TƯỞNG NHỚ CỤ
NGUYỄN SINH SẮC
Rời xa Nghệ Tỉnh đến Hòa An
Nỗi nhớ quê hương lệ đắng tràn
Giận kẻ tham giàu quên cội gốc
Thương người liêm chính xót thanh quan
Gieo mầm yêu nước gìn nhân nghĩa
Đả thực bài phong tôi thép gang
Ghi tạc công ơn bia tưởng niệm
Lập đền hương khói cạnh dân làng.
CHÚT HƯƠNG YÊU
Mình tưởng thời gian bóng ngã chiều
Nào ngờ còn đọng chút hương yêu
Quẳng đi màu tóc nơi sâu thẳm
Chôn chặt men tình chốn tịch liêu
Mượn gió đông tàn vùi nỗi nhớ
Mang bầu rượu ấm đếm chân xiêu
Chuyến phà Cao Lãnh luôn đưa khách
Mà lối về xưa bổng quạnh hiu.
Lê Minh Chiếu
NHỚ BẠN
Buồn thiu buồn thỉu lúc xa nhau
Bứt rứt, bồn chồn chẳng biết sao
Mắt biếc hãy còn vui chốn đó
Tóc xanh nay đã lạc phương nào?
Hai con tim héo luôn xao xuyến
Một mối duyên hờ mãi đảo chao
Khắc khoải trong mơ chiều hẹn ước
Mong tìm dư ảnh, dạ nao nao!
Phan Trường An
NÔNG THÔN ĐỔI MỚI
Đời sống nông thôn trước chẳng an
Nay đang đổi mới khá khang trang
Công trình phúc lợi luôn xây dựng
Cơ sở kinh doanh được mở mang
Thủy bộ giao thông đều thuận lợi
Ngày đêm điện lưc thảy chu toàn
Neo đơn lớn tuổi nhà xiêu vẹo
Đoàn thể, chánh quyền giúp sửa sang.
Phan Văn Châu
MẤT NHAU RỒI
Nhớ em, vẫn nhớ lắm em ơi
Gọi máy… nhưng em chẳng trả lời
Nếu biết có ngày em bỏ mặc
Thà rằng hôm ấy cứ chia phôi!
x
Có phải rằng em đã có người
Khác rồi, nên mới vậy mà thôi?
Người yêu giờ đã sang thuyền khác
Biết nói gì hơn…chuyện đã rồi!
x
Ngày đó ta thường quấn quýt nhau
Du dương giai điệu tuyệt làm sao
Anh dìu em lướt bao cung bậc
Và ngắm hoàng hôn ủ má đào.
x
Nếu biết lần đi đã tuyệt đường
Mong gì nối lại chút yêu đương
Người đi mang cả trời thương nhớ
Bỏ lại trong ta nỗi chán chường!
Nguyễn Văn Chót
TRĂNG THỨC
Say nhìn trăng thức giữa thu vàng
Ngọn gió heo may nhẹ cuốn sang
Sân trước mỹ miều hoa cúc điểm
Lầu bên thánh thót tiếng ai đàn
Gom trang kỷ niệm trao duyên bút
Dệt mảnh hồn thơ gửi thế gian
Ấp ủ hương đời ươm ước vọng
Say nhìn trăng thức giữa thu vàng.
LAM KINH
Một ngày trời đẹp đến Lam Kinh
Lối nhỏ đường hoa in bóng hình
Lăng Miếu im lìm loang nắng nhạt
Núi rừng trùng điệp ngắm mây xinh
Anh hùng Lê Lợi vang tên tuổi
Dũng tướng Lê Lai vẹn nghĩa tình
Hào khí ngàn xưa lưu chiến tích
Hồn thiêng sông núi rạng uy linh.
Nguyễn Thị Điệp
CÁM CẢNH
(Tặng bà xã)
Cảm tạ ơn trên giúp tận tình
Vợ chồng chung sống biết hy sinh
Khi buồn bẩn chật vì con cái
Lúc khổ cùng cam với phận mình
Lặn lội tìm phương xoay nghịch cảnh
Đồng tâm cộng lực hướng quang vinh
Trăm năm nghĩa nặng lòng son tạc
Chín khúc tơ vương thắm mộng lành.
