SẦU ĐÔNG
Nhỏ nhoi bóng nhạn trĩu sầu đông
Sải cánh chơi vơi nhuốm bụi hồng
Ảm đạm mưa phùn giăng sợi nhớ
Lạnh lùng gió bấc phủ miền trông
Tường loang da diết bên ghềnh đá
Liễu rũ mỏi mòn cạnh bãi sông
Phiền muộn trào dâng theo cảnh sắc
Ai người đồng cảm với ta không?
Trương Nữ Hương Thủy
P/s: Bài có đảo vị trí một số chữ so với bản gốc.
-Chấp nhận lỗi phong yêu câu một và hạc tất câu 5…
LỜI CÔ PHỤ
Xa nhau ngày ấy đã ba đông
Chăn gối phòng loan nhạt sắc hồng
Năm tháng nào phai bao tủi nhớ
Thời gian đâu nhạt bấy hờn trông
Mưa sầu rỉ rắc ngoài hiên lạnh
Gió thảm rì rào tận cuối sông
Chàng hỡi ! tha hương khi quạnh vắng
“Tao khang” hai chữ bợn lòng không?
Xuân Lộc
TRÔNG CHỒNG
Đi về lặng lẽ mấy mùa đông
Ngọn bấc đìu hiu nhạt má hồng
Lẻ bóng bâng khuâng niềm tưởng nhớ
Cô phòng khắc khoải nỗi chờ trông
Mây sầu treo mãi ngang tầm mắt
Gió lạnh xát hoài dọc bến sông
Biền biệt xứ người anh có hiểu
Quê nhà em đã mỏi mòn không?
Kiều Thành
THỦY CHUNG
Se sắt tâm hồn nỗi nhớ đông
Buồn lên bất chợt, má thôi hồng
Tình xa vạn nẻo còn mơ tưởng
Người khuất nghìn trùng vẫn đoái trông
Hóa đá em chờ hoen đỉnh núi
Thành mưa ai khóc ướt lòng sông
Gió sương nhuốm lạnh lời chia biệt
Thuyền có quay về bến cũ không?
Dolanphuong
SẦU ĐÔNG
Nhỏ nhoi bóng nhạn trĩu sầu đông
Sải cánh chơi vơi nhuốm bụi hồng
Ảm đạm mưa phùn giăng sợi nhớ
Lạnh lùng gió bấc phủ miền trông
Tường loang da diết bên ghềnh đá
Liễu rũ mỏi mòn cạnh bãi sông
Phiền muộn trào dâng theo cảnh sắc
Ai người đồng cảm với ta không?
Ai người đồng cảm với ta không?
Một lái, một chèo giữa bến sông.
Kẻ đến xe tơ còn ngóng đợi
Người đi kết tóc vẫn chờ trông.
Buông cương nhẹ bước người quân tử
Nhạt phấn phai son khách má hồng.
Lá đỏ bay theo làn gió lạnh
Lửa hồng sưởi ấm giữa đêm đông!
05-12-2012
Nguyễn Anh Tuấn
SẦU ĐÔNG
Cánh nhạn oằn mình băng gió đông
Ngẩn ngơ con nước nhuốm pha hồng
Khung trời nghiêng ngả trùm mây phủ
Cảnh vật nhạt nhòa dõi mắt trông
Nhớ kẻ bâng khuâng buồn góc phố
Thương người mòn mỏi đợi bên sông
Dừng chân quán vắng chiều tê tái
Ta cũng nao lòng em biết không
Nguyên Hùng
SẦU ĐÔNG
Hiu hắt, màn đêm với cảnh đông
Sầu rơi khóe mắt nhạt môi hồng
Mưa bay hiên cửa khơi niềm mộng
Gió thổi thềm nhà gợi nhớ trông
Bấc vẫn lạnh lùng gieo phố vắng
Sương còn băng giá trải bên sông
Mấy mùa lá rụng trong... đơn lẻ
Ta cũng như người,có biết không?
Nam Khánh 10.12.2011
HẠT MƯA ĐÔNG
Chúng mình cùng thấm hạt mưa đông
Chung gánh biển dâu thiếu ánh hồng
Đốt đỏ con tim quên nỗi nhớ
Xiết vòng tay bện thỏa hoài trông
Nắng xuân pha tưới xanh triền núi
Hương sắc chan hòa biếc sóng sông
Thánh thót dây tơ đêm nguyệt tỏ
Thơ vàng chạm bút ấm phòng không.
Thợ Khóa
Trại thơ Hữu Bằng – Hà Nội
SẦU ĐÔNG
Giường loan thao thức nhuốm màu đông
Gối phượng đơn côi một bóng hồng
Ai gửi tờ hoa khơi nỗi nhớ…!
Mình mơ giấc điệp hẫng ! Chờ trông
Chơi vơi bóng nhạn trên triền núi
Ngơ ngác chim trời dưới mỏm sông
Đáy nước hồ thu ngầm sóng cuộn
Mấy người thấu hiểu…! Cảnh phòng không ?
Ba Hưng – Hà Nội
ĐÊM ĐÔNG
Chăn đơn gối chiếc buổi đêm đông
Ai thấu cho chăng khách má hồng
Lạnh lẽo rèm buông vương nỗi nhớ
Âm thầm bóng lẻ vẫn chờ trông
Mưa giăng rả rich trên đường vắng
Gió thoảng rì rầm mặt nước sông
Muốn gạt giọt buồn sao chẳng được
Mong người sưởi ấm cảnh phòng không.
