QUÊ TÔI
Phong
cảnh Điện Biên tráng lệ này
Đền
Hoàng Công Chất khói hương bay
Công
Phan Đình Giót lưu muôn thuở
Gương
Bế Văn Đàn sáng tới nay
Nà
Nhạn làng nghề Mây chuốt ghế
Chiềng
Khoang , Thổ Cẩm dệt nhanh tay
Tây
Trang cửa khẩu hàng đa loại
Tình
nghĩa bạn bè có tại đây.
THƠ TỪ TÂY BẮC
Áp
phích pa nô rực các phường
Điện
Biên trẩy hội diễn nhiều chương
"Lời
ca gửi nọong" (1) thêm nồng thắm
Tiếng
sáo vùng cao nhớ chẳng vương
Loa
dụ địch hàng đồn Bản Kéo
Điệu
hò tha thiết nhớ dòng Tương
Tưng
bừng náo nhiệt vùng Tây Bắc
Tiến
tới Từ Sơn viết họa Đường.
(1)
= Đề của một bài hát
20 - 4
- 2015
Hoàng Phó Rồng
ĐT: 0230. 3863. 546
CHIỀU
QUÊ HƯƠNG
Chiều đem nắng úa xuống non phơi
Từng giọt hanh vàng nhẹ rớt rơi
Trong Dốc Lếch xôn
xao sóng vỗ
Ngoài Đầm Vân lặng lẽ
thuyền bơi
Sông Dinh bóng Vọng Phu ôm núi
Đồng Cháy hồn Chiêm nữ oán trời
Mõi cánh chim bay về hướng núi
Ninh Hòa đứng đón gió xa khơi
NON NƯỚC
Chiều buồn ngó núi điệp trùng xa
Tích cũ lưu truyền vẫn thiết tha
Ôm trẻ ngàn thu bền nghĩa cả
Ru lời vạn cổ Vọng Phu ca
Đồng Bò đá dựng đen mây phủ
Thục nữ tình chung trắng tuyết pha
Vang tiếng Tam Phong cùng Đại Lãnh
Linh thiêng bậc nhất núi Hòn Bà
Nha Trang, tháng 06.2015
LÊ
KIM THƯỢNG
+Dốc
Lếch,Đầm Vân,Sông Dinh,Đồng Cháy,Ninh Hòa,Vọng Phu,Đồng Bò,Tam Phong,Đại
Lãnh,Hòn Bà…là các địa danh trong tỉnh Khánh Hòa
Kỷ niệm 250 năm Ngày sinh cụ Nguyễn Du
NHỚ - KHÓC CỤ
NGUYỄN DU
Kiều
truyện tân thanh đọc đến nhừ
Đồ nho xứng bậc “Thánh” nam : “ Sư ”
Đời đời đất nước lưu danh : “ Tố ”
Kiếp kiếp Sơn Hà tạc tích : “ Như “
Xót phận hồng nhan tâm đạo lý
Thương thân bạc mệnh dạ ân từ
Trải bao năm tháng nhiêu trầm bổng
Trần thế khóc thầm lệ đã dư.
Văn Báu, Hà Tĩnh
THƯƠNG KIỀU
Thương
Kiều lăm lắm hỡi nàng ơi ?
Vướng
nạn oan gia khổ quá trời !
Oán
trách vô cùng quân thối nát.
Thù
sâu tột đỉnh bọn tanh hôi.
Đồng
tiền tác quái tan tình bạn.
Nén
bạc ra oai nát nghĩa đời.
Công
lí đâu rồi quan phụ mẫu ?
Phải
mau, đem trả lại cho người.
KỶ NIỆM XƯA
Người
ơi ! Thuở ấy nay về đâu ?
Bỏ
lại, niềm thương với nỗi sầu.
Cho
kẻ tha
phương lòng nuối tiếc.
Để người lữ khách dạ buồn đau.
Trông
diều sáo lượn mòn con mắt.
Nhớ
cánh cò chao bạc mái đầu.
Lưu
luyến con đò xưa vắng bóng.
Đã
thành kỉ niệm mãi cho nhau.
CÒN ĐÂU
Có
còn đâu nữa nước trong xanh.
Chiều
hạ cùng nhau tắm mát lành.
Ríu
rít đàn cò ca lảnh lót.
Xôn
xao lũ sáo hát lanh chanh.
Đục
ngầu bọt sủi mùi hôi hám
Nông
choẹt bùn đen vị thối tanh.
Nhớ
lắm sông quê bao kỉ niệm.
Mất
rồi lòng dạ thấy buồn tanh.
HẸN NGÀY GẶP
LẠI
Thế
là đã hết một mùa xuân.
Ta
đó mình đây vẫn nợ nần.
Tình
phú đôi khi không trả hết.
Nghĩa
thơ lắm lúc để trầm luân.
Mong
chờ gặp lại người tri kỉ.
Hẹn
ước đoàn viên bạn mến thân.
Nhớ
nhé năm sau về lễ hội.
Để
cùng vun đắp mối thi nhân.
VIẾNG MỒ TRINH NỮ
Thắp
nén hương thơm khấn đất trời.
Mong
hồn trinh nữ được vui tươi.
Nghiệt
oan giáng họa đau thân phận.
Thù
hận vô căn khiến thiệt đời.
Ước hẹn tan rồi - Ngày ảm đạm.
Thề
nguyền đã mất - Buổi mưa rơi
Hồng
nhan người ấy - Ta thương lắm.
Không
khóc sao mà - Lệ
chẳng vơi.
MƠ GẶP XUÂN HƯƠNG
Tưởng
rằng nàng mới đến hôm nay.
Dốc
núi còn in rõ dấu dày.
Phảng
phất môi hồng thơm phấn tỏa.
Mơ
màng tóc xõa ngát hương bay.
Vần
thơ Đường luật, ngời say đắm.
Giọng
hát ca trù, rực ngất ngây.
Đã
mấy trăm năm rồi đấy nhỉ ?
Xuân
Hương – Ta thấy vẫn còn đây.
Lê Ngọc Hân
Thôn Ngoài, Phong Lộc, Hậu Lộc
Gmail: lengochan1949@gmail.com