Nguyễn Đức
THU NÓI
Ta mới nghe thu thủ thỉ rằng
Hợp đồng đã ký để mây giăng
Đồng xanh không phải khô khan nữa
Mưa nắng làm nên lũ lụt dâng
Nước chở phù sa bồi tích trữ
Nước mời tôm cá múa tung tăng
Không gian mát mẻ chờ trăng sáng
Đón tết Trung thu ngắm chị Hằng.
Bùi Văn Giáo
ĐỘC ẨM
Đêm khuya độc ẩm bóng bơ vơ
Tâm sự lan man sóng lững lờ
Trải nghiệm sự đời làn khói mỏng
Nhận chân cuộc sống lớp sương mờ
Cổ kim hoàn vũ luôn luân chuyển
Tân khổ trần gian mãi chực chờ
Biết thế hướng tâm theo tịnh giới
Để hồn thanh thản kết vần thơ.
Nguyễn Xuân Gương
NẮNG CHIỀU VƯƠNG
Sợi nắng chiều vương bạc mái đầu
Giữa trời thơ mộng mới tìm nhau
Tình xanh ý nhạc, thơ lưng túi
Tâm sạch niềm đau, rượu cạn bầu
Dâu bể vơi đầy lòng lữ khách
Sông hồ mòn mỏi cánh chim âu
Nồng nàn tơ trắng quàng thông lạnh
Chạnh tưởng mơ màng chuyện Bích Câu!
Trương Hữu Hạnh
VỀ LẠI THIÊN ĐƯỜNG
Bến mê khéo đổ chốn vô thường
Đuốc huệ tâm khai thoát vấn vương
Trần thế điêu linh nương tịnh độ
Tây phương cực lạc lánh tình trường
Kiếp người gian khổ rơi dòng lệ
Tâm Phật lạc an hướng thái dương
Một thoáng rong chơi vòng tục lụy
Chán rồi trở lại chốn thiên đường.
Nguyễn Thị Hoàng
NHẮN ANH HOÀNG HÀ
Trông khói hương bay luống nhuộm sầu
Trăm ngày ly biệt chẳng bao lâu
Hà huynh linh hiển mau về nhé!
Ghế trống chờ anh – anh ở đâu?
xXx
Ghế trống chờ anh – anh ở đâu?
Ngoài kia lửa hạ nhạc ve sầu
Bâng khuâng thi hữu nao lòng nhớ
Xướng họa tạc thù – cuộc bể dâu!
Lê Thị Nét
NỖI NHỚ
(Họa thơ: Lục Đình Thìn)
Vài thôi gió ghẹo khẽ reo mành
Chênh chếch trăng liềm liếc ngõ quanh
Cá đớp vịnh xa vèo nhạt nhẽo
Thuyền neo bến vắng nghỉ yên lành
Than van dế rỉ đời vô vọng
Giẫy chết lá buồn kiếp mỏng manh
Gác hẹn tàn đêm thao thức gọi!
Người ơi! Nỡ chối bỏ sao đành?
Đoàn Văn Ngọc
TRĂNG KHUYA
Hiu hắt trăng khuya rải trước hiên
Mờ mờ, ảo ảo, bóng xiên xiên
Chung quanh ăm ắp toàn nhung nhớ
Đây đó trào dâng những muộn phiền
Người đến đem theo cơn hạ vũ
Người đi để lại giấc cô miên
Buồn thương chất chứa từ vô tận
Đột ngột bùng lên bởi nghiệt duyên!
Lê Xuân Phượng
TẢN MẠN GIỌT MƯA
Đến hẹn mưa về, nắng vội qua
Giọt mưa nuôi lớn khúc dân ca
Đầu hiên mưa thấm nồng hương bưởi
Cuối bãi mưa giăng tím nụ cà
Mưa sớm bâng khuâng người rách áo
Mưa đêm trăn trở khách xa nhà
Bao chiều tháng bảy mưa Ngâu đổ
Mưa trắng lòng ai nỗi xót xa!
