Chùm thơ của Chi hội Đồng Tháp
Phan Trường An
DẶN DÒ
Con ơi nên nhớ lấy đôi điều
Đối với gia đình phải quý yêu
Trong lớp phải chuyên tâm học kỹ
Ngoài trời chớ đãng trí chơi liều
Làm ăn thất bại không nên nản
Buôn bán thành công chớ có kiêu
Nhỏ nhẹ ôn hòa, luôn hướng thiện
Sẵn sàng giúp kẻ khác cho nhiều.
Trần Văn Bé
NHỊP CẦU TÌNH YÊU
Cứ mỗi lần xuân sắp sửa sang
Mỗi lần thuyền đỗ bến Sa Giang
Ngàn mây trắng, mến ngàn mây trắng
Ruộng lúa vàng, thương ruộng lúa vàng
Mơ lúc cầu treo liền bến Cửu
Mong ngày đô thị nối nông trang
Bồ câu lưu luyến tay thanh nữ
Mỏ ngậm tin vui thiếp đón chàng.
Phan Văn Châu
XUÂN ẤT MÙI TỰ
NHỦ
Ất Mùi đã đến Ngọ vừa qua
Tám sáu tuổi đời đến với ta
Phấn đấu duy trì phong độ trẻ
Dưỡng sinh rèn luyện lạc quan già
Xướng hòa thi hữu tình chan chứa
Thù tạc thân nhân nghĩa đậm đà
Kết hợp chung riêng điều sở nguyện
Dân giàu nước mạnh đẹp vui nhà.
Lê Minh Chiếu
CHIỀU NHỚ
Chiếc phà Cao Lãnh vượt sông Tiền
Để lại bên bờ mọi nợ duyên
Định mệnh chia đời chia bến hẹn
Con tàu tiễn bạn tiễn chiều nghiêng
Những mong ngày tháng quên nhung nhớ
Cũng muốn thời gian trút lụy phiền
Gởi hạt kinh cầu theo cánh gió
Cho người cõi ấy được bình yên.
VÒNG TAY ĐỒ
CHIỂU
Thanh danh Đồ Chiểu có từ xưa
Sự nghiệp văn chương được kế thừa
Ngòi bút kiên cường vang khắp nước
Hồn thơ chói rạng tỏa quê dừa
Bến Tre đâu ngại trời sương nắng
Đồng Khởi nào e bão đạn mưa
Phất ngọn cờ hồng xua đế quốc
Nối vòng tay lớn đón ngày mùa.
Nguyễn Văn Chót
QUÁN SỮA BÊN ĐƯỜNG
Quán sữa chờ ai ở góc đường
Ngày nào cũng vậy lúc mờ sương
Anh luôn thấp thỏm thềm Văn Miếu
Nàng vẫn thờ ơ phía Quảng Trường
Biết khó hòa duyên đành trộm nhớ
Cầu mong kết tóc hết thầm thương
Sáng nay không thấy bày bàn ghế
Nghe nhói lòng đau đến lạ thường!
Phạm Văn Dân
TÌM THẦY
Đèn khuya trằn trọc suốt năm canh
Suy nghĩ miên man mộng chẳng thành
Thuở trước đầu xanh không được học
Bây giờ tóc bạc phải theo hành
Đường thi niêm luật chưa hề giỏi
Lục bát dân gian liệu có sành
Hy vọng tìm thầy – Mơ ước lớn
Mai nầy ắt hẳn sẽ nên danh.
Nguyễn Thị Điệp
PHỐ BIỂN CHIỀU ĐÔNG
Chiều đông lành lạnh đẫm sương mờ
Khắc khoải đàn lòng nhỏ lệ thơ
Gió níu mây ngàn ru nỗi nhớ
Lạc loài biển khát sóng xô bờ.
XUÂN ĐẤT NƯỚC
Đất nước reo vui đã chuyển mình
Căng tràn nhựa sống rạng niềm tin
Núi sông một dãy luôn vun đắp
Biển đảo muôn dân quyết giữ gìn
Ghi đậm mãi mùa xuân đại thắng
Thổi cao thêm ngọn gió hòa bình
Mai vàng đào thắm triều thơ gọi
Rạo rực con tim vạn ý tình.
