VẦNG TRĂNG ĐÁY NƯỚC
Ai vớt dùm ta những ánh vàng?
Bồng bềnh vầng ngọc tỏa mênh mang
Cá ơi chớ động, e gương vỡ!
Sóng hỡi đừng vờn, lỡ bóng tan!
Tựa áng giai nhân bao quyến rũ?
Như trang kiều nữ rất mơ màng?
Ngỡ gần mà lại xa vời vợi (?)
Ảo ảnh trêu đùa mộng thế gian !
Đặng thị Điểm
CÂY BON SAI
Lặng lẽ
trầm tư đứng góc sân
Thế
hoành, dáng trực, vẻ phong trần
Cắt
mầm, gọt rễ… dù đau gốc
Tỉa
lá, vin cành …dẫu xót thân
Bướm
chẳng vờn bay buồn tháng hạ
Chim
không lượn hót quạnh ngày xuân
Anh
hùng hảo hán mà cam chịu
Tù
túng giam mình chốn góc sân (!)
Nguyễn Năng Chủy
ĐÁM CƯỚI CHUỘT
Quí tặng các nghệ nhân tranh dân gian Đông Hồ
Đông Hồ vẽ đẹp nét dân
gian
Xem chuột vu quy vẫn ngỡ ngàng
Cưỡi ngựa, che tàn đưa rể
tới
Rước cờ, khiêng kiệu đón
dâu sang
Chấm đen miệng cá...mèo
cười nhạt
Tô xám mỏ chim ...chuột
khóc oan
Dí dỏm tranh quê ai khéo
họa
Để người đời cứ mãi xôn
xang!
Đào Quang Nhân
----------------------------
CHIỀU THU
Mênh mang mây trắng với trời xanh
Thoảng chút hương thơm cốm ngọt lành
Hoa cúc trước nhà vàng rực rỡ
Đầm sen cuối bãi sáng long lanh
Sáo diều lơ lửng ru làn gió
Khói bếp lượn lờ vẽ nét tranh
Thu đến, thu đi, còn trởlại
Chiều hôm sương tím mộng giăng thành
MEN TÌNH
MEN nồng hương đậm ấm người ơi
TÌNH đã trao em đẹp ý trời
CHƯA bén duyên nhau lòng vẫn đợi
NHẤP môi ly rượu dạ xanh ngời
ĐÃ mang lấy kiếp duyên và phận
NGÂY dại một mai mặc thế thời
NGẤT ngưởng sầu đong đầy bể khổ
LÒNG mang thương nhớ đến muôn đời
HỌP LƠP
Lớp bạn ngày xưa học
một trường
Xa nhau trăm nhớ với ngàn thương
Mình ra trận, bạn đi du học
Anh ở rừng, em giữa giảng đường
Dẫu vất vả đâu quên bạn cũ
Chỉ cồn cào nỗi nhớ quê hương
Năm mươi năm cuộc đời bươn trải
Mới gặp lại nhau dưới mái trường
GÁC ĐƯỜNG TRÊN CAO ĐIỂM
Gác đường cho pháo với xe qua
Trọng điểm nơi đây ác liệt mà
Pháo địch cuống cuồng ngăn lối rẽ
Máy bay lồng lộn chặn đường ra
Trên trời cao xạ xua thần sấm
Dưới đất ô tô tránh lũ ma
Đêm chiến trường chào nhau chỉ vẫy
Người đi trơ lại một mình ta
Bây giờ còn lại một mình ta
Đồi vắng mênh mông chẳng bóng ma
Chân gốc cây còn quên tắt lửa
Đỉnh đèo gió cứ muốn xô qua
Giữa hai trận đánh rừng im ả
Một thoáng ngồi nghe suối hát ca
Công việc gác đường dù vất vả
Nhưng vì nhiệm vụ chẳng kêu la.
