LƯU BÌNH-DƯƠNG LỄ
Một tình bạn đáng trân trọng
LƯU BÌNH
Học tài thi phận, chuyện Lưu Bình
Bảng chửa ghi tên, hổ phận mình
Quá giận người xưa xua khỏi cửa
Thầm ơn bạn mới giúp thành danh
Thì ra võng lọng nhờ công chị
Mới rõ cân đai bởi dạ anh
Tình nghĩa kim lan âu có một
Càng xem càng thấm chất nhân sinh.
DƯƠNG LỄ
Giúp bạn Dương công thật khác người
Phái nàng Châu thị đến chăm nuôi
Ba thu ngơ ngẩn vành trăng dọi
Sáu khắc mơ màng ngọn nến soi
Trúc nọ qua đông thân vẫn thẳng
Vàng kia thử lửa sắc thêm tươi
Tấm gương xử thế giàu nhân tính
Tình vẫn phân minh, nghĩa rạch ròi.
CHÂU LONG
Nuôi bạn thay chồng dễ mấy ai
Khá khen thục nữ bậc trang đài
Chàng dùng kế lạ răn người cũ
Thiếp lấy danh thơm khuyến kẻ tài
Nghĩa bạn kim lan luôn sáng tỏ
Tình nhà cầm sắt chẳng mờ phai
Ba đông đằng đẵng lòng mong nhớ
Hợp Phố châu về một sớm mai.
NHỚ NGÀY RA TRƯỜNG
Phảng phất hồ sen toả ngát hương
Bâng khuâng lưu luyến cảnh ra trường
Đâu ngày gặp mặt đầu năm học
Nào buổi chia tay cuối nẻo đường
Ánh mắt ngập ngừng trao nỗi nhớ
Nụ cười thầm kín gửi niềm thương
Bao năm hình ảnh thân thương ấy
Lắng đọng trong lòng thêm vấn vương.
CÂU CÁ
Bên hồ khách lạ đến buông câu
Cá thấy mồi ngon tranh cướp nhau
Lượn giỏi mè hoa giành mảng giữa
Lao nhanh trắm cỏ giật phần đầu
Cảnh hồ thơ mộng đang yên tĩnh
Mặt nước trong xanh bỗng đục ngầu
Chả trách làm chi bầy háu đói
Nhanh tay dẹp bỏ kẻ buông câu.
CỔ THỤ
Uy nghi phô dáng giữa khung trời
Dãi nắng, phơi sương vẫn tốt tươi
Chằng chịt rễ bò, ôm giữ đất
Xum xuê tán phủ, chở che đời
Nếm mùi nhân thế thân càng cứng
Từng trải trần ai gốc đã sùi
Bãi bể nương dâu dường ảo mộng
Dở, hay mấy kỷ sống qua rồi.
ĐÊM
Một ngọn dền khuya, một ấm trà
Cung đàn ai gẩy bận lòng ta
Nghe sương điểm giọt trên tàu chuối
Sự ngổn ngang tình thật xót xa.
CHIỀU TRÊN BÃI BIỂN
Chiều trên bãi biển nắng xa khơi
Chồn cánh chim âu, mỏi mắt người
Cát trải mênh mông, hoà sóng nước
Triều dâng dào dạt, quyện mây trời
Hàng dương soi bóng tình mơ mộng
Bãi tắm phơi mình cảnh lả lơi
Khoảnh khắc thần tiên bên mỹ nữ
Lòng như trẻ lại đại dương ơi.
TAN GIẤC MỘNG VÀNG
Diên Thọ bày mưu hại mỹ nhân
“Thương phu trích lệ” mẹo gian thần (1)
Điêu ngoa miệng lưỡi, dân oan khổ
Xuyên tạc dung nhan, chúa lỡ lầm
Cửa khuyết ngẩn ngơ tình Hán Đế
Trời Phiên thánh thót lệ Chiêu Quân
Xót thương Hạo Nguyệt duyên không thuận
Đất khách quê người héo tuổi xuân.
(1)Vương Tường(Hạo Nguyệt) tức Vương Chiêu Quân-một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn,là một trong số những mỹ nhân được tuyển dâng vua Hán Nguyên Đế. Nhưng vì không chịu đút lót cho hoạ sư Mao Diên Thọ nên y cố tình vẽ sai lệch dung nhan của nàng bằng cách vẽ thêm một nốt ruồi đen ở dưới đuôi mắt, rồi tâu với vua rằng đó là điềm “thương phu trích lệ”-Nốt ruồi sẽ gây đoản mệnh đối với chồng.Do đó nàng không được nhập cung, sau đó bị đem cống cho chúa Hung Nô.
XEM PHỤNG NGHI ĐÌNH
Truyện tình Đổng Trác mở ra xem
Phủ tướng uy nghi rủ bức rèm
Hổ muốn thêm nanh, vời Lã Bố
Già ham ép liễu, cợt Điêu Thuyền
Giấc mơ người đẹp còn chưa tỉnh
Ngọn kích con hờ thoắt đã xiên
Vương Doãn cao tay bày kế hiểm
Người đời miệng thế lắm chê khen.
Nguyễn Hữu Độ
42 TT Dược Quân khu 3 Hà Đông –Hà Nội