Nguyễn Đức
LỜI CHÚC ĐẦU NĂM
Chờ đón giao thừa chúc mấy câu
Phương danh đất nước mãi vươn cao
Nhân tài xuất chúng người nam bắc
Vật lực dồi dào rạng Á Âu
Phấn đấu kiên cường tròn trách nhiệm
Kinh doanh mỹ mãn đạt yêu cầu
Quê hương đổi mới vui đời sống
Xã hội an sinh phát triển mau.
Nguyễn Xuân Gương
NHỚ THẦY
(Tưởng nhớ Thầy:
Nguyễn Văn Út)
Đêm dài trằn trọc dạ bâng khuâng
Ký ức ngày xưa hiển hiện dần
Thở dốc Thầy kêu: “Lên phụ giảng!”
Giật mình tôi ngớ: “Dạ xin vâng!”
Chứng minh rành mạch lời bay bướm
Lý giải hùng hồn ý sáng ngần!
Chợt tỉnh mới hay là giấc mộng
Nhớ Thầy hồn quyện tiếng chuông ngân.
HOA Ô MÔI
Gió chướng ô môi điểm sắc hồng
Cho đời ấm áp buổi tàn đông
Tung tăng kết lại cành hoa rụng
Âu yếm cài lên mái tóc bồng
Ký ức hằn sâu trang kỷ niệm
Tâm hồn vương nhẹ nỗi hoài mong
Thời gian hờ hững trôi đi mãi
Chan chứa yêu thương trĩu cõi lòng.
Trương Hữu
Hạnh
XUÂN QUÊ HƯƠNG
Giáp Ngọ tiễn chân đón Ất Mùi
Quê hương trhăng tiến rộn niềm vui
Tháp Mười vựa lúa nuôi dân nước
Cao Lãnh cầu treo nối bước đời
Hồng Ngự chuyến hàng trao đất bạn
Tam Nông cánh sếu dệt lưng trời
Nhiều khu công nghiệp nguồn thu lớn
Đồng Tháp vươn lên thế tuyệt vời!
Vũ Thị Hội
PHỐ TRĂNG
Em đợi anh về
thăm phố Hội
Thăm bao kỷ niệm
của ngày thơ
Chùa Cầu vẫn ấm
màu rêu cũ
Tượng đá trầm tư
vẫn đợi chờ
Anh ạ! Sông Hoài
thương nhớ mãi
Cánh bèo lưu lạc
ở phương xa
Đêm trăng cùng
đáp con thuyền nhỏ
Khua động dòng
trăng đến Cẩm Hà
Theo bước đường
trăng về Cẩm Thanh
Trăng đùa với
sóng biển long lanh
Đêm nào trăng
biển vui hai đứa
Chừ chỉ mình em
bước độc hành
Chùa Ông, còn
nhớ đêm trăng ấy
Hai đứa cùng
nhau khấn một lời
“Son sắt đôi
lòng” – xin chứng giám
Mà chừ hai đứa
vẫn hai nơi.
Anh có về không,
anh nhớ thương?
Có về thăm lại
phố quê hương?
Có về thăm lại
người em gái?
Xưa vẫn chờ anh
trước cổng trường!
Phạm Văn Kiếm
MỪNG XUÂN ẤT MÙI
Ất Mùi xuân đáo
khắp muôn nơi
Én liệng cờ bay
đẹp sắc trời
Khuya đón giao
thừa nghe khúc hát
Sáng mừng Nguyên
đán ngắm hoa cười
Xôn xao thành
phố chung trà tiếp
Yên tĩnh nông
thôn chén rượu mời
Chúc cả thế nhân
thêm sức khỏe
Tương lai rạng
rỡ hiến dâng đời.
SA ĐÉC THÀNH PHỐ HOA
Tân niên phấn
khởi thỏa lòng dân
Thành phố nghìn
hoa đẹp tuyệt trần
Thược dược tô
màu tươi rực rỡ
Phong lan điểm
sắc đẹp vô ngần
Uốn cành khế cổ
người chuyên nghiệp
Tạo dáng mai già
bác nghệ nhân
Làng kiểng vườn
hồng nay tỏa rộng
Nơi này như đã
bốn mùa xuân.
Nguyễn Thị Loan
TỰ SỰ
Một mình một
bóng ngẫm mà thương
Ì ạch băng qua
vạn nẻo đường
Phố vắng sụt sùi
qua phiến gió
Đèn mờ run rẩy
giữa màn sương
Quê nhà hai
tiếng đành ly biệt
Đất khách từng
đêm những đoạn trường
Buổi chợ tan rồi
sao hụt hẫng
Giật mình ngoảnh
lại… ánh chiều vương!
