Thơ giao lưu, trình diễn
Nguyễn Chí
Công
TUỔI TRẺ
Tuổi
trẻ tung hoành khắp bốn phương
Tham
gia giết giặc giữ quê hương
Khó
khăn gian khổ không lùi bước
Đổ
máu hy sinh vẫn thấy thường
Ta
bạn đồng tâm cùng chí hướng
Anh
em tri kỷ mãi yêu thương
Nước
non hòa nhập vui đời mới
Đoàn
kết vươn lên mãi thịnh cường.
Nguyễn Hữu Doanh
HÀ NỘI VÀO XUÂN
Hà Nội địa linh thế vững vàng
Ngàn năm Văn Miếu ngát
tâm nhang
Đống Đa, Nguyễn Huệ ngời
trang sử
Thường Tín Ưc Trai nức
tiếng làng
Xuân đến đào hoa tươi sắc
thắm
Tết về phố thị đẹp đài
trang
Mừng xuân , mừng Đảng mừng
non nước
Trấn Quốc chuông chùa thỉnh
vọng vang.
Đoàn Văn
Khả
LÀM
RUỘNG
Vất
vả dãi dầu với nắng mưa
Chân
tay bùn lấm vẫn say sưa
Cơm
cà mắm muối khi cày cấy
Canh
đậu rau dưa lúc gặt mùa
Chăm
bón đón đòng quên sớm tối
Trông
nom khi hạn mặc chiều trưa
Khai
hoa kết quả cho thu hoạch
Thóc
lúa đầy bồ thỏa ước mơ.
Nguyễn Chí Công
MƠ ĐÓN BẠN THƠ
(Thuận
nghịch độc)
Khao em đãi chị khoái đêm mơ
Đón bạn ngày mong mãi đợi chờ
Ao ước thủy chung đò nhớ bến
Hẹn hò tình nghĩa bến mong đò
Triều dâng năm tháng chăn cùng chiếu
Sóng dậy ngày đêm đệm với tơ
Dào dạt sóng thuyền chèo vững lái
Trao duyên thắm gửi nhắn tình thơ.
NHỚ MÙA TRĂNG
(Nhất tự
xuyên tâm)
Lung linh trăng sáng
chiếu ven hồ
Xao xuyến trăng soi
cảnh mộng mơ
Mặt nước trăng
in mây giỡn cỏ
Hồ sen trăng
quyện gió xô bờ
Bờ đê trăng ngắm
chàng trai hát
Bến nước trăng
nhìn bạn gái hò
Rạo rực trăng
mùa thu Kỷ dậu
Nhớ mùa trăng
ấy mãi vương tơ.
MỪNG ĐƯỢC GIAO LƯU
Khoán
thủ thi, độc vận “thơ”
Mừng có bạn hiền gợi họa thơ
Được cùng người đẹp kết duyên thơ
Giao bài ý đượm tình nồng ấm
Lưu bút vần hay nghĩa thắm thơ
Thi hữu say sưa khua nét mực
Hữu huynh cao hứng xuất vần thơ
Bốn mùa trăng tỏ hồn say đắm
Phương Bắc người ơi sẽ có thơ.
Nguyễn Hữu Doanh
THĂM CHIẾN TRƯỜNG XƯA
Lội suối băng đèo gió hút heo
Xuyên rừng chằng chịt lắm dây leo
Đường xưa rậm rạp gai cào áo
Lối mới quanh co vắt bám khoeo
Chênh chếch cầu tre lên bản mới
Lưa thưa chợ tạm xuống thôn nghèo
Nơi đây chiến trận còn in dấu
Vách đá cheo leo chẳng dễ trèo.
KÝ ỨC CHIẾN TRANH
Mới sớm rừng xanh rộn tiếng chào
Chiều về vàng nắng lá xôn xao
Con đường đất mới bên đồi nhỏ
Lối cũ rêu mờ phía núi cao
Mắt chị quầng thâm sương nắng gửi
Môi anh sạm tái muỗi rừng trao
Da cam Mỹ rải loang mờ trắng
Di chứng mấy đời xót biết bao.
THĂM BẠN THƠ
Lối sang bên bác chẳng bao xa
Chỗ ở khang trang đẹp cảnh nhà
Cây bưởi quả vàng treo ngọn bổng
Lộc vừng hoa đỏ thả cành la
Ấm trà ngọt chát vui tình bạn
Chén rượu cay nồng thỏa nghĩa ta
Thơ phú luận bàn mời xướng họa
Thắm tình huynh đệ ngát hương hoa.
Đoàn
Văn Khả
NHỚ VƯỜN THƠ
Vọng tiếng thi đàn thoảng gió đưa
Chiều nay hương lộng rối tơ dừa
Xa rồi bến nước tình hôm ấy
Vẫn nhớ vầng trăng nghĩa chốn xưa
Giếng ngọc long lanh khơi vạn nhớ
Vườn lan thoang thoảng đợi mong mưa
Sương đêm thấm lạnh canh trường vắng
Cánh nhạn phương trời bóng khuất đưa.
CHỜ...
Năm canh thao thức ý chưa thông
Văng vẳng xa xa mấy tiếng cồng
Núi trải mây giăng sương óng ánh
Sông dài sóng vỗ nước mênh mông
Bến xưa kẻ ở tim se lạnh
Cảnh cũ người đi má ướt hồng
Đón gió nồm nam vườn ngập lá
Có ai thấu hiểu nỗi chờ mong.