VỢ LÃO KHỜ
Họ bảo chồng tôi :Lão đại khờ
Giời đầy vớ phải mụ mê thơ
Dung nhan chẳng kém gì nàng Nở
Giọng nói còn hơn cả mái mơ
Đã giỏi “văn xào” hàng mấy mớ
Lại hay “thơ nộm” đến dăm tờ
Cua ngang, trê ngạnh còn e sợ
Món “nợ chung thân” ám lão khờ!!!
TÔI LÀM THƠ
Ai buộc vào tôi cái “nợ” này?
Đọc thơ người khác thấy hay hay
Ngu ngơ bóp trán tìm từ thế
Hí hửng vò đầu mượn chữ thay
Cầm bút loay hoay từ chập tối
Chong đèn cặm cụi đến thâu ngày
Như trò “ bắt cóc cho vào đĩa”
Được ý, hỏng vần…chịu..
Bó tay!!!
TÌNH MẸ
Vai gầy gánh nặng dặm đường xa
Bóng mẹ nghiêng nghiêng dưới nắng tà
Tần tảo sớm hôm phai nhạt má
Dãi dầu năm tháng xạm nhàu da
Nuôi con vất vả mà vui dạ
Dạy chữ gian nan vẫn ấm nhà
Chèo lái đưa thuyền qua sóng cả
Suối nguồn tình mẹ chảy trong ta!
Hoàng
Hào
HOA XOAN
Đang độ xuân nồng tiết tháng ba
Hoa xoan nở tím ngõ quê nhà
Li ti cánh mỏng hương thoang thoảng
Tim tím nhị phô sắc đậm đà
Cay đắng giấu thầm mang ở lá
Mỏng mềm phong kín giữ trong hoa
Băng khuâng hoa nở đầy đường vắng
Muốn nói điều gì với khách qua?
MONG XUÂN
Lạnh vẫn ôm đông đã đỏ đào
Mong xuân đến sớm dạ nôn nao
Trời chưa quên rét đem mây phủ
Chồi cũng đợi mưa mở mắt chào
Năm cũ chưa tàn đầu đã bạc
Tết vui dẫu đến tuổi thêm cao
Rồi xuân trở lại theo mùa hẹn
Có giữ cho nhau những ngọt ngào?
LỬA LÒNG
Nào đã nguội đâu ngọn lửa lòng
Tưởng già an phận hết long đong
Thơ người uống phải sinh thao thức
Mắt ấy đưa sang hóa nhớ mong
Sự nghiệp văn chương còn vướng nợ
Nghĩa xưa bè bạn vẫn đèo bòng
Gió đời cứ thổi xô chiều muộn
Chẳng tắt được đâu ngọn lửa lòng!
Lê
Minh Hoà
THÁNG BA
Hoa gạo sớm ra thắp đỏ cành
Lúa đòng khoe búp lá non xanh
Ầm ù sấm gọi mưa vào vụ
Náo nức đêm chờ trống chuyển canh
Nắng mới buông tơ hương rộn khắp
Đài non nhú trái bướm vờn quanh
Tháng Ba - Em đến hồng đôi má
Đọng lại trên môi vị ngọt lành
MỘT THỜI CỦA HOA
Nào đâu rực rỡ đã là hay?
Giá rét sương sa những tháng ngày
Cánh thắm nồng nàn mây gió đắm
Bông thơm ngây ngất bướm ong say
Tưng bừng sớm nắng khoe hương sắc
Tầm tã đêm mưa ngậm đắng cay
Dầy mối vương tơ mà mỏng phận
Còn, không kết trái được cho cây?. !
HÀO KHÍ BẠCH ĐẰNG GIANG
Đại Việt là đây – Bến Bạch Đằng
Một vầng hào khí sáng trời Nam
Dòng sâu dậy sóng chôn kình ngạc
Cọc nhọn giăng hàng giết sói lang
Hán, Tống, Nguyên triều tan mộng bá
Đinh, Lê, Trần đại vững âu vàng
Dấu xưa sử sách ngời muôn thuở
Bắc quốc giờ đây có nhớ chăng?