HỒI TƯỞNG
Ngậm ngùi nhớ
lại buổi làm dâu
Xóm nhỏ bên sông
chửa bắc cầu
Sóng biển rì rào
khi nắng nhạt
Con đường lầy
lội suốt mùa ngâu
Từng đêm gió tạt
từng đêm quạnh
Mỗi phiến mưa
rơi mỗi phiến sầu
Gom góp tro tàn
hong kỷ niệm
Sao lòng vẫn
lạnh những canh thâu.
Lê Thị
Nét
HOA NẮNG BIỂN ĐÔNG
Hoa nắng mùa
xuân rực biển Đông
Hỏi ai phương đó
nắng xao lòng?
Nhớ anh, em nhớ…
nghìn nhung nhớ
Giữ vững chủ
quyền dệt ước mong.
Xuân gọi ta rồi,
anh biết không?
Tình em-lính
biển, vẫn say nồng
Như hoa nắng
rụng xao màu biếc
Lục địa bình yên
thỏa mộng lòng.
SƠN THỦY
Sơn thủy giao
hòa nhất Hạ Long
Non xanh nước
biếc nắng vàng hong
Sóng xô đá vọng
lời tình tứ
Tráng lệ hồn ta
vạn đóa hồng.
Đoàn Văn Ngọc
VẦN CẢM ĐẦU XUÂN
Kính dâng lên hương hồn
cố nhà thơ Bách Diệp
Xuân
về hớn hở ngát hương hoa
Xuân
đến em vui rạng rỡ nhà
Xuân
gọi tình yêu trao khắp chốn
Xuân
đem hạnh phúc mãi chan hòa
Xuân
dệt vần thơ dâng đất nước
Xuân
tràn ước vọng đạt tinh hoa
Xuân
mang chiến thắng không chùn bước
Xuân
đạt vinh quang giữ hiếu hòa
Xuân
thắm vì người học tiến xa
Xuân
tươi giàu mạnh dựng quê nhà
Xuân
nồng trọng nghĩa lâng thương cảm
Xuân ấm cây đời dệt gấm hoa.
Lê Xuân Phượng
NHẤT VỢ NHÌ TRỜI
(Thơ vui)
Nhất vợ nhì trời có thảm KHÔNG?
Tủi thay cho cái phận đàn ÔNG
Lơ lơ láo láo như ma SỐNG
Ngáo ngáo ngầu ngầu tựa quỷ GIÔNG
Lúc cứ ồn ào hơn lão NGỖNG
Khi thì lếu láo giống tên NGÔNG
Buồn tình cảm thấy đời vô VỌNG
Chẳng thiết mần chi, chỉ
khóc RÒNG!
Lê Ngọc Thạc
PHỐ VÙNG BIÊN
Tôi về thăm lại đất Hà Tiên
Đây sóng Tô Châu trắng mạn thuyền
Mạc Cửu sơn lăng ngời chí lớn
Phù Dung cổ tự đắng niềm riêng
Lưỡi gươm Khai Quốc soi muôn thuở
Nét bút Chiêu Anh thắp mọi miền
Qua ngõ Đông Hồ rưng nỗi nhớ
Thương vầng trăng tỏ phố vùng biên!
CÁNH SEN ĐỒNG
THÁP
Tặng em, cô giáo huyện Tháp Mười.
Nón lá nghiêng che lối đến trường
Quê nghèo xanh khúc hát yêu thương
Bao năm đồng quạnh tràn mưa lũ
Một thoáng trăng khuya nhớ phố phường
Con chữ ươm mầm bao tuổi ngọc
Buồng tim thắp lửa những cung đường
Em xinh như cánh sen Đồng Tháp
Lặng lẽ cho đời thêm ngát hương.
Nguyễn Đắc
Thắng
TIẾNG CÒI TÀU
Lúc này mình chia tay sao em?
Gió vẫn lay bay lọn tóc mềm
Tiếng hú con tàu đang giục giã
Nghe lòng chết lặng giữa màn đêm.
Tàu chuyển dần xa tay đã rơi
Tiếng còi vẫn hú thúc liên hồi
Bàn tay thôi vẫy đêm nhòa nhạt
Em bước quay về bóng lẻ loi.
