CLB Thơ Hà Đông
SẮC HOA TY GON
Thế là tan vỡ sắc Ty - Gôn
Ứa máu con tim đẫm lệ buồn
Vằng vặc trăng soi nơi cuối bãi
Đìu hiu liễu rũ chốn đầu nguồn
Một thương hai đợi con đò vắng
Chín nhớ mười chờ cái bến suông
Người hỡi! sao quên lời hẹn ước
Nát lòng hoa cháy lúc chiều buông.
Nguyễn Thị Châu
YÊU QUẠT
Quạt thơ người ấy tặng hôm nao
Che mát nắng trưa ấp má đào
Trắng mướt màu uyên tung tẩy hót
Xanh rờn sắc lụa đẩy đưa chao
Mơn man hạ nóng thương khôn kể
Phì phạch bếp hồng quý xiết
bao
Có phải bùa yêu ai đã bỏ
Mà hồn ngây ngất nhớ nơi nào
Quế Hằng
NGẨN NGƠ
Ngũ độ thanh
Thủa mới làm quen những dại khờ
Yêu mà ngại đến ngỏ đường tơ
Ngày mong cứ ngỡ trao lời hẹn
Tối mãi trông chờ gửi mộng mơ
Lại nghĩ xuân về hoa thắm nở
Nào hay hạ ngả lắm cành trơ
Bởi người nỡ xuống con đò lạ
Lỗi bạn chung tình đứng ngẩn ngơ
Đỗ Anh Trung
QUÊ MÌNH
Đây thành phố Đỏ chính là Vinh
Phong cảnh
nên thơ thật hữu tình
Núi Quyết oai linh nằm vững chãi
Lam Giang óng ả lượn lung linh
Câu hò thuở ấy còn vạng vọng
Điệu ví ngày nay vẫn đậm tình
Xao xuyến thu sang trời nắng đẹp
Thả hồn ngắm cảnh đón bình minh.
NHỚ
Em hoá vọng phu mỗi buổi chiều
Mênh mông trời thẳm đợi người yêu
Bồng bềnh mây trắng nghe biể hát
Hiu hắt trăng vàng quện suối reo
Mong ngóng bồn chồn lòng ảo não
Mỏi mòn khắc khoải dạ buồn hiu
Bao giờ trở lại ngày xưa ấy
Bến mộng người ơi thương nhớ nhiều
THÍCH HOÀI
Bảy mấy vẫn như là sức trai
Khen cho anh ấy… cứ khen hoài
Mỗi ngày mấy chuyến leo núi một
Từng tháng nhiều lần xuống suối hai
Mỏi gối chồn chân nhưng chẳng mệt
Run tay rót rượu vẫn đầy quai
Giá mà chỉ bạc râu và tóc
Còn rượu còn em ta nghiện hoài.
Đỗ Thị Chuyền
TIỂU CẢNH
(Tung hoành trục khoán)
Chậu quất mừng xuân ngự giữa hiên
Sành chơi tiểu cảnh hái ra tiền
Cây đào uốn lượn hình long chiến
Sứ thái vươn mình dáng phượng xuyên
Nương giậu lan cù leo uyển chuyển
Nhờ song hoa giấy mải mê viền
Đất lề quê thói cùng phô diễn
Bình nước pha lê dưỡng thủy
tiên.
BÃO
LỤT MIỀN TRUNG
Tháng
chín sấm vang mãi thượng nguồn
Miền
trung xối xả nước mưa tuôn
Nhà
trôi theo lũ lòng đau xót
Ruộng
ngập thành sông dạ trĩu buồn
Cám cảnh
cụ già leo mái ngói
Thương
tình con trẻ khóc côi đơn
Trách
trời sao nỡ gây giông tố
Trần
thế lao đao bởi cụ hờn.
TỚI ĐỀN HÙNG
Ước muốn bên em sóng bước chung
Tâm hương dâng thắp trước đền
Hùng
Mong cho duyên lứa tràn điều tốt
Ước nguyện cuộc đời bớt vận xung
Mây nước cuộn vần không rắc rối
Tơ trời giăng mắc hết mông mung
Đường xa vạn dặm nhiều may mắn
Dù núi non kia có trập trùng.