Phạm Trọng
Lân
VỀ THĂM CÔN ĐẢO
Về thăm Côn Đảo chốn lao tù
Pháp Mỹ dựng lên đã bấy thu
Đầy ải giam cầm bao quỷ kế
Nhục hình tra tấn lắm công phu
Đóng đinh, dí điện , giam chuồng cọp
Phơi nắng, nhổ răng, chọc mắt mù
Đồng chí kiên trung vì Tổ quốc
Một lòng với Đảng sáng ngàn thu.
RA PHÁP TRƯỜNG
Chị Sáu hiên ngang ra pháp trường
Anh hùng niên thiếu rất phi thường
Hái bông hoa nhỏ gài lên tóc
Nở nụ cười tươi đón ánh dương
Phơi phới tuổi xuân theo cách mạng
Vững vàng khí phách thắng gian cường
Tấm gương bất khuất còn lưu mãi
Giặc khiếp, ta càng thấy mến thương
CÁC CỤ QUÊ TA
Các cụ tuổi cao quê chúng ta
Sống vui, sống khỏe, sống chan hòa
Dưỡng sinh thể dục vui làng xóm
Đàn hát văn thơ rộn tiếng loa
Luyện tập cầu lông hăng sớm tối
Giao lưu chuyền bóng mải ngày qua
Siêng năng hội họp văn minh tới
Hưởng thụ cuộc đời đẹp gấm hoa
Kiều
Nhâm - NGƯT
SỰ NGHIỆP TRỒNG NGƯỜI
Sự nghiệp trồng người phải tốt tươi
Nghành ta cải cách mấy lần rồi
“Biết Mười dạy một” còn chưa đủ
“Học một biết mười vẫn hiếm hoi
“Máy cái” chỉn chu thành quả lớn
“Máy con” chuẩn mực nảy sinh sôi
Việt Nam kịp sánh vai cường quốc
Ý Bác Hồ mong mỏi suốt đời !
KỶ CƯƠNG VÀ TRÁCH NHIỆM
“Cho nhiều, nhận ít” đạo làm người
Cái nghiệp làm thầy mãi thế thôi
Mỏi mắt sách đèn rèn dũa trẻ
Trắng tay bụi phấn điểm tô đời
Nghề thầy cao quí công thầm lặng
Thành quả vinh quang trí sáng ngời
Kỷ cương, trách nhiệm, tình nhân ái
Mong trẻ giỏi giang đổi đất trời !
TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO
Ông đồ, nhà giáo tự xưa nay
Vua chúa, quan dân kính trọng thầy
Kiến thức nhân văn rèn sớm tối
Kỷ cương, trách nhiệm nhớ đêm ngày
Tư duy nông cạn sinh nghèo túng
Hiểu biết cao sâu sống đủ đầy
Khoa học mỗi ngày thêm rộng mở
Không thầy hướng dẫn đố nên hay !
Mai Tuyết
Nghĩa
PHẢI ĐẾN HANG
(Họa bài “Hang nước Hưng thi” của Tg ĐTH)
Đã nghe dân mạng thổi xôn xao
Thử đến xem hang đẹp thế nào?
Len lỏi một khu lưng bụng trắng
Ì ầm dòng thác giữa khe cao
Phàm nhân, quân tử đều mong ngóng
Du khách ,thi nhân tất ước ao
Thất thập chồn chân nhưng vẫn muốn
Một lần chiêm ngưỡng, dẫu làm sao!
HẠI KHÔN LƯỜNG
Đơn kim, xấu hổ hại khôn lường
Lấn vượt dòng đi đổ xuống đường
Xe cộ bán buôn gây ách tắc
Ma chay, cưới hỏi chẳng thông thương
Vì ông lãnh đạo không kiên quyết
Nên chị lao công cứ nhiễu nhương
Ngân sách đầu tư đâu có ít
Cây hoang cản lối chớ xem thường!
