Nguyễn Chí Công
SANG HÈ
Văng vẳng đâu
đây có tiếng ve
Nhìn lên cây
phượng đỏ hoe hoe
Hồ sen gió nhẹ
thơm thôn xóm
Đồng lúa hương
bay dịu lối đê
Ao cá nghiêng
hình đàn bướm lượn
Vườn cây vờn
bóng lũ chim về
Làng trên, xã
dưới vui mùa gặt
Ai ở xa quê có
nhớ hè?.
QUA ĐÈO NGANG
Đèo ngang xe đến
lúc chiều tà
Cùng bạn lữ hành
ngắm cảnh hoa
Sườn dốc tiều
phu, nay khuất núi
Bên sông phố chợ
đã đông nhà
Đồi cam cô gái
hồng đôi má
Xưởng thợ chàng
trai thắm nước da
Đất nước hôm nay
không bóng giặc
Tự do du lịch
thỏa lòng ta.
THĂM VĂN MIẾU*
Văn Miếu trường
xưa dựng ở đây
Địa linh cảnh
đẹp ngắm càng say
Bảng vàng tiến
sĩ, danh ngời tỏ
Bia đá danh nhân
nghĩa sáng hay
Trí dũng nước Nam
vang bốn biển
Hiền tài Đại Việt
vọng trời mây
Ngàn năm còn đó,
lưu muôn thuở
Lấp lánh "Sao
Khuê" rạng đất này.
* Văn Miếu - Quốc Tử
Giám ở Hà Nội
Nguyễn
Hữu Doanh
LỪNG LẪY ĐIỆN BIÊN
Lừng lẫy Điện
Biên chấn địa cầu
Uy danh tướng Giáp
khắp năm châu
Na-Va ảo vọng tan thành khói
Đờ-Cát cuồng
điên vỡ mộng sầu
Bộc phá ầm rung
sào huyệt giặc
Quân reo vang
dậy đất Mường châu
Lá cờ quyết
thắng bay kiêu hãnh
Một lũ hàng binh
Pháp cúi đầu.
LỜI NHẮN NHỦ
Bành trướng
Trung Hoa có nhớ không?
Đừng quên bài
học của cha ông
Chi Lăng, Ải Bắc
thây đầy núi
Như Nguyệt, Bạch
Đằng xác ngập sông
Biển đảo Hoàng
Sa hòng lấn chiếm
Lòng dân Nước
Việt quyết không dung
Khôn ngoan lui
giữ tình hai nước
Chớ để lòng
người nổi bão dông.
TRỞ LẠI SƠN TÂY
Tôi đến thành
Sơn một buổi chiều
Tơ lòng còn nặng
biết bao nhiêu
Đò sông thấp
thoáng cô thôn nữ
Đê bãi chao
nghiêng cánh sáo diều
Thành Cổ muôn
đời trang lịch sử
Tản Viên vạn
thuở chuyện tình yêu
Xứ Đoài mơ mộng
thời son trẻ
Vương vấn trong
nhau để nhớ nhiều
Nguyễn Văn Khoa
CHIẾN THẮNG ĐIỆN BIÊN
Năm tư chiến
thắng Điện Biên Phủ*
Đem lại hòa bình
trọn một miền
Vượt núi quân ta
hò kéo pháo
Băng đèo chiến
sĩ hát nêu tên
Đào hào, chiến
đấu luôn bền chí
Đắp ụ, giao
tranh mãi vững tin
Đờ- Cát thua ta
hàng tất cả
Điên Biên thắng
trận, tiếng lưu truyền.
