ĐỒI THI NHÂN
Ghềnh Ráng vào thu gió tả tơi
Lời yêu khắc khoải đợi mưa rơi
Dập dồn sóng biển ru năm tháng
Lặng lẽ thi nhân ngấm nỗi đời
Số mệnh chênh chao thân cực khổ
Nhân duyên trắc trở phận chơi vơi
Mà thơ đằm thắm lưu muôn thuở
Tình khát đầm sâu mọi kiếp người.
HÀN THI ƠI !
Đến Huế thương tìm thôn Vỹ Dạ*
Về Quy Nhơn viếng mộ Hàn thi**
Mơn man biển khát tình trong mộng
Vấn vít lời yêu, gió nghĩ gì ?
*Thôn của người yêu Hàn MặcTử
**Mộ nhà thơ ở Ghềnh Ráng
HỘI TRÌNH DIỄN THƠ
Quy Nhơn rực rỡ, biển bao la
Thành phố vào thu thắm lá hoa
Rộn rã trăm miền tham dự hội
Hân hoan cả nước diễn thi ca
Sắc mầu lóng lánh, tầm sâu sắc
Âm hưởng du dương, vóc nuột nà
Thơ thả lung linh trời gió lộng
Niềm yêu dào dạt cứ ngân nga.
CẢM THƠ HÀN MẶC TỬ
Khát khao mộng đẹp hỡi người ơi!
Cháy bỏng tim yêu, phận rã rời
Chao chát thân côi, chôn xứ lạ
Ngọt ngào tình khúc gửi ru đời.
LẠI XA RỒI , BÌNH ĐỊNH ƠI!
Cầm lòng, gửi lại chút tình tôi
Bình Định có em nghỉ góc đồi*
Nắng gió nhạt nhòa đôi mắt nhớ
Nâng bàn tay chị, nhé em ơi!
*Em trai tác giả nằm nghĩa trang Liệt sỹ
Đồi 10 Hoài Nhơn Bình Định.
Linh Lâm – CLB Thơ Đường Hà Nội
NHA TRANG
Đẹp hơn tranh vẽ ở panô
Thành phố Nha Trang thỏa đợi chờ
Cáp nổi chăng liền trời với biển
Vinpearl kết nối thực cùng mơ
Trong veo bãi tắm khơi tình mộng
Xanh biếc đảo xa gợi ý thơ
Du khách mê say chồn nhịp bước
Nao lòng mãi ngắm sóng xô bờ!
THẤT NGHIỆP
Khủng hoảng khắp nơi thấy khổ thay
Việc làm chẳng có lại càng gay
Đi tìm bạn hữu dang tay mượn
Đến với người thân ngửa cổ vay
Ít gạo- Đường thi lời chỉ đắng
Thiếu tiền- Lục bát ý toàn cay
Sớm hôm kiếm sống mờ hai mắt
"Chẳng lẽ ta đâu mãi thế này"?(*)
(*)Nguyên tác trong tứ khúc liên hoàn của Nguyễn Công Trứ
HÒN CHỒNG
Ngạo nghễ ôm nhau giữa biển khơi
Vui cùng sóng nước với mây trời
Tầng trên đằm thắm hình nghiêng ngửa
Thớt dưới mê say dáng lả lơi
Tám tiết mưa tuôn tình mãi ấm
Tứ thời nắng gội ý không rời
"Đá kia còn biết xuân già dặn"(*)
Sao chẳng thủy chung trọn kiếp người?
(*)Thơ Hồ Xuân Hương
CẢNH THU
(Từ láy)
Chiếc lá cuối thu nhè nhẹ rơi
Màn sương trăng trắng phủ chân trời
Chênh chao dưới núi vài chim én
Vun vút đầu ghềnh mấy cánh dơi
Trước ngõ lơ thơ dăm khóm trúc
Sau nhà biêng biếc rặng mồng tơi
Cảnh thu thổn thức người cô phụ
Man mác hồn ai đẫm lệ đời
Xuân Lộc – Hà Nội