MẸ
TÔI
(Tặng mẹ tôi cụ Nguyễn thị Nhài nhân ngày lễ đại thọ mẹ tròn trăm
tuổi)
Thọ tỉ Nam
Sơn dáng mẹ gầy
Gian
nan cực khổ có hôm nay
Thu
qua chịu đựng bao cùng cực
Đông
tới nhọc nhằn lắm đắng cay
Chạy
chợ chăm vườn không tiếc sức
Nuôi
tằm giã gạo chẳng ngơi tay
Cháu
con mừng mẹ tròn trăm tuổi
Họ mạc
chung vui hưởng phúc dầy .
THẮNG
CẢNH HỒ QUAN SƠN
MỸ ĐỨC HÀ NỘI
Bình
minh trải rộng nắng Thu gieo
Sóng
sánh thuyền con chị lái chèo
Đỉnh
núi tầng mây chim sải lượn
Mặt hồ
làn nước cá vờn theo
Ngắm bông
súng đỏ cài sương sớm
Nhìn
dáng sen hồng ẩn gió heo
Lạc
chốn hoang sơ cùng bạn hữu
Chuông
chùa thánh thót vọng ngân reo .
GƯƠNG
SÁNG
(Kính tặng nhà thơ Nguyễn Kiều Duy Cang Bằng)
Cảm
phục thi huynh vững lập trường
Tính
tình ngay thẳng vẫn thân thương
Giấu
trong sâu thẳm lòng thiên hướng
Tỏa
nét đoàng hoàng dạ nặng vương
Tôn
trọng sẻ chia nuôi chí hướng
Coi
thường ảo vọng dẹp oai dương
Giao
lưu nhã nhặn đầy cao thượng
Dìu lớp
đàn em nối tiếp đường
KỶ NIỆM HÈ
Nắng rót vàng hoe mỗi bước đường
Dặt dìu ve hát những lời thương
Bằng lăng tim tím rơi đầy ngõ
Phượng vĩ đỏ tươi trải khắp trường
Nhớ lắm ngày xưa đôi mắt biếc
Quên sao thưở ấy cặp môi hường
Mỗi khi hè đến lòng xao xuyến
Ai có tìm về nỗi vấn vương.
VẮNG BÀ
Thăm con đâu phải cách trùng
dương
Thi thoảng xa nhau cũng lẽ thường
Sao tiếng bước chân nghe gợi nhớ
Chợt hương bồ kết lại thêm vương
Trong ngoài quạnh quẽ lòng càng vắng
Lên xuống thẫn thờ dạ thấy vương
Phòng trống - gió lùa chăn gối lạnh
Vắng bà...Thao thức suốt canh trường.
KHÚC TRI ÂN
Biền biệt xa xăm một khoảng trời
Giơ bàn tay với, với chơi vơi
Tử trong khoảng lặng ta thầm nhủ
Một khúc tri ân...nẩy tiếng đời.
NHẮN NHE
Gió lạnh về rồi rét đã sa
Áo bông chăn điện quý yêu là
Tinh sương chớ lội sông sâu nhé
Khuya khoắt khoan cày ruộng trũng nha
Chẳng thể đêm đông hâm nóng đệm
Nào đâu sáng sớm nấu thơm trà
Nhắn nhe đôi chữ mong người nhớ
Kẻo nỗi lòng này lại xót xa.
VUA NGÔ QUYỀN
Đường Lâm bát ngát giữa non ngàn
Vua hiển Ngô Quyền dậy tiếng vang
Lực giỏi dụ dân Châu Ái xứ
Mưu hay phá giặc Bạch Đằng giang
Xây nền độc lập ghi công sáng
Dựng nghiệp bình an khắc đức vàng
Đuổi Hán giã từ nghìn năm thuộc
Đời đời đất Việt sử sang trang
GIÀY CŨ
Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng chịu rời.
