1 – Tác giả NGUYỄN TRỌNG
NGHĨA:
MẸ !
LONG ĐONG dạo khắp mọi con đường
VẤT VẢ nhưng lòng mãi mến thương
Sáng rọi ÂM THẦM đi kiếm cá
Tối om TẤT TẢ nỏ lên giường
Chăm lo kiếm việc GIAN NAN nắng
Chịu khó đi làm LÍU TÍU sương
Nghĩa Mẹ MÊNH MÔNG ngời tựa biển
LAO ĐAO suốt cả mấy canh trường .
Sơn Tây,
24/2/2021
2 - Tác giả DƯƠNG ĐOÀN
TRỌNG:
Bài 1:
8-3 NHỚ THƠ BÀ CHÚA HỒ XUÂN HƯƠNG
( Dùng từ trong các bài thơ của bà HXH)
Xoạc cẳng bà đo cả đất trời
Hang nào cũng thử xọc mà chơi
Chành ra mấy góc đùa nhân loại
Khép lại đôi bên giỡn chuyện đời
Dê cỏn buồn sừng không dám húc
Ong non ngứa nọc chẳng mong vời
Ngàn năm trống thủng còn tung cắc
Đáng phục nhân tài nữ chúa ơi
Bài 2:
CHÚC MỪNG NGÀY 8-3
(Gửi đến các bạn nữ yêu thơ , làm thơ !)
Tâm tình cuộc sống tựa guồng tơ
Biển chữ mênh mông chẳng bến bờ
Bà Huyện Xuân Hương ... lưu kiếp mộng
Nguyễn Du Nguyễn Khuyến ...để đời mơ
Mình không thi sĩ danh muôn thuở
Cũng cứ văn chương dẫu mấy tờ
Chúc chị em ta hồn trẻ mãi
Nuôi con chăm cháu cấy trồng thơ
3 – Tác giả BÙI NGỌC HÀ:
Bài 1. HẦU HẾT PHỤ NỮ NGÀY XƯA
Phụ nữ ngày xưa khổ đủ điều
Lấy chồng, chẳng đươc một ngày yêu
Lên giường chợp mắt, lo trời sáng
Xuống ruộng khom lưng, cõng nắng chiều
Mẹ mắng ngàn câu còn bảo ít
Dâu than một tiếng đã chê nhiều
Phu quân có lỗi thì khuyên nhẹ
Êm ấm trọn đời, thế mới siêu.
Bài 2. MỘT SỐ CÔ GÁI NGÀY NAY
Con gái bây giờ chẳng mối mai
Tự do tìm hiểu, chọn trai tài
Ban ngày đến sở, tha hồ chát*
Buổi tối về nhà thoải mái sai
Mẹ đã xong cơm, mời khẩn khoản
Dâu đang dở chuyện, nói dông dài
Chồng vừa mắc lỗi, liền ly dị
Không nghĩ sau này sẽ khổ ai.
*nói chuyện phiếm trên
điện thoại
4
- Thơ Xướng họa:
A Bài xướng Tác giả:
NGUYỄN VĂN LUYỆN
ĐỜI MẸ
Buồn vui mẹ gánh việc xây đời
Dẫu tuổi xuân mòn chẳng nghỉ ngơi
Vất vả cam lòng đâu trách phận
Gian truân gắng sức chả than lời
Tình trong sáng mãi cùng non nước
Nghĩa nặng lưu bền sánh biển khơi
Tất cả dành con niềm ước vọng
Thầm tô hạnh phúc đẹp tươi ngời.
Bài họa y đề - Tác giả THIÊN TRẦN ĐÌNH
ĐỜI MẸ
Vất vả gian nan giữa cuộc đời
Mắt mờ chân chậm chửa hề ngơi
Sầu đau chả oán hờn nên tiếng
Cực khổ không than vãn nửa lời
Tựa cánh buồm con băng hải lý
Như con thuyền nhỏ vượt trùng khơi
Công lao dưỡng dục hơn trời biển
Nghĩa mẹ ngàn năm vẫn sáng ngời