Chùm thơ của nhiều tác giả :Văn Cường, Vân Trinh , Đăng Mành, Gia Khanh , Quốc Thọ ...
YÊN TỬ CẢM TÁC
( Thể Nôm - Hán chốt cú)
Chùa Đồng nở tháp sen thiên tự
Mây biển tràn am cỏ Ngọa Vân
Nước suối long lanh dòng ngọc thủy
Người tu đạo mạo dáng hiền nhân
Trăng miền Yên Tử trời minh nguyệt
Vua phái Thiền Tông Phật thánh quân
Rượu cúng thần linh dâng quý tửu
Thực tâm giãi mở tấm lòng chân.
VỊNH SƠN THỦY TỰ
(Ngón chơi số từ)
Một tượng Như Lai ngự giữa đồi
Hai dòng nước biếc lững lờ trôi
Ba gian tháp tự nền cao ráo
Bốn cột lầu bia mái thảnh thơi
Sáu khắc cầu kinh âm mõ nhịp
Năm canh thỉnh giác tiếng chuông vời
Suy tư bẩy bước bàn chân Phật
Tám hướng, mười phương, chín cõi trời.
CÂU LẠC BỘ THƠ
ĐƯỜNG LUẬT TÂY HÀ
(Khoán thủ)
CÂU từ xướng họa giọng ngân nga
LẠC thú thi nhân lão hội ta
BỘ điệu say sưa duyên cộng hưởng
THƠ văn sáng láng ý giao hòa
ĐƯỜNG xưa lối cũ tình đơm lộc
LUẬT chỉnh niêm chu tứ trổ hoa
TÂY - Bắc – Đông – Nam nhiều bạn hữu
HÀ thành - Cầu Giấy tiếng lan xa.
Văn Cường – Tây Hà, Hà Nội
-------------------------------------------
CÁNH VẠC BAY RỒI !
Tưởng niệm 13 năm nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN qua đời ! (1/4 2001- 2014)
Phúc âm buồn Cũng sẽ chìm trôi
Giọt lệ thiên thu Thương một người
Tình nhớ , Nguyệt ca soi Cát bụi
Tình xa, Kinh khổ tụng cây đời
Ra đồng giữa ngọ quê hương hỡi
Đại bác ru đêm thành phố ơi !
Nghe tiếng muôn trùng kêu Hạ trắng
Công Sơn,Như cánh vạc bay rồi …!
VỌNG ÂM BUỒN !
Bên đời hiu quạnh một mình SƠN
Lặng lẽ nơi này âm vọng buồn
Một cõi đi về bao quả nghiệp
Lời thiên thu gọi mấy nguồn cơn
Rừng xưa đã khép nhòa khe suối
Cỏ xót xa đưa động nước non
Để gió cuốn đi lòng biển nhớ
Ru đời đã mất một mình SƠN…!
“chữ màu là tựa nhạc của TCS”
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP!
Trần gian xót rụng đóa vô thường
Cốc tuyệt tình* xưa mãi tỏa hương
Cát bụi trôi lăn triền định mệnh
Phận người ngắc ngoải chốn sa trường**
Nhà Quê khói bủa màn buồn tủi
Kẻ chợ sương giăng ngấn xót thương
Vết mực… vô tình lau vĩnh biệt !
Rừng xưa đã khép ánh chơn thường
* NHÀ TCS VÀ BẠN BÈ Ở TRỌ
** Nói về thân phận người lính miền nam trước 75
Lê Đăng Mành - HẢI LĂNG, QUẢNG TRỊ
--------------------------------------------------------
CÙNG VUI LỄ HỘI KỲ YÊN
Tháng Ba náo nức hội Kỳ Yên
Tiếng trống đình quê gọi mọi miền
Về với cảnh xưa ngày hội ngộ
Vui cùng mái ấm buổi đoàn viên
Nhớ người khai phá luôn gìn nếp
Khuyên kẻ hậu sinh mãi giữ
Nét đẹp dân gian luôn rạng rỡ
Tháng Ba náo nức hội Kỳ Yên.
VIẾNG ĐỀN QUAN LỚN TRÀ VONG
Dào dạt hương trầm bái tướng công
Hoa vàng cứ địa cũ Trà Vong
Anh linh hào kiệt doi nòi giống
Khí phách trung thần tạc núi sông
Máu rửa sạch thù tròn chí nguyện
Gươm đền nợ nước thỏa tang bồng
Cõi yên,bờ vững dày công đức
Dào dạt hương trầm bái tướng công .
THÁNG TƯ VỚI NGƯỜI BẠN CŨ !
Đạn bom ráo tạnh,nắng chan hòa
Xiết chặt nhau sao mắt cứ nhòa
Vai áo người về mưa gió nhuộm
Mái đầu kẻ đón khói sương pha
Nhắc từng gương mặt,không còn gặp
Thương mỗi giọng cười đã vắng xa.!
Bè bạn một thời còn được mấy?
Tháng Tư nỗi nhớ khó phôi pha..!
THÁNG TƯ NHỚ LÍNH TRƯỜNG SA
Tháng Tư về nhớ lắm Trường Sa
Phía biển chân mây sương gió nhòa
Người lính sằn sàng ngăn bảo táp
Con tàu háo hức vượt phong ba
Mênh mông hải đảo, hồn sông núi
Cao rộng vòm trời, máu chúng ta
Giữ vững muôn đời vang tiếng hịch
Năm xưa “ Nam quốc..” vọng “..sơn hà”
THƠ LINH SƠN TIÊN THẠCH TỰ
Trăm năm trầm mặc giữa mây trời
Cõi Phật phải chăng giữa cõi đời ?