XUÂN 2018
Xuân đến , đông đi,thấy
hững hờ
Dù trời nắng tỏa trải
màu tơ
Bảy mươi hai ngả tim đau
đớn
Sáu tháng đôi nơi dạ thẫn
thờ
Bút viết biếng cầm khô
nét mực
Thơ rơi lười nhặt hết vần
mơ
Cuối chiều nặng trĩu niềm
thương nhớ
Dốc hết tâm tình, gửi bạn
thơ!
Đào Quảng Nhân
CON CÒ CON VẠC
Con cò con vạc bạn nhà nông
Đi sớm về khuya cảnh ruộng đồng
Lúi húi mò tôm trông bóng nắng
Lom khom bắt tép chạy cơn giông
Cao Bằng gánh gạo thuyền non nước
Cửa Phủ ăn sung bến vợ chồng
Chấp chới cánh cò dang khắc khoải
Bổng trầm tiếng vạc gọi vầng đông
QUÍ NGHÈO
Kính tặng hội CCB Việt Nam
Nghèo khổ cựu binh thấu cảnh nghèo
Nghĩa tình đồng đội , khúc ru chiều
Gom lành đùm rách cơn giông bão
Chia sẻ vỗ về cảnh quạnh hưu
Câu hiếu xưa thề vang trận chiến
Chữ trung nay mộng tiếng quân reo
Thảnh thơi vui tứ say vần học
Nghèo xướng họa thơ của quí nghèo.
NÀNG THƠ
Bao giờ nàng lại có… thơ ra
Em chọn ngôn từ đẹp nết na
Hạt muối tâm tình lời biển mặn
Cánh cò xao xuyến chữ đồng xa
Sân đình hương huệ thơm ngào ngạt
Sườn núi sắc mơ trắng nõn nà
Trong vắt hồn thơ soi giếng ngọc
Lung linh bóng nguyệt tỏ Ngân Hà
Nguyễn Hoàng
Mai
ANH CỰU CHIẾN BINH
Vì nước nào đâu tiếc máu xương
Xông pha lửa đạn chốn sa trường
Hiểm nguy gian khó không sờn chí
Danh vọng sang giàu chẳng bận vương
Bất khuất kiên cường ngời nghĩa khí
Thảo hiền trung hậu ấm tình thương
Qua thời chinh chiến về đoàn tụ
Cây đức vun trồng tỏa ngát hương.
TUỔI GIÀ NHƯ THẾ
Tuổi già luyện tập phải say yêu
Thực hiện đủ đầy các chỉ tiêu
Thể dục dưỡng sinh đi bộ sáng
Nghe đài, đọc báo dõi tin chiều
Mỡ, đường, thuốc lá, cay…nên bỏ
Củ quả, rau xanh, nước…gắng đều
Nghe nhạc tâm hồn vui trẻ khỏe
Vơi đi nóng giận thọ thêm nhiều!
TỰ SỰ CÙNG XUÂN
Già rồi xuân vẫn đến cùng ta
Xa cách nhưng tình vẫn thiết tha
Vẫn thấy ngọt ngào khơi bút dậy
Vẫn nghe rạo rực trái tim hòa
Vẫn nguồn mạch chảy như dòng suối
Vẫn điệu bổng trầm tựa khúc ca
Vẫn muốn hỏi xuân : Còn mấy độ?
Vẫn bồng bềnh lướt…cứ như là…
Đỗ Xuân Tuý
THĂM
BÀ RỊA – VŨNG TÀU
Chú Cuội ngồi chơi thả cánh diều
Về thăm Bà Rịa đẹp bao nhiêu
Dạt dào sóng vỗ trời xanh biếc
Sóng sánh dòng trôi biển mỹ miều
Vẫy lượn hàng cây mây bảng lảng
Vòng quanh phố mới gió hiu hiu
Quê hương anh dũng tình đằm thắm
Cùng tắm bên em buổi xế chiều.