* Năm 1954 , chiến thắng Điện Biên Phủ
RÈN LUYỆN SỨC KHỎE
Niềm vui sức
sống của người ta
Cái thú nào bằng
cứ khỏe ra
Sáng sớm siêng
năng rèn lực thể
Chiều tà chăm
chỉ tưới cây hoa
Vệ sinh ăn uống
cần luôn giữ
Điều độ nghỉ
ngơi phải mãi mà
Cuộc sống vô tư,
càng mạnh dẻo
Trường sinh,
hạnh phúc của người già
THẮNG CẢNH TRÀNG AN*
Tràng An được
đến rất vui thay
Thắng cảnh nơi
đây đã đắm say
Xuất hiện xa xưa
bao động đẹp
Hình thành cổ
tích lắm hang hay
Bên trên dãy núi
cây che phủ
Phía dưới đoàn
thuyền nước chuyển lay
Khách đến tham
quan đông tấp nập
Không quên thắng
cảnh thế gian này.
Thuộc tỉnh
Ninh Bình
Trần Văn Miện
NHỚ TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
Dựng cờ khởi
nghĩa ở Tân Trào
Chọn tướng thiên
tài Bác gọi trao
Giữ nước hai
miền danh dũng khí
Đuổi thù một dải
tiếng anh hào
Ngụy quân thua
chạy, âm mưu đổ
Pháp – Mỹ bạị
hàng quỷ kế nhào
Tướng Giáp
trường tồn trăm tuổi ngọc
Người "Trời
hiển thánh" đức tài cao.
NGHỈ LẠI QUÊ HƯƠNG
Đắc địa miền
Trung đất Quảng Bình
Sinh ra tướng
giỏi nước Nam
mình
Đập tan sức mạnh
quân cường bạo
Đánh đổ oai hùng
lính viễn chinh
Nghỉ lại quê
hương danh chí dũng
Trở về đất mẹ
tiếng tôn vinh
Việt Nam tướng
Giáp năm châu trọng
Đất nước nghiêng
mình"Thánh hiển linh".
GHI LẠI Ở PHÚ QUỐC
Phú Quốc xa xưa
vẫn vọng lời
Trại tù thuở ấy
nhớ ghi đời
Mỹ gian sát hại
bao đồng chí
Ngụy ác chôn vùi
mấy vạn người
Cả nước tôn thờ
trên điện miếu
Toàn dân phụng
sự dưới vùng trời
Chúng tôi kính
cẩn nghiêng mình lễ
Các bác linh
thiêng, dạ sáng ngời.
Nguyễn Hữu Nghĩa
XUÂN GIÁP NGỌ
Tống
cựu nghênh tân Giáp Ngọ đây
Trang
hồng thắm nét tỏ lòng này
Ra
đình lễ thọ tưng bừng thế
Tới
hội tao đàn rộn rã thay
Xướng
họa vui xuân tình bát ngát
Giao
lưu thú tết nghĩa cao dày
Câu
thơ chúc bạn sang năm mới
Dệt
tứ thêu vần kha khá hay.
TỰ BẠCH
Vinh
dự tự hào cựu chiến binh
Tuổi
xuân tươi đẹp dám hy sinh
Khỏe
lành làm ở nơi binh xưởng
Thương
tật về quê tại xã mình
Cán
bộ địa phương luôn giúp đỡ
Họ
hàng nội ngoại lại ân tình
Đồng
tiền bát gạo khi đau yếu
Bác,
Đảng cho ta được hiển vinh.
THÚ THƠ ĐƯỜNG
Gặp
em ngày ấy chiếu thơ Đường
Mãi
đến bây giờ vẫn vấn vương
Tiếng
hỏi chân thành đầy ý vị
Lời
chào kính trọng đẹp văn chương
Phải
đâu duyên dáng mà dan díu
Bởi
cái tình người lắm mến thương
Trót
đã say mê câu xướng họa
Mong
cùng chắp nối thú thơ Đường.
Lã Duy Trực
NOI GƯƠNG
CỤ NGUYỄN LƯƠNG BẰNG
Cụ Bằng liêm
khiết quả không sai
Đã trải tù đầy
nếm mật gai
Nhiều lúc tay
gông tâm chẳng nản
Lắm phen chân
kẹp trí không phai
Đất dâng con trả
đưa lên báo
Nhà tặng cháu
hoàn đến sóng đài
Luôn được người
đời tôn kính phục
Lưu danh sáng
mãi với tương lai.