Lê Đức Thu – Hà Nội
SẦU ĐÔNG
Bướm vàng đơn lẻ buổi chiều đông
Vẫy cánh tìm hoa vắng bóng hồng
Ngán nỗi sầu riêng bao cảnh nhớ
Âm thầm thương cảm mõm mòm trông
Ngày buồn hiu quạnh quanh thềm đá
Đêm vắng ngậm ngùi chạnh núi sông
Phòng gấm thẫn thờ sương tuyết phủ
Tri âm chia sẻ với ai không ?
Nguyễn Đức Điều – Hà Nội
SẦU ĐÔNG
Biết ai thấu cảnh rét mùa đông
Cuối tháng mẹ mua mảnh áo hồng
Mỗi độ xuân về lòng chạnh nhớ
Cây đa giếng nước đứng nhìn trông
Bến thuyền qua đó lời thăm hỏi
Chờ mãi bao ngày lối bến sông
Tuổi trẻ lên đường đi cứu nước
Hỏi người trai tráng nhớ em không.
Phan Văn Cửu – Hà Nội
SẦU ĐÔNG
Nghe lòng trĩu nặng giữa chiều đông
Nghĩ xót xa thay, phận má hồng
Nhớ bến đò xưa mòn mỏi đợi
Thương dòng suối lạnh não nề trông
Sương đêm lặng lẽ rơi đầu núi
Gió sớm ngậm ngùi thổi cuối sông
Khắc khoải niềm riêng trào chốn mộng
Hỡi người tri kỷ thấu cho không?
Minh Nguyệt – Đăk Lăk
SẦU CẢM
Thinh lặng nghe lòng ấp ủ đông
Ai mang nhung nhớ buộc tình hồng
Vườn xưa bóng nguyệt tương tư đợi
Bến vắng cung thuyền khắc khoải trông
Mắt dõi mây thâm u ám núi
Tay lùa khói bạc mịt mù sông
Đường chiều ký ức xa vời vợi
Quặn thắt nỗi niềm hỏi thấu không?
(Đỗ Hoàng)
SẦU ĐÔNG
Lẻ chiều nắng chạm mỏi ngày đông
Sóng xoải tình phơi nhạt má hồng
Dậu cũ bìm leo tìm nỗi nhớ
Tường xưa rêu phủ dấu niềm trông
Lòng yêu gờn gợn xanh màu đá
Tim hận vật vờ lửa bến sông
Còn hỏi chi nhau màu cảnh sắc
Tình bằng âm vọng chốn thinh không.
Trầm Gia Lạc
ĐỒNG CẢM
Hạ bầm, thu quạnh ,tím ngày đông
Giông bão tả tơi, nhạt sắc hồng
Réo rắt cung đàn tha thiết vọng
Nghẹn ngào bóng nguyệt thẫn thờ trông
Hiu hiu gió sớm qua đầu ngõ
Bàng bạc mây chiều trải cuối sông
Có thể tơ lòng rung lỗi nhịp
Duyên tình hờ hững có buồn không???
Thạch Thảo-Đăk Lăk
SẦU ĐÔNG
Gác vắng đơn phòng chạm gió đông
Thương ai vấn víu sợi tơ hồng
Trăng rừng ngượng nghịu hoài mong đợi
Hạt bấc liêu xiêu mãi ngóng trông
Thẩm thấu đêm trường bên ngọn thác
Phân ly tháng muộn cạnh bờ sông
Giao thoa viễn khách ngỡ như gặp
Ta hỏi rằng em có nhớ không ?!
Đoàn Tuệ
ĐƯỜNG XƯA
Tiết trời chớm lạnh đợi vào đông
Nhuộm xám chân mây hết ửng hồng
Mái cũ lá che buồn cúi đợi
Thềm xưa rêu phủ ngóng chờ trông
Thời gian chẳng thể vần con tạo
Dòng cũ không về ngược khúc sông
Lá rụng trơ cành trong giá rét
Đường xưa ai có nhớ hay không?
Khảo Mai.
ĐONG SẦU
Từ buổi chia lìa biệt xứ đông
Môi son thôi thắm má thôi hồng
Đêm đêm héo hắt đêm đêm ngóng
Sớm sớm mỏi mòn sớm sớm trông
Bóng lẻ đong sầu, sầu ngập núi
Thân đơn đếm hận, hận đầy sông
Nửa đời mỏi gối tìm tri kỉ
Khát cháy lòng ta ai biết không?
Nguyễn Huy Vụ
HẠ BUỒN
Giữa hè mà lạnh tựa mùa đông
Đường nhựa mà sao bụi vẫn hồng
Bàn phím ngòm đen tay nhắc“Nhớ”
Màn hình bàng bạc mắt còn trông
Mưa giăng lạnh toát trơ mom đá
Bão giật tan tành trọi khúc sông
Nam tử ba đào trong tửu sắc
Kẻ nào háo sắc sẽ tay không .
Từ Đức Khoát
GỐI ĐÔNG
Thao thức đêm dài tựa gối đông
Mà nghe khao khát nụ môi hồng
Đây vòng tay ấm nôn nao đợi
Kia lối trăng gầy lặng lẽ trông
Nhen bếp sưởi trang tình cuối hạ
Buông chèo nương cánh gió đầu đông
Rồi trăn trở với cung đàn hẹn
Mơ khúc phượng cầu ai biết không.
Nam Quân
Bài cảm tác
AI NGƯỜI ĐỒNG CẢM
Ai người đồng cảm với ta không ?
Cái nghĩa trăm năm khách má hồng
Nỗi nhớ trong lòng âu nén chặt
Muốn theo cánh nhạn mỗi chiều đông
Cái rét đất trời còn cảm biết
Lạnh riêng , riêng mỗi trái tim hồng
Cô đơn ôm mối sầu thiên cổ
Hỏi ai người biết với ta không ?
HC
-------------------------------
Hương Thủy Biên tập