DỊCH THƠ NGUYỄN TRUNG NGẠN (1289-1370)
長安城懷古 TRƯỜNG AN THÀNH HOÀI CỔ
阮忠彥 Nguyễn Trung Ngạn
木落禾凋帝業移,Mộc lạc hoà điêu đế nghiệp di,
李家收得版圖歸。Lý gia thu đắc bản đồ quy.
山圍故國規模小,Sơn vi cố quốc quy mô tiểu,
竹暗荒城草木非。Trúc ám hoang thành thảo mộc phi.
古寺僧鍾敲落日,Cổ tự tăng chung xao lạc nhật,
斷溪牛笛弄斜暉。Đoạn khê ngưu địch lộng tà huy.
英雄舊事無尋處,Anh hùng cựu sự vô tầm xứ,
獨倚江亭看翠微。Độc ỷ giang đình khán thuý vi.
Dịch
nghĩa: NHỚ THÀNH TRƯỜNG AN XƯA
Cây cỏ điêu tàn, nghiệp vua dời đổi,
Họ Lý giành được đất đai về mình.
Nước cũ núi bao bọc, qui mô nhỏ,
Thành hoang tre che mờ, cây cỏ còn đâu.
Chuông sư chùa cổ gõ khi mặt trời lặn,
Tiếng sáo trẻ chăn trâu nơi suối cụt vang trong bóng chiều.
Việc cũ của anh hùng không còn chỗ tìm,
Một mình dựa đình bên sông nhìn núi xanh.
Bản dịch thơ của Đinh Nho Hồng:
Hoa cỏ lụi tàn nghiệp
đế thay
Sơn hà họ Lý nắm
trong tay
Nước xưa non bọc tầm
nho nhỏ
Thành vắng tre trùm
thế lắt lay
Tiếng sáo trẻ trâu
vang suối cụt
Chuông sư chùa cổ đổ
chiều tây
Anh hùng tích cũ tìm
đâu nữa
Tự dựa giang đình
ngắm núi cây
TỰ HÀO VIỆT NAM
Đất nước Việt Nam quá tự hào
Miền Nam giải phóng rợp cờ sao
Tháng tư năm ấy còn lưu mãi
Trang sử muôn đời đẹp biết bao
Đế quốc xa gần nay khiếp sợ
Nhân dân thế giới mãi khen trao
Tự do, Độc lập ngời chân lí
Đất nước Việt Nam quá tự hào.
XUÂN TỬU TƯƠNG PHÙNG
Chén rượu mừng xuân chúc thuận
hòa
An khang thịnh vượng nở như hoa
Thi nhân khai bút thơ bình họa
Lão hạc mài nghiên phú luận ca
Quân tử in hình trong tách rượu
Nàng tiên soi bóng giữa li trà
Mai dào khoe sắc trên nhành lá
Vạn thọ vô cương phúc lộc đa.
THI NHÂN HỘI NGỘ
Hội ngộ thi nhân quý biết bao
Thỏa lòng mong ước ước mơ ao
Xuân nay uống rượu vườn đào thắm
Hạ tới đề thơ bến ngọc giao
Ngũ phúc đôi lời tình nghĩa đón
Tam đa mấy chữ trí nhân trao
Tâm thanh thưởng thức lời ca mới
Hội ngộ thi nhân quý biết bao.
Nguyễn Huynh
MÙA HÈ
Xuân
đi phượng nở khắp ven đường
Sớm
lóe vầng dương đỏ chói chang
Nắng
trải sang chiều mây bảng lảng
Ve
kêu gọi bạn gió mênh mang
Sen
hoa ngấp nghé nồm nam vọng
Lửa lựu
lập lòe tiếng cuốc vang
Nghiêng
cánh diều trao trời ráng tỏa
Tranh
quê thêm đẹp những chiều vàng .