Tiên Thạch trăng rằm soi nẽo đạo
Linh Sơn nắng ấm dệt tình người
Đạn bom một thuở không lay chuyễn
Lửa khói bao năm chẳng đổi dời
Lối đá lên cao,chuông thánh thót
Dừng chân thanh thản những môi cười.
VỊ CHÂN TU
(Kính tặng Ni sư Thích Nữ Diệu Nghĩa.
Viện chủ chùa Núi Bà-Tây Ninh.)
Đã non thế kỷ tiếng Ni sư
Một trái tim son bậc đại từ
Tô đẹp cửi thiền ngời chánh pháp
Giữ thơm nẻo đạo rạng chân như
Điểm tô cuộc sống ngời hy vọng
Vun đấp tình đời thỏa ước mơ
Cái lẽ vị tha,cao quý nhất
Đẹp hơn tất cả mọi vần thơ.
CHÙA GÒ
Nhớ ! nhớ làm sao một cõi thơ !
Cao Sơn ơi! Cảnh chẳng ai ngờ
Bóng rừng lặng lẽ nghiêng chiều tím
Bến vắng bâng khuâng thở khói mờ
Dấu cũ trăm năm in tích cũ
Nét xưa vạn thuở gợi hồn xưa
Hồi chuông như lắng vào sương nhạt
Dừng bước thực mà cứ ngở mơ!
VÂN TRINH (Thành phố Tây Ninh)
-------------------------------------
ĐƯỜNG ĐỜI
Đường đời ai chẳng đã từng qua
Chập chững rồi đi đến tuổi già
Mừng hội dòng đời đầy lợi lạc
Lo thời vận thế gặp phong ba
Lên cao những tưởng hơn người mãi
Xuống thấp mới ngờ kém bạn xa
Đến đỉnh còn đi , đi xuống dốc !
Đường đời về đích , biết NGƯỜI - TA !
VƯỚNG BẬN LÀM CHI
Mới đó , nàng Xuân sắp bước qua
Sắc Xuân đâu dễ chóng phai nhòa
Trời mây ảm đạm thương ai vắng
Non nước u sầu nhớ kẻ xa
Cảnh đấy xin đừng làm tủi bạn
Tình này mong chẳng để buồn hoa
Bốn mùa vội vã đi không mỏi
Vướng bận làm chi , mặc thế mà !
ĐỘC HUYỀN CẦM
Thánh thót thanh không động đất trời
Độc huyền cầm vọng khúc chơi vơi
Một giây tơ réo muôn ngàn nỗi
Nửa trái bầu ngân mấy vạn lời
Trầm bỗng vương lòng con sóng dội
Đục trong chạm phím giọt sầu rơi
Đàn ai nức nở ngoài đêm vắng
Sắt đá còn đau , huống nữa người !
Nguyễn Gia Khanh
VIỆC ĐỜI
Số mệnh ai sao , đã định rồi
Rơm thì khô héo cỏ thì tươi
Cố công gắng sức mà đành vậy
Nắng sớm mưa chiều cũng thế thôi
Mới biết ông xanh tài khiển trí
Cho hay kẻ sĩ giỏi cầm hơi
Việc đời nhăng nhít ngoài thiên hạ
Cứ mặc kẻ dùng lẫn kẻ nuôi .
NHỚ NỖI XƯA
Chẳng thể nào nguôi nhớ nỗi xưa
Xuân trôi từ đấy biết bao mùa
Trăng vàng vẫn nhuốm dòng sông cũ
Chiều tím còn in cánh nhạn thưa
Thảng thốt nghe gieo lời giã biệt
Bàng hoàng lắng bước lúc xa đưa
Đoạn tình ai ngỡ thành thiên cổ
Thương nhớ hoài mong mấy cũng thừa !
NGÙI TRÔNG
(Ngũ độ thanh-)
Rộn rã đàn ve tỏa phố phường
Ngoài sân đỏ phượng nắng chiều vương
Kìa ai lối cũ dồn chân mỏi
Ngỡ bóng người xa trải dặm trường
Có phải đây còn thêu chữ mộng
Hay là đó cũng dệt lời thương
Hè trôi bỗng nghẹn lòng nhung nhớ
Đẫm lệ ngùi trông kẻ cuối đường.
Nguyễn Gia Khanh .
VÌ AI ?
Vì ai để lỡ nhịp cầu thơ
Quốc Thọ - Ngọc Kim luống thẫn thờ
Mỗi sáng mỗi chiều bao nỗi nhớ
Từng đêm từng bữa bấy niềm mơ
Tơ chăng nhện mắc sầu thư án
Bút mốc mực khô tủi giấy tờ
Điện thoại chuông reo lòng khấp khởi
Bồn chồn tay nắm ...những bâng quơ !
*
Bồn chồn tay nắm ...những bâng quơ !
Lại ước lại mong lại đợi chờ
Nét chữ từng quen tình đã tỏ
Câu thơ hằng cảm dạ khôn mờ
Hằng Nga , Cung Quảng rưng rưng lệ
Chức Nữ , Ngưu Lang vợi vợi bờ
Gía được xuân thời quay trở lại
Đáp xa phi mã nối cầu thơ ...
30 / 4 / 2014
Ngọc Kim -
----------------------------------
Quốc Thọ , Nghệ An, Biên tập