn, Hồ Mây đẹp rạng ngời .
Lữ
khách ba miền vui gặp mặt .
Hẹn ngày tái ngộ lại vào chơi.
Phạm Văn Miết
VÌ THƠ
Tiếng gà đã gáy giục
sang canh
Thao thức vì thơ giấc chẳng
thành
Nhớ đoạn vừa làm tâm bứt
rứt
Thương câu mới viết dạ
không đành
Đem ra soát lại từ cho
chuẩn
Để đấy nhìn qua ngữ phải
rành
Thực luận lời hay luôn đối
chỉnh
Giàu tình đẹp ý sáng năm
thanh.
TUỔI GIÀ
(Bát Vĩ ÔI)
Mắt hoa tai điếc kém
tinh rồi
Sức khỏe ngày càng xuống
dốc thôi
Sờ khớp lương y kêu khớp
cỗi
Nắn xương bác sỹ bảo
xương tồi
Trèo lên thang gác lên
không nổi
Bước xuống bậc sàn bước
chẳng trôi
Thể dục thường xuyên
chăm sáng tối
Ăn
cùng ngủ nghỉ nhớ đi đôi.
TÌNH THƠ
Vui cùng chén rượu với
thơ ca
Thích thú say sưa hợp cảnh
già
Nhấm nháp hương cay bao
ý thả
Nhâm nhi vị đắng lắm từ
ra
Giao lưu Lục bát tình
luôn trải
Xướng họa Đường thi
nghĩa mãi hòa
Thỏa chí ngân nga đầy sảng
khoái
Cho đời thắm đẹp những
bài ca.
TRANH
LIÊN NGƯ
Cảnh
vẽ liên ngư thật tuyệt vời
Bay
lên cá chạm đóa hoa thôi
Sen
hồng xòe cánh màu tươi thắm
Chép
bạc khoe thân ánh sáng ngời
Mạnh
mẽ hóa rồng khi vượt thác
Thanh
tao phô sắc ở trên đời
Dài
lâu sung túc cùng gia cảnh
Treo
bức tranh này để ngắm chơi.
ĐẾN
THU
Đã
thấy hè qua vẫn ngỡ ngàng
Heo
may lành lạnh biết thu sang
Trăng
tròn ánh tỏa trăng lồng lộng
Biển
rộng triều lên biển ngút ngàn
Trời
đất giao thoa cung tuyệt diệu
Cảnh
người hòa hợp khúc mênh mang
Thời
gian ước muốn trôi chầm chậm
Mỗi
phút đi qua níu vội vàng.
GỬI
CÔ CHỦ TRANG TRẠI
Buổi
sáng bước đi dáng nhẹ nhàng
Vườn
đầy hoa trái đón em sang
Kìa
cây dưa lưới đang xanh lối
Nọ
dãy cà chua đã đỏ hàng
Công
sức bao ngày nay kết quả
Chăm
lo mấy vụ đã khang trang
Bốn
mùa trang trại tươi rau sạch
Vững
chí đi lên chẳng vội vàng.
Nguyễn Thịnh Phụng
ĐAU RĂNG
Thắm thiết bên nhau tự buổi nào
Chung tình vẹn nghĩa đẹp làm sao
Ăn chua, uống đắng không ngao ngán
Ngậm chát, nuốt cay vẫn ngọt ngào
Lắm lúc tê đau còn tếu táo
Vài khi nhức buốt vẫn thều thào
Vì đâu trên dưới lung lay ráo
Chắc chắn là sâu nó đục đào./
TẮM NẮNG
(Bát Láy, Bát Vĩ Ong)
Bịn rịn bên nhau bưởi với bòng
Mơ màng tắm nắng giữa trời trong
Nây nây hai má da căng mọng
Mây mẩy dăm cành quả
trĩu cong
Vướng sợi tơ vàng vương
vấn bóng
Ngâm dòng suối bạc xuyến xao lòng
Nõn nà trinh trắng tình
say đọng
Rạo rực men nồng thỏa ước mong./
CHIA TAY
Trên con đường nhỏ xóm làng đây
Lưu luyến chia tay ở quãng này
E ấp bờ vai lòng rạo rực
Vuốt ve mái tóc dạ mê say
Người đi vẫn nhớ từ hôm ấy
Kẻ ở nào quên những tháng ngày
Đến hẹn lại về quê quán đấy
Tình nồng nghĩa thắm sướng vui thay.
NÔNG
THÔN ĐỔI MỚI
Làng quê hàng hóa
chất cao vời
No ấm nông thôn đổi
mới rồi
Lúa tốt trên đồng tươi nước biển
Ngô xanh dưới ruộng
thắm da trời
Đường thôn sạch sẽ
đèn soi tỏ
Ngõ xóm phong quang
ánh điện ngời
Văn nghệ xứ Đoài vang
tiếng hát
Dựng xây đất nước đẹp
cho đời.
TÌM LẠI CHỐN XƯA
Xào xạc ngô đồng lá nhẹ bay
Đổi thay nhạn én đã bao ngày
Hồng nhan tại số âu tình mỏng
Bạc mệnh do cung kém đức dày
Trông bến đò xưa người chẳng thấy
Nhìn thuyền lái cũ kẻ không hay
Đường mòn vẫn đó nay mờ cỏ
Biết hỏi cùng ai ở chốn này.
ÔNG NGHÈ THÁNG TÁM
Các vị trông kìa có đẹp không
Mua quan Tiến sĩ chỉ mươi đồng
Oai phong tàn lọng tô son đỏ
Lẫm liệt cờ hoa vẽ phấn hồng
Mấy buổi trẻ ham còn muốn bế
Vài hôm con chán chả thèm bồng
Vậy ngài ngồi ngắm xem mâm quả
Đâu có biết gì chuyện núi sông.
Quang
Sáng
THU
TÌNH
( Nhất Thủ Thanh, Bát Láy, Vĩ Ơ )
THU đến tình tôi thấy sững sờ
THU làm xao xuyến cả tình thơ
THU bay lá rụng tình dang dở
THU trút tình rơi dạ thẫn thờ
THU tý tách ngâu tình lại nhớ
THU tình vằng vặc nguyệt còn mơ
THU ru xào xạc tình hăm hở
THU hát tình buồn cảnh xác xơ.
NHỚ BẠN
(Tung Hoành Trục Khoán, Bát Vĩ ONG)
TIẾNG
nhạc ngân nga quặn nỗi lòng
MƯA dầm lạnh giá tủi sầu đông
HIU làn sương phủ mây hoà sóng
HẮT sợi tơ vương nắng quyện dòng
MÙA ấy xa nhau buồn dạ ngóng
ĐÔNG này gặp lại thoả tình mong
GỌI người tri kỷ trong đêm vọng
LỜI GIÓ DU DƯƠNG NHỚ BẠN LÒNG.
THƠ VỚI TÔI
(Tung Hoành Trục Khoán, Bát Vĩ ÂU)
THƠ lại cùng tôi lắm sắc mầu
KHÔNG hề tán nịnh nói đâu đâu
XƯỚNG bao tứ đẹp khuyên người xấu
HOẠ lắm từ hay nhủ bạn sầu
THI luận đường đời nên hiểu thấu
NHÂN bàn cuộc sống phải suy sâu
TỦI thân thuở trước quên tranh đấu
CẢNH CHẲNG VUI VẦY NGHỆ SỸ ĐAU./
Theo Thơ Đường Hà Nội tập
XI