Ta chợt nhói lòng chiếc bóng xa
Người đi nào có chén quan hà
Mà nghe tan tác hồi còi hú
Ẩn khuất xa vời năm tháng qua.
Mỗi lúc ga chiều lên tiễn đưa
Lòng ta đau xót nói sao vừa
Tiếng còi vẫn hú vang ly biệt
Tê tái tim buồn tự thuở xưa.
Nguyễn
Thanh Thiện
THỨC GIẤC MỘT MÌNH
Họa thơ Hàn
Mặc Tử
Phù du một cõi có chi màng
Dỗ giấc sao lòng chẳng được an
Gió rẽ mành thưa âu yếm gối
Trăng luồn cửa nhỏ vuốt ve chăn
Buồn thương lá úa sương đong lệ
Muốn khỏa niềm đau dế gảy đàn
Vẳng tiếng gà, canh thâu khắc khoải
Đành thôi mỏi mắt với đêm tàn.
MỘNG
Họa
thơ Mai Am công chúa
Nguyễn Phúc Trinh Thuận
Từng cơn gió bấc thoảng qua vườn
Lạnh lẽo canh dài gác nhỏ nương
Tiếng sáo xa xăm hờn cách trở
Cung đàn nức nở gợi sầu thương
Phương Nam nến lụn đêm mòn mỏi
Ải Bắc trăng gầy mộng vấn vương
Ấp ủ chân tình mơ hội ngộ
Cho tròn thệ ước mãi nồng hương.
Trần Văn Thứ
ĐỒNG THÁP CHIỀU THU
Quê
sen Đồng Tháp mộng mơ đầy
Thi
khách nghe hồn vút cánh bay
Cam
mật đong đưa thương nghĩa chủ
Quýt
hồng lủng lẳng mến tình cây
Tam
nông sếu múa đùa tơ nắng
Sa
Đéc hoa cười vẫy bóng mây
Xẻo
Quýt sẵn sàng chờ chiến hữu
Quây
quần nâng chén rượu nồng say!
NÚI BÀI THƠ
Rêu
phong vách đá một vần thơ
Sải
cánh hải âu thoáng bóng mờ
Một
thuở còn đây… hồn lắng đọng
Chiều
buông biển biếc khoảng trời mơ.
Ngỡ
ngàng đứng trước núi Bài Thơ
Trách
búa thời gian đẽo nét mờ
Tuyệt
bút người xưa sao thưởng lãm
Nghe
lòng muối xát, héo niềm mơ!
Đặng Văn Tỏ
CẢM XUÂN
Năm này
năm nữa sắp đi qua
Cao Lãnh
mừng xuân, Tết nhớ nhà
Quê Mỹ
Hòa Hưng vui nhộn nhịp
Giao thừa
thiếu vắng họ hàng xa
Mai, đào,
lan, cúc … ngát thơm hương
Nhẹ bước
dạo quanh khắp phố phường
Trang
điểm cho đời hương sắc mới
Má hồng
tô thắm dáng xuân thương
Thấm
thoát thời gian trôi vượt mau
Lưng còng
gối mỏi tuổi càng cao
Tháng năm
dần mỏn đời niên thiếu
Khoảnh
khắc xuân xanh tóc bạc màu
Văn Anh Tuấn
THỨC VỚI ĐÊM GIAO MÙA
Lắng
đọng canh thâu thấm nỗi sầu
Cựa
mình! Khởi động chiếu chăn đau
Đêm
thao thức rớt đôi tàn lửa
Gối
lặng thầm hôn mấy tuổi đầu
Tóc
chẻ hai màu hanh nắng tới
Mắt
tròng mấy độ lạnh mưa sau
Hai
mùa lui tới – chừa đêm lại
Chợt
thấy đèn khuya, mắt đỏ nhàu.
Nguyễn Duy Trung
CHÚC XUÂN MẸ
Xuân
Mùi mai nở trước hiên hoa
Chúc
mẹ sống vui tuổi hạc già
Công
đức sinh thành cao diệu vợi
Nghĩa
ân dưỡng dục rộng bao la
Láng
giềng thăm hỏi tình tươi thắm
Bè
bạn viếng chơi nghĩa mặn mà
Tết
đến mẫu từ tròn chín mốt
Cháu
con mừng rỡ kính dâng quà.