BỐN
MÙA CHÚC BẠN
Chúc
bạn quanh năm phúc mãn gia
Sống
dư bách tuế cũng chưa già
Cùng
Xuân đào nở vào non nước
Với Hạ
sen trao đẹp sảnh nhà
Thềm
cúc trà hương hoa thượng uyển
Sân
Mai tửu quế nhạc cầm ca
Gia
đình hỏa thuận khang ninh vượng
Năm
tháng vườn nhà tỏa sắc hoa
"ĐỒI THÔNG HAI MỘ"
Thông reo vi vút mãi quanh đồi
Hai mộ bên nhau chuyện lứa
đôi
Kẻ ác gieo oan đời Điệp hận
Người hiền gánh họa lệ Lan
rơi
Thiền môn thương xót cành hoa rụng
Ngõ trúc buồn đau chiếc lá
rơi
Bởi kẻ mưu gian bày quỷ kế
Dưới mồ Lan Điệp hận khôn nguôi.
PHỤ
NỮ VIỆT NAM
(Tặng
phái đẹp nhân ngày 8 tháng 3)
Dâng
hiến cho đời một khúc ca
Dành
cho phái đẹp của muôn nhà
Anh
hùng bất khuất tình trong sáng
Trung
hậu đảm đang nghĩa đậm đà
Xã hội
yên vui luôn thắm sắc
Gia
đình đầm ấm mãi tươi hoa
Xây nền
hạnh phúc vang muôn thuở
Xứng
tám chữ vàng Bác tặng ta.
XUÂN
MỚI ĐÃ VỀ
VUI tết
ngập tràn khắp mọi nơi
XUÂN
đem hạnh phúc đến muôn người
HỒNG
nhung đào thắm vươn trong sáng
CÚC
đóa thơm hương tỏa đất trời
TRÚC
óng ánh vàng khoe dáng đẹp
MAI
lung linh trắng rạng ngời tươi
ĐÓN
chào ca hát đàn em nhỏ
MỪNG
chạy tung tăng ríu rít cười
DUYÊN QUAN HỌ
Em xinh trong chiếc nón quai thao
Dải yếm phất phơ váy lụa đào
Lưng thắt bao xanh duyên dáng thế
Áo cài khuy bấm đáng yêu sao
Đắm say tiếng hát câu quan họ
Nồng ấm cơi trầu cánh phượng trao
Người ở đừng về bao quyến luyến
Chia tay bịn rịn thấy nao nao.
SÓNG
TÌNH
|
Nguyễn
Thị Kim Nhung
|
Cứ hỏi
thu rằng đã mấy mươi
Mà em
đốn ngã trái tim người
Cây
ngơ ngẩn tãi vàng trên đất
Gió
thẩn thơ giăng lụa khắp trời
Vẫn ước
du hồn nghe biển hát
Còn
mơ hoá nắng chạm môi cười
Thì
đâu phải bắc cân dò tuổi
Bể
sóng rung tràn chẳng ngại vơi
BẾN
SÔNG XƯA
Tựa gốc
cây bàng ngắm bến xưa
Đâu
con phà cũ bóng ai vừa
Vàng
rơi sánh cả dòng sông vắng
Gió
khẽ thì thầm tiếng nhạc đưa
Núi vẫn
in hình ru sóng nhỏ
Mây
còn trải lụa cõng sao thưa
Lao
xao lá ngỡ người dưng lại
Bấm vội
mơ lòng đã tỉnh chưa
TRANH
KHỎA THÂN
(Họa y đề)
Chả
thích mà sao mắt cứ dỏm
E còn
giả bộ chẳng thèm nom
Dung
nhan tuyệt mỹ thiên thần tỏa
Trống
ngực liên hồi lãng tử khom
Oản
ngọc bâng khuâng hồng vẽ quả
Đào
nguyên bẽn lẽn cỏ khoe chòm
Say
say tỉnh tỉnh đâu là thực
Giận
cái trưa gà vội gáy om...
Một
chiều thu muộn lá vàng rơi
Lớn
bé ra sân hưởng khí trời
Tụi
trẻ tung tăng vung mũ nhảy
Người
già lệt bệt mỏi chân ngồi
Mây vờn
gió thổi sao khoan khoái
Bướm
lượn chim chao thật tuyệt vời
Ai
cũng khẩu trang che kín miệng
Mong
sao hết dịch đẹp cho đời.
