MÊ THƠ
Giản dị bài thơ có tám dòng
Mà hồn chứa đựng cả mưa giông
Lao xao bướm lả bên sườn núi
Lãng đãng mây vờn dưới sóng sông
Nỗi nhớ trao nhau trong mộng mị
Niềm vui gửi gắm giữa non bồng
Đa mang xướng họa đêm quên ngủ
Gửi bạn xong rồi thấp thỏm mong
BIẾT THẾ
Chăn tằm em phải quý cây dâu
Một bước sang ngang lụy nhịp cầu
Ngóng đợi tin anh lòng lạnh sắt
Trông chờ duyên thắm dạ thêm đau
Người đi viễn sứ đâu còn nhớ
Kẻ ở lều gianh nhỏ giọt châu
Biết thế đừng vương câu ước hẹn
Tơ duyên khỏi buộc vướng chân nhau
XANH - ĐỎ
Xanh trong sắc núi phía chân trời
Đỏ rực ánh chiều nắng đã vơi
Xanh mướt rừng xa phân bờ cõi
Đỏ tươi cánh phượng thắm tình đời
Xanh lơ chiều hạ mây khoe sắc
Đỏ thắm cánh hồng bướm đậu rơi
Xanh ngắt tình em trong mộng tưởng
Hồng môi thiếu nữ lúc trao lời
NHẠC ĐÊM
Tiếng sáo diều ai thả suốt đêm
Trời mang gió lộng vuốt dây mềm
Người trong mộng tưởng như đang đợi
Kẻ ấp niềm mơ cũng vẫn thèm
Bến cũ thuyền xưa xao sóng nước
Trăng non mới nhú trải bên thềm
Tim hồng có phải đâu gang sắt
Khúc nhạc ai hòa mãi dịu êm
KHUYẾN HỌC
Học giỏi chăm ngoan giữ nếp nhà
Tài cao đức lớn kế ông cha
Tôn thờ tổ phụ ngàn năm giữ
Kính trọng tiền nhân mãi ngợi ca
Luyện chữ làm người sao trọn lễ
Rèn tâm trí thức hiểu gần xa
Mong thành nguyện ước dâng dòng họ
Đủ đức đa tài hiến Quốc Gia .
BỂ CẢNH
Kiếm đá mang về đắp cảnh non
Vòng vèo lên xuống cũng đường mòn
Trồng vào hốc đá như quần thụ
Dựng túp lều xinh bé cỏn con
Lã Vọng ngồi câu không biết mệt
Tiều Phu gánh củi thấy tâm hồn
Hươu thơ thẩn đứng tai ngơ ngác
Cả dãy Trường Sơn giữa bể tròn
ĐÀN BẦU
Thánh thót đàn lên mấy tiếng bầu
Cho lòng nhẹ bớt nỗi buồn đau
Tay mềm nắn vuốt cong câu nhớ
Mắt đục nhăn nheo vặn chữ sầu
Lúc nhả dây trùng âm lắng đọng
Khi căng ngón gảy nấc từng câu
Trầm trầm bổng bổng đời như thế
Xuống thác lên ghềnh có khác đâu
Dương Đoàn Trọng
----------------------------
TRI KỶ
Bài thơ nối vần
Hà nội -Sài gòn cách chẳng xa
Vẫn nồng xướng họa, kết thi ca........BN
Trời mây một ý xe tình bạn
Mưa nắng bốn mùa dệt sắc hoa.........ĐĐ
Mượn gió xin trao niềm khắc khoải
Nhờ trăng vương vấn kiếp phôi pha....BN
Đêm ngày từng bước trông tin nhạn
Nối nhịp vần thơ ngọc sáng lòa.......ĐĐ
Đỗ Đức * Bình Nguyên
TÌNH KHÚC MÙA HÈ
Tháng 5 qua thật bạn thơ ơi
Tình khúc hè sang nhắn ngỏ lời
Phượng thắm nhuộm trời, phô cánh gọi
Ve sầu nấc tiếng, dạo đàn chơi
Cánh diều mải gió triền đê liệng
Đồng lúa uốn liềm khắp xóm vui.
Sắp tới mùa thi nào sĩ tử
Vững tin tay bút đáo trường đời.
THƯƠNG
Cái ngày em nhỏ tuổi thơ ngây
Đèn sách, siêng năng giúp mẹ thầy
Những ước nhìn lâu sao chẳng dám
Thương nhiều, đâu biết tỏ gì đây.
NHỚ
Anh vào bộ đội biệt quê hương
Gửi lại quê nhà nỗi vấn vương
Thấp thoáng từng chiều chim én liệng
Bâng khuâng, mỗi bước chốn xa trường.
YÊU
Tranh thủ về chơi, quyết đến nhà
Ngập ngừng lối nhỏ phượng đầy hoa
Khăn hồng một gói thay lời ngỏ
E ấp nhành duyên,
- ứ... ứ.. quà...
HẸN
Một mảnh trăng thề, nguyện có nhau
Bên em mãi mãi , dẫu bạc đầu
Đá mòn, sông cạn không phai ước
Son sắt một lòng vẹn trước sau .
Anh Duc – Đông Anh , Hà Nội
ĐT 0982420331