DẠO HỒ GƯƠM
Bên hồ sánh bước
thiếp cùng chàng
Thê Húc uốn mình
nhịp bắc ngang
Tháp Bút vươn
cao nhìn bão tạnh
Đài Nghiên thẳng
vút ngắm mây quang
Triều Trần đuổi
giặc trao gươm ngọc
Vua Lợi thu quân
trả kiếm vàng
Đất nước non
sông về một mối
Việt Nam
độc lập mãi hô vang!
MỪNG XUÂN
Xuân nhẹ sương
bay dạ thiết tha
Xuân tràn kí ức
ở trong ta
Xuân rơi giọt nắng tươi xanh nụ
Xuân rắc hạt mưa
thắm biếc hoa
Xuân sớm dịu
dàng chim sáo hót
Xuân chiều vang
vọng họa mi ca
Xuân về thức
tỉnh suy tăng nhớ
Xuân sống bình
yên khắp mọi nhà.
Nguyễn Thạch Thuyết
NGẮM CỜ NHỚ BÁC
Con nhìn cờ Tổ
quốc tung bay
Như thấy Bác Hồ
cười vẫy tay
Khí tụ non sông
trong mắt ấy
Kết đoàn dân tộc
giữa tim này
Đổi thay vận
nước tư duy mới
Phá bỏ quan liêu
đức độ đầy
Có nghị quyết
Trung ương bốn trị
Phen này tham
nhũng sẽ tan thây.
TIẾNG ĐÀN BẦU
Quái lạ cây đàn
chỉ một dây
Gảy lên xác bị
thoát hồn ngay
Niết Bàn du
ngoạn quên trần thế
Địa ngục sa chân
chịu đọa đày
Rạo rực xuân về
hoa giỡn lá
Thở than đông
đến rụng trơ cây
Quỷ thần ngẩn
mặt người ngơ ngác
Hồn đất Việt
thiêng tụ ở đây.
CẢM XÚC MÙA XUÂN
Lộc nhú trên cây
đợi tết về
Cúc quỳ nở trắng
dọc triền đê
Gốc mai tỉnh
giấc hoa vàng rộm
Sâu bướm giật
mình mắt đỏ hoe
Trời đất mở
toang mây lạc lối
Núi sông trải
rộng nắng vương hè
Ngắm em dạo phố
xuân thì chín
Mắt hút hồn anh
đẹp đắm mê.
Trịnh Thế Sủng
TÌNH THU
Để hẹn để chờ để
ngóng trông
Hiện lên ánh mắt
cặp môi hồng
Ai reo men đắng
tràn ly rượu
Bỗng rộn trong
tim náo nức lòng
Bỗng rộn trong
tim náo nức lòng
Tình ta tím chảy
một dòng thông
Gợi bao kỉ niệm
gây niềm nhớ
Nhớ những buổi
chiều tắm bến sông
Nhớ những buổi
chiều tắm bến sông
Hương thu dìu
dịu ngát tươi bông
Nghiêng nghiêng
vành nón che mình ngọc
Để lộ đường cong
hé nụ hồng.
BẢO TÀNG HỒ CHÍ MINH
Một đóa hoa sen
nở giữa trời
Bảo tàng tên Bác
nét vàng tươi
Trăm năm tuổi lẻ
còn vang vọng
Bảy chín mùa
xuân mãi sáng ngời
Ngàn vạn công
trình đâu đã đủ
Bao nhiêu tư
liệu thấy còn vơi
Trong phòng ngồi
đợi chen chân khách
Cổng đến ngoài kia cũng chật người.
NHỚ…
Nhớ khúc nhạc
chiều gió nhẹ đưa
Nhớ ai giọng hát
ngọt hương dừa
Nhớ người đồng
cảm ngồi tâm sự
Nhớ bạn chân
tình kể chuyện xưa
Nhớ lúc tìm vần,
vần chẳng thấy
Nhớ khi hỏi vận,
vận không thưa
Thôi đành gác
bút ngồi xơi nước
"Thương
mảnh thân gầy" gội nắng mưa.