TẾT
NHẤT NĂM NAY
Tết
nhất năm nay hẳn khác thời
Chỉ
vì covid ở nhà thôi
Xóm
giềng mồng một không thăm thú
Cháu
chắt ba mươi chẳng ghé chơi
Cũng
sắm đôi cành hoa để ngắm
Và
mua ít cá thịt mà xơi
Zalo
nhắn nhủ vui, trường thọ
Chém
gió chúc nhau khỏe, ích đời.
THỜI
GIAN VỚI CẢNH GIÀ
Tản bộ,
buôn dưa, cắn lạc rang
Thời
gian ai bảo quý như vàng
Mà là
tỉ phú, nhiều vô kể
Đến với
cảnh già quả quá sang.
TẤM GƯƠNG BÁC HỒ
Vĩ nhân kiệt xuất rạng muôn đời
Lãnh tụ ngàn năm đức sáng ngời
Chí lớn tinh thông vang bốn biển
Tài cao mưu lược vọng ngàn khơi
Tìm đường giải phóng xuyên trời thẳm
Đem lại tự do, đổi thế thời
Bảy chín mùa xuân hồng cánh phượng
Tấm gương của Bác rạng muôn đời
MỪNG NGÀY BẦU CỬ (23/5)
Hàng vạn con tim Tổ Quốc hồng
Mừng ngày bầu cử hội non sông
Rừng cờ đỏ dậy reo trong gió
Lá phiếu trang nghiêm dục cõi lòng
“Chọn mặt gửi vàng” tâm đức sáng
Tìm người “trao ngọc” trí tinh thông
Tình dân ý Đảng xây đời mới
Nhiệm vụ thiêng liêng với cộng đồng
NGHỀ NHÀ GIÁO
(Kỷ niệm 20/11)
Tôn sư trọng đạo để ngàn đời
Xã hội làm gương mãi sáng tươi
Nghiệp bút xây trường yêu lẽ sống
Duyên văn dựng lớp, mến tình người
Thầy “mài” tri thức không giây nghỉ
Cô “chuốt” hành trang chẳng phút ngơi
Yêu nước, dốc bầu ngời nhiệt huyết
Say nghề, say chữ, chí khôn vơi.
NHỚ QUÊ NHÀ
Bâng khuâng đứng ngắm khói lam chiều
Gợi nhớ quê nhà đến quý yêu
Nắng chiếu nghiêng nghiêng hoà gió gọi
Trăng vờn chênh chếch quyện thông reo
Mây bay lảo đảo trời mờ mịt
Sương xuống mịt mù cảnh hắt hiu
Nhung nhớ người thân tình lắng đọng
Thầm mong trở lại gặp nhau nhiều.
HƯƠNG THÁNG BA
Tháng ba hoa bưởi ngát mùi hương
Dịu ngọt làng quê lẫn phố phường
Biêng biếc chùm xoan ngời khắp nẻo
Tím hồng vườn nhãn rạng muôn
phương
Ai đi thấp thoáng nhìn yêu mến
Ta đứng mê hồn ngắm quý thương
Có phải người xưa nay gặp lại
Giáng Hương – Từ Thức hoá đời thường.
TIẾNG
CHIM CU GÁY
Cu gần gáy vọng tiếng vang xa
Gợi đến khát khao nỗi nhớ nhà
Một thuở tình quê luôn gấn bó
Bao lần nghĩa bạn đã thăng hoa
Sầu đong thêm nặng lòng xao xuyến
Mong đợi càng nhiều dạ xót xa
Âm hưởng bỗng trầm luôn réo rắt
Bồi hồi thao thiết mãi trong ta.
THƯƠNG
NHỚ BÁC HỒ
Làng
Sen xuất hiện một con người
Tuổi
tre bôn ba khắp mọi nơi
Bốn
biển bao la Người đã tới
Năm
châu bát ngát Bác từng lui
Thương
dân tranh đấu giành cơm áo
Yêu
nước hi sinh cả cuộc đời
Đất
nước bây giờ đà thống nhất
Ngàn
thu thương nhớ Bac Hồ ơi!
