CHIỀU VẮNG
Ngọn gió heo may thoảng giữa
đời
Cho niềm tiếc nhớ mãi không vơi
Tình em gửi trọn về phương ấy
Nguyện ước hôm nao quyết chằng dời.
Cùng đắp xây nha giấc mộng tình
Mơ vần hạnh phúc chẳng điêu linh
Niềm yêu một thuở nào phai úa
Chốn cũ còn đây chuyện chúng mình.
Mộng nhé xin đừng vỗ cánh bay
Tình ơi hãy rót mãi cho đầy
Vần thơ em dệt chiều hôm ấy
Có cả hương hoa sợi nhớ gầy.
Tình đó trong em vẫn ngập đầy
Bao mùa kỷ niệm cứ hoài say
Chiều nay lối cũ sầu hiu hắt
Bởi vắng anh rồi gió lắt lay!
Thơ:
Ngọc Liên
MÃI YÊU THƯƠNG
Đã nguyện bên em đến cuối đời
Cho dù thế sự có đầy vơi
Bao người ban tặng lời an phúc
Dẫu khó mai sau chẳng thể dời
Đi nhé em yêu trọn đường tình
Cho dù kiếp sống có điêu linh
Sắc cầm đôi lứa tròn duyên ước
Ta sẽ về nơi chốn thaí bình
Mặc cho mưa gió lạnh lùng bay
Hai đứa yêu thương vẫn chất đầy
Ước hẹn mong lần là điểm cuối
Bên nhau ân ái suốt đêm ngày
Thương mến trao nhau mãi cứ đầy
Uống dần như rượu đậm men say
Gọi nhau thắm thiết”mình ơi” nhé
Mãi mãi yêu thương trọn kiếp này.
Thơ: My Chau
Nguyen
KÝ ỨC YÊU THƯƠNG
Thoảng nghe ký ức gọi trong đêm
Theo gió yêu thương hát trước thềm
Mãi khúc ngân vang tình đoạn ấy
Bên nhau ta đã ấm môi mềm.
Hỡi người yêu dấu của ta ơi
Mộng thắm dệt chi quá cách vời.
In dấu đêm đen sầu quạnh quẽ
Riêng ta đọng lại trái tim người.
Giấc mơ hôm ấy vẫn quanh đây
Phai nhạt tình mau nét ngọc nầy
Kỷ niệm hôm nào trôi xa ngái
Thu buồn nghiêng bóng dệt vầng mây
Hôm xưa tình ái vẫn trong tôi
Câu hát yêu thương vẫn gọi mời
Sao để đành lòng trong lặng lẽ
Theo chồng cất bước …để sầu khơi?
Thơ: Lê Đình Vân
CÓ NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU
Ngày vắng nhau đêm đầy nỗi nhớ
Giọt sương khuya lạnh buốt vai gầy
Ngày không nhau gió về trăn trở
Nghe cõi lòng vương mây lặng bay
Ngày không nhau sầu dâng lên
mắt
Đẫm nét mi ngoan nặng lệ phiền
Ngày vắng nhau con tim cứ nhắc
Nụ hôn nồng một thuở thần tiên
Ngày vắng nhau tình xa diệu vợi
Bước em đi khúc khuỷu non ghềnh
Ngày không nhau có ai chờ đợi
Bản nhạc ngày xưa bỗng tẻ tênh
Ngày không nhau .. cách từ nay nhé!
Để giấc mơ tiên mãi lụi tàn
Ngày không nhau cứ về
lặng lẽ
Vẫy tay chào mộng ảo trần gian..!
Thơ: Lê
Đình Vân
TÌNH YÊU VÀ NỖI NHỚ
Em chẳng bao giờ quên được đâu
Bao đêm không ngủ mắt rưng sầu
Rằng anh ngỡ tưởng không quay lại
Viết mãi thơ em chẳng được câu
Em biết anh không nỡ bỏ đâu
Thư anh đã nói rỏ đuôi đầu
Nên em vẫn đợi và chờ đợi
Vì biết “người ta” chẳng cách đâu
Em biết trầu xanh thương mến
cau
Mong vôi về để đậm thêm màu
Thơ em sẽ chẳng sầu đơn chiếc
Viết tiếp anh về để đẹp câu
Em chẳng bao giờ xa cách đâu
Hôm nay và mãi mãi về sau
Dẫu thơ là ảo nhưng tình thật
Em chẳng bao giờ yêu hết đâu
Em biết trong ta còn có nhau
Dẫu người cuối bễ kẻ giang đầu
Dăm câu thơ nhớ làm thêm nhớ
Chắc chẳng bao giờ quên được đâu
Ta chẳng bao giờ xa cách lâu
Vài giây đã thấy nặng tim sầu
Một ngày không gặp là trông ngóng
Trầu sẽ héo vì thương nhớ cau.!
Thơ: Lê
Đình Vân
( Sưu Tâm trên Intêrnet)