Lưu Tấn Trung
VIỆT NAM NƯỚC TÔI
Rạng rỡ muôn đời
giống Lạc Long
Việt Nam đất
nước tựa thành đồng
Thủ đô Hà Nội
nuôi kỳ vọng
Thành phố Bác Hồ
thắp ước mong
Lịch sử ngàn năm
nung nấu trí
Cảnh quan trăm
nẻo xuyến xao lòng
Mùa thu cách
mạng còn lưu dấu
Dân tộc đi đầu
chống Thực, Phong.
Phan Văn Tuyến
XUÂN TỰ HÀO
Trai tài bất kể ở nơi nao
Bếp núc tề gia cũng tự hào
Nhóm lửa đun sôi bầu khí phách
Mài dao luyện sắc chí thanh cao
Bắt loài lươn lẹo: bầm, chiên, nướng
Đem lũ cò con : thái, hấp, xào
Rượu nóng mồi thơm mời bạn hữu
Tâm tình rộng mở đón xuân vào.
Giang Tất Vinh
THĂM MỘ HÀN MẶC TỬ
Đứng trên Ghềnh
Ráng, hỏi bao năm
Thủy tạ Mai Đình
dốc Mộng Cầm
Ghi dấu mộ
thiêng nhiều trắc trở
Cớ buồn lối mộng
vọng xa xăm.
Mặc Tử còn đây
thơ vẫn hương
Vẫn hoài sâu đậm
chuyện yêu đương
Đường về Vĩ Dạ
nghiêng chiều xế
Buồn quá trùng
khơi lối cảnh vương.
THANH THẢN
Ta đi giữa chốn
chợ thành
Buồn vui đem bán
chẳng dành làm chi
Bán đi được mấy
đồng chì
Ra về lòng nhẹ
bước đi thanh nhàn.
NGƯỠNG VỌNG TIỀN NHÂN
Nhà thơ Giác Lý
tên thật là Trần Văn Be, sinh năm 1935 tại xã Tấn Mỹ, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang.
Sau ngày miền
Nam giải phóng, ông về sống tại phường Khánh Hậu, TP. Tân An, Tỉnh Long An. Đây
cũng là quê vợ của nhà thơ.
Vốn là người
yêu thích văn chương nói chung và thơ ca nói riêng, ông là hội viên của các tổ
chức:
- Câu lạc bộ
Thơ phường Khánh Hậu, TP. Tân An, Tỉnh Long An.
- Câu lạc bộ
Thơ Ca Mây Hồng, TP. Cao Lãnh, Tỉnh Đồng Tháp.
- Chi hội Thơ
Đường luật Cao Lãnh - Đồng Tháp.
Với niềm đam
mê vô hạn, ông đã sáng tác gần 2000 bài thơ các thể loại (phần lớn là thơ luật
Đường) và đã được tuyển chọn đăng trong nhiều tập thơ ở Trung ương và địa
phương.
Ngày
28.06.2012, ông đã vĩnh viễn ra đi vì một tai nạn giao thông, lúc 77 tuổi, để
lại niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình và các bạn bè, thi hữu.
Nhân dịp cuối
năm và cũng để kỷ niệm ngày giỗ lần thứ hai của nhà thơ Giác Lý, nhóm thực hiện
Sen Đất Tháp trích đăng một số tác phẩm của ông:
TIN XUÂN
Gió
đông lành lạnh báo tin xuân
Én
liệng trời xa đã đến gần
Rực
rỡ mai vàng, vàng cuối ngõ
Lung
linh cúc trắng, trắng ngoài sân
Ông
cha tưởng niệm trong thành kính
Con
cháu chia vui giữa kiệm cần
Kẻ
trước người sau luôn gắng giữ
Lễ
nghi truyền thống của tiền nhân.
GIÁC LÝ
NẶNG
GÁNH
Nợ nước ơn nhà nặng gánh vai
Sao cho rõ mặt đấng râu mày
Yên dân, định quốc hưng bờ cõi
Đỡ vạc, nâng thành toại chí trai
Cùng bốn biển kề vai sánh bước
Với năm châu đấu lực so tài
Trót sanh một kiếp trong hoàn vũ
Phải có danh gì để hậu lai!
GIÁC LÝ
------------------------
Theo Sen Đất Tháp tập
18