NGƯỜI LÍNH NĂM XƯA
Tặng Nguyễn Khôi
Lập nghiệp ở đâu cũng miệt mài
Dù bao năm tháng chẳng nguôi ngoai
Căm quân xâm lược giương cao súng
Vì nước xông pha luyện chí trai
Không ngại xuyên rừng bao vất vả
Đâu nề vượt biển mấy phôi phai
Danh thơm sẽ được đời trân trọng
Thầy thuốc – Nhà thơ có mấy ai ?
LÀNG DỪA NGÀY NAY
Sáo trúc vi vu bổng cánh diều
Làng Dừa tươi đẹp biết bao nhiêu
Nông thôn đổi sắc tầng phơi phới
Biển lúa mênh mông cảnh mỹ miều
Phố chợ rộn ràng từ sáng sớm
Ô tô nhộn nhịp lúc về chiều
Thơ ca vang vọng lồng cung nhạc
Dư Xá mạnh giầu thật đáng yêu!
Nguyễn Văn Thụ
BÁC
HỒ
Dép
lốp ngày đêm mòn đá núi
Áo
nâu túi vải thấu nhân tình
Lúa
đòng khô cạn đêm quên ngủ
Con
trẻ sài đau dạ chẳn đành
Ăn
miếng ngon thương dân thiếu đói
Vận
đồ sang xót lính chưa lành
Bôn
ba bốn biển giương Hồng Lạc
Đất
nước muôn đời mãi sáng danh
HẬN
LỆ CHI VIÊN
Lệ
Chi Viên đẹp! Lệ Chi hận!…
Oán
khí xung thiên! Oán khí đầy!...
Nhan
sắc ! mấy khi yên ổn đấy?
Tài
tình! đâu thấy vẻ vang đây?
Một
đời sáng suốt mà nên nghiệp,
Ba
họ thân tình phải nát thây!
Tiết
liệt! muôn năm còn tiết liệt,
Cường
quyền! thê thiết đến hôm nay!
GỬI TÌNH ĐẾN BÀ NÀ
Trong đó Bà Nà đang mát mẻ
Ngoài này Hà Nội nóng nôn nao
Người khôn tìm đến “Pa ri cảnh”
Ta dại ngồi ôm “xứ gió Lào”
Những muốn sáng thăm vườn “thượng uyển”
Lại mong trưa đọc tích “thôi, xao”
Có ai ra Bắc thương tình với
Gửi lại cho ta chút mát nào!...
Hà
Vọng
LỜI KHUYÊN CỦA CHA
Cha khuyên con nghĩ ấy là thừa
Bia rượu uống nhiều ta chẳng ưa
Bè bạn bùi tai say sớm tối
Anh em dẻo miệng sỉn chiều trưa
Thân gầy loạng choạng trông mà sợ
Mắt mỏi lơ đơ mãi hổng chừa
Hãy quyết bỏ ngay e kẻo muộm
Bệnh rồi ân hận với người xưa.
BẠN CỦA NHÀ THƠ
(Họa
thơ Đỗ Thị Hòa)
Mê mải bạn tôi nghiện lắm cơ
Thấy chàng sáng tác cả khi mơ
Loàng nhoàng tỉnh dậy ghi vần chữ
Lận đận vò vơ dọn giấy tờ
Vợ gọi con nhờ văn mặc kệ
Mẹ kêu, người bảo võ khôn nhờ
Biếng ăn, kém ngủ râu tua tủa
Sợ quá đành khuyên mua váy tơ.
HOA CỎ MAY
(Họa
bài của Vũ Thị Độ)
Chờ ai em đứng mãi bên đường
Bão táp mặc đời cứ vấn vương
Hò hẹn cùng người đi khắp ngả
Sum vầy bên bạn đến mười phương
Xanh xanh lá cỏ không trang điểm
Tim tím hoa bông chẳng ngậm hương
Tơ vải túm vào khâu với vá
Đan may giằng xé đến là thương.
------------
Theo Thơ đường Hà Nội X