HẢI PHÒNG MẾN YÊU
Hải
Phòng thương cảng mến yêu ơi!
Phượng vĩ tung hoa lửa ngập trời
Tân Vũ* vươn cầu dài vượt biển
Tam Kỳ - Tam Bạc nước êm trôi.
Cát Bà hội tụ rừng và biển
Bãi tắm chư tiên, biếc nước trong
Rừng nhiệt đới, kho gen quý hiếm
Nơi này dẫu đến, vẫn chờ mong...
Mời bạn tới thăm Vườn Quốc Gia
Hòn Dơi dang cánh giữa bao la
Hút hồn Hòn Guốc, đầy thi vị
Biển đảo, nước, mây - Cảnh quyện hòa.
Hòn Dấu, hải đăng* lưu dấu tích
Biển êm, bãi sỏi đẹp như mơ
Cát Cò diễm lệ, say lòng khách
Mời hãy đến thăm , chia ngẩn ngơ...
Ngày
10/6/2017
Phùng Thị Hồng Vân,Hà Nội
* Cầu Tân Vũ - Lach Huyện - Cầu vượt
biển dài nhất Việt Nam.
* Ngọn hải đăng đã ngót trăm năm.
* Hòn Dấu diện tích 1 km2.
----------------------------------------------
TIẾNG
THU QUEN
Làng tôi ven núi vững thuần phong
Tiếng hát đêm trăng đượm sắc hồng.
Cò lả nương đồng ngô lúa chắc
Giao duyên bến giếng nước gương trong.
“Treo liềm” hội diễn chiêng rung trống
“Cơm mới” đèn bơi suối gặp sông.,
Trầm bổng lời thu bền kí ức
Xập xình mùa cưới xốn xang lòng .
XIN
VỚI NÀNG THƠ
Viết họa buồn thay cái nỗi ta
Nào đâu thấy bóng đẹp vô nhà.
Chỉ ông đầu bạc năng lui tới
Bên cụ râu dài thích lại qua.
Ba lão nặng tai hò thủng vách
Tám câu cậy thế khó chiều hoa.
Biết thân biết phận mong chi nữa
Xin với Nàng Thơ hãy nhớ là …
PHƯỢNG
BÊN RỒNG
Dòng quê khi đục lẫn khi trong
Hừng hực lòng dân giọt máu hồng.
Cấy lúa trồng khoai đều gắng góp
Làm quân vệ quốc có đâu nhường.
Tàu xe xuôi ngược tình nhân ái
Thuyền máy vè đi nghĩa mặn nồng
Con cháu vua Hùng xây, giữ nước
Nam thanh nữ tú phượng bên rồng.
TRĂNG NAY BUỒN
Trăng tủi trăng buồn cứ ngẫm xem
Khắp nơi điện sáng nhãng liềm liêm.
Đêm người làm việc như đang nắng
Tối kẻ chơi bời đâu nhớ em.
Rực rỡ đèn pin còn chẳng thiết
Lờ mờ ánh nguyệt cớ chi thèm.
Tâm hồn Ngọc Thỏ sầu lai láng
Ơi bạn đời xưa hãy nói xem .
NGÀY GIỖ MẸ
Buổi ấy đời con mưa lệ đổ
Làm sao tin được Mẹ đi rồi.
Đất dày nuôi dạy còn lưu đậm
Lời rộng nghĩa tình chẳng thể rơi.
Đứng trước hương đăng lòng mãi nhớ
Nghĩ về bóng dáng dạ khôn vơi
Hương tay âu yếm vương đầu tóc
Nhủ dệt nên hoa dấu ấn Người.
CHUYỆN RẰNG
Chuyện rằng bầy nhện dạo
vương tơ
Tỏ vẻ nhớ thương khiến gắng
chờ.
Vài chú muỗi vằn vài miếng
vặt
Một chàng chuồn chúa một
trời mơ.
Trường đời gian hiểm đâu
rành bến
Cạm bẫy tinh vi khó thấy bờ.
Tài sắc mồi hoa dìu cá ngợp
Lòng tham bất thiện có bao giờ … !
MIẾNG THỊT ĐÔNG
Thuở ấy thèm ghê chút thịt
đông
Dù cho bão bấc héo nương
đồng.
Nuôi con lợn béo tiền trên
hết
Đến bữa cơm còm miếng cũng
không.
Nay sẵn đưa vào ngăn lạnh tủ
Lấy ra đem tới vợ khoe
chồng.
Ăn vô có vẻ ngon như kém
Chẳng biết vì sao nghĩ chẳng
thông .
TRE Ở LÀNG TÔI
Ngày nao gắn bó với thôn quê
Lũy vững giăng hàng bảo vệ
đê.
Rổ rá dấn sàng âu yếm chị
Rui mè kèo cột bảo toàn me.
Đũa giường vật dụng thường
chu đáo
Bão tố nhà xiêu cũng ủ ê.
Xi thép “nhựa” nay hơn sức
mạnh
Tre còn đôi bóng đón thơ về
.
CHỮ TÂM NGÀY ẤY
Khi nao hè phố tấm thân già
Giấy bản mực tàu đón khách
qua.
Khăn xếp áo the hiền tựa đất
Ông đồ tay Phật bút thêu
hoa.
Đem niếm nhân ái tình trân
quý
Tặng chữ thánh hiền nếp cổ
xưa.
Chuyện đó bao người lưu kí
ức
Chữ tâm ngày ấy mãi không
nhòa .
Trần Như Tùng, Phú Thọ