DÒNG MÁU RỒNG
TIÊN
Dòng máu Rồng Tiên vẹn nghĩa tình
Yêu đời, trọng đạo, chí quang minh
Giương cao khí phách trừ xâm lược
Dốc hết lương tâm dẹp bất bình.
Mấy thuở Mãng xà run khiếp vía
Bao đời bạo chúa sợ hồn kinh.
Giặc tan chung sức xây đời mới
Dựng mái nhà chung mãi thái bình.
XUÂN QUÊ HƯƠNG
Hoa nở lừng nương, quả trĩu vườn
Hồn quê ngây ngất gió đưa hương.
Trăng soi bến nước lòng thao thức
Nắng tỏa sân hòe dạ vấn vương.
Khiếu hót đầu cành khơi nỗi nhớ
Sương buông trước ngõ gợi niềm thương
Xuân ơi chầm chậm trôi đi nhé
Sưởi ấm lòng ta vạn nẻo đường.
CẢNH HÈ
Tu hú cất vang tiếng gọi hè
Xuân còn dính dáng chút hương quê.
Ngân nga trong lá đàn ca sáo
Rộn rã đầu cành khúc nhạc ve.
Sim tím, dâu vàng ven mé núi
Sung thơm, vả mộng dọc bờ khe
Hồn quê ngây ngất mùa hương lúa
Trâu ngả nghiêng mình dưới bóng tre.
ĐƯỜNG VỀ HA TĨNH
Đường về Hà Tĩnh ngát ngàn hoa
Nước biếc non xanh cảnh ngọc ngà.
Hồng Lĩnh mây bay hình Phật tọa
Hoành Sơn sóng ngả dáng Tiên sa
Truyện Kiều trầm bỗng hồn thơ Cụ
Điệu ví du dương vế đối Bà
Mảnh đất anh hùng bao thế hệ
Xây đời, giữ nước cạnh dòng La.
HÒN ĐÁ CHỜ CHỒNG
Lặng lẽ nhìn ai đắm cảnh sầu
Ngàn thu một bóng giữa đêm thâu.
Niềm riêng ngóng gió lòng thao thức
Nỗi nhớ trông mây dạ đớn đau.
Bến đợi đưa tình soi vạn dặm
Bờ mong dõi mắt ngắm trùng dâu.
Năm canh gió tuyết dồn thân gái
Nặng nợ tương tư đứng dãi dầu.
TRẦN
HẢI THÀNH –
CLB thơ Xư Voi – Kỳ Anh – Hà
Tĩnh.
----------------------------------
TRỒNG HOA CHO ĐỜI
Tặng
các Thầy cô giáo
Em vun trồng những cánh hoa đời
Phía trước lung linh ánh mặt trời
Sóng gió dẫu bao thuyền vẫn vượt
Chông gai dù lắm,phấn không rời
Gạch hồng trường mới,chào xuân mới
Hoa thằm ngày vui, rộn bước vui
Đất mẹ đang xanh mầm hạnh phúc
Đẹp sao cách sống biết vì người.
CÓ MỘT TẤM LÒNG
Lòng em chẳng có thước nào đo
Cũng khó nói bằng những ý thơ
Bởi nhớ thầy cô.đường ngập nước
Và lo đàn trẻ lạnh chiều mưa!
Mong trường biên giới ngời
hi vọng
Vui lớp vùng sâu rạng ước mơ
Tất cả vì tương lai Tổ Quốc
Tuổi xuân xốc tới,phất cao cờ!
Vân Trinh – Cần Thơ
_________________
HỒI HƯƠNG
Thảm lúa quê mình vẫn mượt xanh
Hồi hương sưởi vạt nắng buông mành
Triền đê cá quẫy xao bờ ruộng
Bãi cỏ trâu về động mái tranh.
Dõi mẹ an lòng khơi lửa ấm
Nhìn cha mãn nguyện kết mơ lành
Xuôi dòng kỷ niệm hoài yêu dấu
Gột rửa âm trầm trỗi tiếng thanh.
LỖI NGUYỆN
Về đây sóng bạc khoả sông
chiều
Bỗng ngẩn ngơ lòng nhuốm tịch liê
Lối cỏ ngân sầu ve tiễn phượng
Đường hoa đượm tủi sáo ru
diều.
Loang thềm nắng rụng đời
nghiêng đổ
Đọng ngõ sương tràn bóng ngả
xiêu.
Thoảng tiếng đàn đưa lời giã
biệt
Tìm ai? Lỗi nguyện đắng cay
nhiều!
THẮM HỒNG
Chỉ thắm tơ hồng lộng lẫy xuyên
Trào dâng sắc thệ đẫm hương nguyền
Ân tình đắp dưỡng ươm làn hạnh
Nghĩa cử vun bồi đượm nét duyên.
Quyện nẻo tâm đầu trăng dỗ bến
Hoà cung ý hợp biển ru thuyền.
Hoa lòng nở nhuỵ dìm mưa bão
Thử thách đôi mình vẫn vẹn nguyên.
KỶ NIỆM QUÊ MÌNH
Êm đềm cánh võng dịu dàng đưa
Nhẹ nhõm triền đê toả bóng dừa
Mẹ dõi đồng xanh cời bếp lửa
Cha nhìn rẫy mượt vén màn
trưa.
Mơ thầm ước vọng yên bình đủ
Ủ khẽ hoài mong hạnh phúc thừa
Thảm lúa ươm vàng đơm trĩu hạt
Quê mình thắm kỷ niệm ngày
xưa.
SẦU GIEO
(Thuận nghịch độc)
Gieo sầu đượm khói toả chiều
sông
Tiết chuyển mùa tan rã nụ hồng
Đèo rũ nắng phai mờ vạt cỏ
Gió hoà sương phủ lạnh ngàn
thông
Treo hoài nghĩa hẹn mây chờ
núi
Đợi mãi tình ươm lúa trổ đồng
Nghèo kiếp tủi duyên tàn vụn
vỡ
Theo đời lỡ muộn để mòn trông.
Trông mòn để muộn lỡ đời theo
Vỡ vụn tàn duyên tủi kiếp
nghèo
Đồng trổ lúa ươm tình mãi đợi
Núi chờ mây hẹn nghĩa hoài
treo
Thông ngàn lạnh phủ sương hoà gió
Cỏ vạt mờ phai nắng rũ đèo
Hồng nụ rã tan mùa chuyển tiết
Sông chiều toả khói đượm sầu gieo.
Bùi
Phi Bằng – TP. Hồ Chí Minh
buiphibang@gmail.com