SAY
Say người say cảnh lại say thơ
Say sáng say trưa đến tối mờ
Say tiếng đàn ca trong giấc mộng
Say người xướng họa dưới trăng mơ
Say mây muôn kiếp trôi lơ lửng
Say nước ngàn năm chảy lững lờ
Say ý say tình say mãi mãi
Say như chưa biết tỉnh bao giờ.
VUI TUỔI GIÀ
Chương trình vận động sớm thường ngày
Đã tập lâu rồi thấy cũng hay
Kể lại nghe qua xem có thích
Ưng thì mời bạn hãy làm ngay
Năm giờ ngủ dậy ra vào luyện
Năm rưỡi tại đình chuyện gió mây
Nghỉ tập về nhà ăn bữa sáng
Xong thiền định tọa lại ngồi đây.
CŨNG CÒN HAY
Tuổi cao như thế cũng còn hay
Ngủ dậy ra vào sớm mỗi ngày
Thể dục ngoài trời vui gặp mặt
Thơ ca dưới đất thú cầm tay
Mừng câu sống khỏe tình chan chứa
Chúc chữ đời tươi nghĩa ngập đầy
Cứ mãi chưa già vì chịu luyện
Trường sinh bất lão chính là đây.
GIỮ ĐẠO PHÉP
Đời người sống khỏe tươi vui mãi
Chín chục xuân tràn chẳng lắt lay
Giữ dạ từ bi theo mỗi tháng
Từ tâm hướng thiện với từng ngày
Khuyên con cố gắng luôn chăm học
Nhủ cháu vươn lên tích cóp đầy
Phần bạn ngọt ngào mình chịu thiệt
Đừng buông nhớ nhé đạo gia này.
Trịnh Thế Sủng
KHOÁI BÁNH DÀY
Bác mẹ sinh ra khoái bánh dày
Đồ không dùng đũa sướng cầm tay
Nhỏ to chửa chán vài đôi chiếc
Lớn bé hết thèm một cặp nây
Thích lắm của ngon khi thức giấc
Mê luôn vật lạ lúc mơ say
Khách khen chú bảo hàng thương hiệu
Đặc sản làng em nhất món này.
BIỂN CHIỀU
Sóng biển nhấp nhô gội nắng chiều
Sầm Sơn điểm hẹn truyện tình yêu
Dập dềnh con nước xô bờ cát
Thấp thoáng tầng không bổng cánh diều
Bên tai thủ thỉ lòng thương lắm
Ánh mắt chứa chan dạ nhớ nhiều
Xa khơi thuyền cá về neo bến
Du khách say mê sóng thuỷ triều.
ĐA TÌNH
Đa tình ánh mắt liếc chim câu
Ngỡ tưởng tiên sa gặp buổi đầu
Khuôn ngực hở trần khoe má lúm
Tóc huyền lóng lánh cặp môi nâu.
SỬA CHỮA VẶT
Quân khí nghỉ hưu tính kiệm cần
Thấy đồ dùng điện ở trong dân
Nồi cơm, quạt, ấm hư quăng xó
Xoong lẩu, bếp, đèn hỏng bán cân
Thành thạo súng bom tìm đọc sách
Mày mò trở, mạch nối đo chân
Mở hàng vừa giúp thêm thu nhập
Hoang phí sẽ nghèo kiệt khố ngân.
TUỔI NGŨ THẬP
Ngũ thập giao thoa giữa trẻ già
Vui đời dâu rể có rồi nha
Dỗ con, khách bạn nhầm ông cháu
Khen vợ bác, cô lẫn chị, bà
Nghèo túng bủa vây cần kiệm phá
Lộc quyền mua chuộc chính, liêm rà
Động viên bù đắp cho con cháu
Trí lực rèn khang kiện mới là.
MỪNG THỌ
Mừng thọ sớm ông tuổi chín mươi
Giọng vang như sấm luận đàm chơi
Rễ thân cổ thụ tô quê mẹ
Cành lá xum xuê chắn bão trời
Cung phúc tổ tiên tu dưỡng đạo
Thiên di con cháu tịnh tâm lời
Tục trần hưởng thọ nhờ âm đức
Dòng họ quý nhân tích bảy đời.
CẢM TÁC CHIỀU NAY
Chiều tà nắng nhạt phủ đầu non
Bóng trúc mây che khuất
lối mòn
Dáng vẫn hào hoa không ngọc bích
Thân còn sắc sảo chẳng
vàng son
Qua bao sóng gió hương
lưu đượm
Vượt mọi gian nan nhụy
mãi còn
Giữ trọn duyên tình cùng
nguyện ước
Thành lòng trọn bổn phận
làm con.
HẸN ĐÓN
Cách trở đôi bờ nỗi nhớ
mong
Thâu đêm ngóng đợi vấn vương lòng
Chuông thờ đã điểm khua
đầu xóm
Nguyệt khuyết mây dồn ló
cuối song
Gió thổi xua tan niềm quạnh
quẽ
Mưa rơi đọng lại nỗi sầu
đong
Ngày mai hẹn đón miền
vui cũ
Cá thử xem sao lội ngược
dòng.
HỒN THIÊNG CỘI GỐC
Mát lạnh tâm người nước
giếng khơi
Lung linh sóng gợn áng
mây trời
Mà sao xáo động khi ngơi
nghỉ
Chỉ thấy êm đềm lúc dạo
chơi
Nghĩ lại bao phen cơn lửa
cháy
Suy đi bấy đận cảnh đầy vơi
Hồn thiêng cội gốc lòng
thanh thản
Đáy nước gương soi vẫn rạng
ngời.