CHÀO
NĂM MỚI 2021
Tân Sửu
đã sang với mọi nhà
Phố
phường rực rỡ đỏ cờ hoa
Chuột
đi để lại thành tích bản
Trâu
đến đem theo thắng lợi ca
Bác
đã chỉ đường qua bão tố
Đảng
cùng đưa lối vượt phong ba
Toàn
dân tin tưởng đi theo Đảng
Thắng
lợi huy hoàng đến với ta
TOÀN
DÂN CHỐNG DỊCH
Đầu
năm covid đã bung ra
Phong
tỏa lần này đợt thứ ba
Bãi
Cháy mở đầu nơi phát bệnh
Chí
Linh lan rộng khắp mọi nhà
Phố
phường xe chạy trông thưa thớt
Bệnh
viện người chờ giãn cách xa
Chính
phủ ngày đêm lo chống đỡ
Mong
sao dịch lớn nó nhanh qua.
Hà Thu Hưng
THĂM
HỒ CỬA ĐẠT
Cửa Đat
– Thường Xuân viếng cảnh này
Núi đồi
sông suối…lộng trời mây
Mênh
mông sóng biếc vờn chân đập
Trùng
điệp non xanh tỏa bóng mây
Điện
xuất rộn ràng thôn xóm sáng
Nước
về nao nức lúa khoai đầy
Đến
thăm Thanh Hóa chiều xuân đẹp
Vui
mãi quê mình bước đổi thay.
HOA
HUỆ
Mảnh
mai cành huệ trắng tươi xinh
Giữa
vạn ngàn hoa khép nép mình
Dìu dịu
hương trinh khuya tỏa ngát
Mịn
màng màu tuyết sớm lung linh
Hiền
hòa rạng rỡ người dương ánh
Thùy
mị đoan trang rạng nguyệt hình
Mong
được hồn thơ như huệ nhỉ
Thỏa
lòng trao gửi bạn tâm tình.
ĐÊM TRĂNG RẰM
Nhìn trăng mà thấy cứ xôn xao
Nhớ cảnh Trung thu tự thuở nào
Miếng bánh cha dành thương xiết kể
Đèn sao mẹ tặng quý nhường bao
Cuộc đời thoáng đọng nhiều cay đắng
Số phận
đi qua những ngọt ngào
Như dải mây hồng vương nguyệt thắm
Nhẹ nhàng theo gió lượn trời cao.
Đinh Văn Quý
QUÊ HƯƠNG
Quê
hương nét đẹp hẳn ai lồng ?
Bè bạn
về làng ngơ ngẩn trông
Nắng
dọi mái nhà loang đỏ ngói
Gió vờn
ngọn lúa ngả xanh đồng
Thầy
cô mến trẻ cho câu chữ
Cha mẹ
thương con dậy cấy trồng
Trai
gái đua nhau cùng lập nghiệp
Lòng
dân tỏa sáng, tấm gương trong !
SẮC THU
Dịu
mát không gian nhạt nắng trời
Xôn
xao làn gió lá vàng rơi
Vào
mùa hương lúa thơm tho tỏa
Đến lớp
học sinh rộn rã cười
Với bạn
chung vui ly rượu đắng
Cùng
em tận hưởng ánh trăng ngời
Hồn
say mộng đẹp ngàn hoa thắm
Lưu
luyến sắc thu… mãi mãi tươi !
NẾU
BIẾT
Biết
sướng thế này đã sớm yêu
Cho
nhau hạnh phúc thật là nhiều
Nụ
hôn âu yếm chào ban sáng
Ôm ấp
nâng niu đón buổi chiều
Ấm áp
tình thương như ước muốn
Êm đềm
cuộc sống tựa mền thêu
Niềm
vui nỗi nhớ vô bờ bến
Biết
sướng thế này đã sớm yêu !