Lê Ngọc Thạc
SEN ĐỒNG THÁP
Mưa dông vùi dập mỉm môi cười
Nắng cháy sen hồng nét vẫn tươi
Sương đọng đài nghiêng soi bóng nguyệt
Gió lay lá trở gợn mây trời
Nhụy vàng phảng phất thơm Cao Lãnh
Cánh búp lung linh rạng Tháp Mười
Ngự chốn bùn nhơ thân vẫn sạch
Giữ hương thanh khiết điểm trang đời!
Nguyễn Thanh Thiện
CHO TRỌN TÌNH YÊU
Em xin một nửa của tình yêu
Ai lại đắn đo chuyện ít nhiều
Đem cả tim nồng xây hạnh phúc
Trao luôn hơi ấm đắp thân kiều
Mưa đem trái đắng ươm bờ mộng
Gió cuốn hoa xưa úa nắng chiều
Bão táp qua rồi trời lại sáng
Thương hoài dáng nhỏ bước chân xiêu
Trần Châu Thới
KHÓC THI HUYNH HOÀNG HÀ
Thi huynh nay đã bỏ làng thơ
Họp mặt còn ai để ngóng chờ
Bằng hữu đau buồn tim quặn thắt
Gia đình thương tiếc mắt hoen mờ
Thân vùi đất lạnh sầu tê tái
Hồn quyện mây ngàn trôi lửng lơ
Mới đó anh còn lưu luyến bạn
Giờ đây cách biệt ngỡ như mơ.
Trần Thị Thủy
HẠT GẠO
Cam phần gian khổ tự đồng bưng
Đón nhận gian lao diễn chẳng ngừng
Nắng đốt phơi mình khô nước mắt
Máy gằn lột áo tróc da lưng!
Hồi vo lặn hụp thân trầy xể
Cảnh nấu sôi trào bụng nở bung!
Thơm dẻo hạt cơm nuôi cuộc sống
Vì đời cống hiến, ý nguyền ưng!
oOo
Nguyền ưng danh giá giữ ngời ngời
Phục vụ sá gì nhân thế ơi!
Khen ngợi vẫn ngơ, không vểnh mặt
Trách chê cũng mặc, há tranh lời
Thương cơn cạn khạp đành teo bụng
Xót cảnh trống nồi phải đuối hơi!
Dù kẻ nhờ cơm lòng nỡ phụ
Tình đời đen bạc vẫn cười tươi!
Trần Văn Thứ
THƯƠNG TIẾC MỘT VÌ SAO
(Tiễn nhà thơ Hoàng Hà về cõi vĩnh hằng)
Thi đàn vụt tắt một vì sao
Bất chợt thuyền thơ lạc bến nào
Tiếng gọi Mây Hồng còn vọng đó
Đường về đỉnh hẹn vội lìa nhau
“Bàn tay chạm gió” * chừng se buốt
“Từ thuở nhìn trăng” * thêm xót đau
Khấn tiễn Châu huynh về cõi giác
Mà nghe giọt ấm chực dâng trào!
* Tên những tác phẩm của nhà thơ Hoàng Hà
Nguyễn Văn Triển
KHÓC THI HỮU
HOÀNG HÀ
Tin buồn sét đánh xé tim tôi
Thi hữu Hoàng Hà vĩnh biệt rồi
Chi hội ngậm ngùi than thở tiếc
Mây Hồng ảm đạm lững lờ trôi
Văn thơ rũ rượi bơ vơ khóc
Nghiên bút âu sầu thảm thiết ôi
Dâng nén hương lòng lời nguyện ước
Thiên đàng bạn đến thảnh thơi chơi.
Nguyễn Duy Trung
MÃI NHỚ ƠN THẦY
(Kính họa: “Chiều nhớ bạn” của Bác Bình Hòa Nhân)
Bác cháu ta thường đến với nhau
Xướng hòa tâm đắc đẹp làm sao
Ngày qua tháng lại hằng thanh thản
Trầm tỏa hương bay mãi ngạt ngào
Bầu rượu ân tình dù cạn kiệt
Tấm lòng nghĩa hiệp vẫn giương cao
Ơn thầy dạy bảo luôn ghi nhớ
Chẳng thể nào quên – chẳng thể nào!
Lưu Tấn Trung
---------------------------------------------
Theo Sen Đất Tháp - Tập 14