Bài xướng:: XUÂN – HẠ - THU -ĐÔNG
XUÂN
Một thoáng bâng khuâng ánh nắng hồng
Xuân về rực rỡ dưới trời trong
Vang vang tiếng trống thời xa ấy
Ríu rít sân trường vẫn ngóng trông
Thấy dạ bồn chồn khi nhớ lại
Nghe lòng bối rối vấn vương mong
Chờ ngày gặp lại dâng hoài niệm
Chốn ấy, xuân này có nhớ không.?
HẠ
Mãi vọng trong tôi tiếng trống trường
Sân hồng lấm tấm cánh hoa vương
Thương ngày phượng đến bao lưu luyến
Nhớ tiếng ve buồn dạ tiếc thương
Hạ ấy lòng tôi vương bụi phấn
Hè này mái tóc đã pha sương
Bao năm đứng lớp tình son sắt
Để lại đời sau một chút hương.
THU
Dừng chân bỡ ngỡ ánh trăng mơ
Lãng đãng mây vương cảnh sắc mờ
Ngõ cũ vàng cây mùa cảm hứng
Sân xưa chất đống lá bàng khô
Lời thầy đọng mãi cùng sông núi
Tiếng bạn tri âm lộng bến bờ
Cháy đỏ niềm mơ lòng khát vọng
Chiều tà dạo bước dưới vườn thơ.
ĐÔNG
Mùa đã sang đông em ở đâu
Chiều về héo hắt nắng phai màu
Se se gió lạnh lòng thương nhớ
Ảm đạm mây buồn cảnh giống ngâu
Ngóng đợi hình ai sân, lớp vắng
Mong chờ lãng đãng lối xưa sầu
Hôm nay trở lại ngôi trường cũ
Chẳng biết bây giờ em ở đâu?.
Nguyễn Quang Sơn: Nghĩa Lộ - Yên Bái
Bài Họa : XUÂN – HẠ - THU – ĐÔNG
XUÂN
Cánh én chao nghiêng nắng ấm hồng
Chồi non nhú lộc búp xanh trong
Cô em xóm bắc ngồi hong tóc
Anh cả thôn đoài đứng ghé trông
Tấc dạ bồn chồn khao khát nhớ
Nỗi lòng thổn thức mỏi mòn mong
Xuân này xuân nữa bao xuân nhỉ
Anh hóa thành tro em biết không....?
HẠ
Phượng đỏ lung linh rợp mái trường
Bằng lăng tím biếc những tơ vương
Gấp trang giáo án lòng lưu luyến
Trở lại vườn chiều dạ mến thương
Bụi phấn còn vương trên mái tóc
Muối tiêu đọng lại dưới phong sương
Bâng khuâng gác mái xa trò cũ
Một chút tình riêng đọng ngát hương.
THU
Thu sang rồi nhỉ tưởng như mơ
Mái tóc pha sương phủ bụi mờ
Khóm trúc đâm trồi mưa ẩm ướt
Cành mai đổ lộc gió hanh khô
Ve thôi hợp sướng thuyền về bến
Cuốc lặng bài ca khách cập bờ
Gieo chữ một đời đầy ký ức
Nay vui vườn hạnh đón nàng thơ
ĐÔNG
Cánh chim tránh rét trú nơi đâu
Lá úa canh khô sắp chuyển màu
Mây sớm xóa mờ cầu Ả Chức
Sương chiều khỏa lấp bến Sông Ngâu
Bâng khuâng nghĩa cũ thời xa vắng
Rạo rực tình xưa khúc nhạc sầu
Hoài niệm ùa về bao trắc ẩn
Bóng hồng một thuở biết tìm đâu.
Bùi Văn Ân : Thanh Sơn - Phú Thọ